Xuyên Sách Thập Niên 70: Mỹ Nhân Trời Sinh Có Thần Lực
Vào rừng (4)
Đừng cúp máy
2024-08-22 22:25:46
Tất nhiên cô hiểu suy nghĩ của anh ấy. Đúng như Từ Anh nói, thật sự quan tâm đến người khác không phải là cứ hy sinh mọi thứ, mà là biết được người đó cần gì.
Người khác có thể không biết, nhưng Dư Dao biết chắc rằng anh hai sẽ không muốn em gái mình hy sinh bản thân để tranh thủ hạnh phúc cho anh.
Bất kỳ người anh tốt nào cũng sẽ không làm như vậy, nếu có người anh như vậy thì thà không có còn hơn.
Trong nhà, giọng nói của dì dần yếu đi, như thể không thuyết phục được ai và chuẩn bị rời đi.
Dư Dao lúc này mới lấy số nấm đã chia sẵn trong giỏ ra đưa cho Từ Anh.
" Nhiều thế! " Từ Anh nhìn những cây nấm tươi ngon, mắt sáng lên, " Cậu vào rừng phải cẩn thận đấy. "
" Biết rồi, cậu mang về cũng phải cẩn thận đừng để ai phát hiện. Mình về trước đây. " Hôm nay cô ra ngoài đã đủ lâu, nếu không về nhà thì người nhà sẽ lo lắng.
Trời bắt đầu nhá nhem, khói bếp từ các nhà bắt đầu bốc lên. Từ Anh cũng phải về nhà nấu cơm.
" Yên tâm, chỗ này đổi được mấy đồng liền. "
Hai người nhìn nhau, mỗi người trở về nhà mình từ hai phía của phía sau nhà Dư Dao mà họ vừa nghe lén.
Dư Dao bước tới cổng sân thì nghe thấy giọng của Tào Quế Phương, " Dù sao thì tin tức em cũng đã mang đến cho chị. Xã này nhiều thôn làng, con gái đến tuổi lấy chồng cũng không ít, em là thật lo A Dao bỏ lỡ gia đình tốt này. Nếu nó không muốn gả thì có khối người muốn gả, các người nên nhanh lên. "
Lời này Tào Quế Phương nói được đó là thật tâm thật ý, bà ta nghĩ rằng chẳng có gì phải tìm hiểu cả. Dù có tìm hiểu rồi thì chắc chắn cũng là muốn gả. Một cô gái nông thôn, chẳng lẽ lại coi thường người thành phố?
Tào Quế Phương thấy không thuyết phục được Khương Lệ Mai, tức giận xoay người, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Dư Dao, lập tức trên mặt còn khó coi nhất thời nở rộ nụ cười nghênh đón.
" A Dao về rồi đấy à? Con bé này lại vào rừng rồi, thật đúng là chăm chỉ, chính là có chút vất vả. Một học sinh cấp ba ngoan ngoãn, nếu như bình thường thì có thể… " Bà ta nói một nửa rồi dừng lại, ai cũng hiểu ý còn lại.
Giờ đây học sinh cấp ba không còn quý giá như trước, đặc biệt là học sinh nông thôn. Trường trung cấp còn có thể đảm bảo việc làm, thi đỗ đại học cũng không tệ, nhưng đây lại là một học sinh cấp ba nông thôn, lại còn có vẻ ngoài quyến rũ, đưa vào nhà máy cũng sợ sẽ gặp rắc rối.
Tốt nhất vẫn phải dựa vào một người đàn ông.
Người khác có thể không biết, nhưng Dư Dao biết chắc rằng anh hai sẽ không muốn em gái mình hy sinh bản thân để tranh thủ hạnh phúc cho anh.
Bất kỳ người anh tốt nào cũng sẽ không làm như vậy, nếu có người anh như vậy thì thà không có còn hơn.
Trong nhà, giọng nói của dì dần yếu đi, như thể không thuyết phục được ai và chuẩn bị rời đi.
Dư Dao lúc này mới lấy số nấm đã chia sẵn trong giỏ ra đưa cho Từ Anh.
" Nhiều thế! " Từ Anh nhìn những cây nấm tươi ngon, mắt sáng lên, " Cậu vào rừng phải cẩn thận đấy. "
" Biết rồi, cậu mang về cũng phải cẩn thận đừng để ai phát hiện. Mình về trước đây. " Hôm nay cô ra ngoài đã đủ lâu, nếu không về nhà thì người nhà sẽ lo lắng.
Trời bắt đầu nhá nhem, khói bếp từ các nhà bắt đầu bốc lên. Từ Anh cũng phải về nhà nấu cơm.
" Yên tâm, chỗ này đổi được mấy đồng liền. "
Hai người nhìn nhau, mỗi người trở về nhà mình từ hai phía của phía sau nhà Dư Dao mà họ vừa nghe lén.
Dư Dao bước tới cổng sân thì nghe thấy giọng của Tào Quế Phương, " Dù sao thì tin tức em cũng đã mang đến cho chị. Xã này nhiều thôn làng, con gái đến tuổi lấy chồng cũng không ít, em là thật lo A Dao bỏ lỡ gia đình tốt này. Nếu nó không muốn gả thì có khối người muốn gả, các người nên nhanh lên. "
Lời này Tào Quế Phương nói được đó là thật tâm thật ý, bà ta nghĩ rằng chẳng có gì phải tìm hiểu cả. Dù có tìm hiểu rồi thì chắc chắn cũng là muốn gả. Một cô gái nông thôn, chẳng lẽ lại coi thường người thành phố?
Tào Quế Phương thấy không thuyết phục được Khương Lệ Mai, tức giận xoay người, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Dư Dao, lập tức trên mặt còn khó coi nhất thời nở rộ nụ cười nghênh đón.
" A Dao về rồi đấy à? Con bé này lại vào rừng rồi, thật đúng là chăm chỉ, chính là có chút vất vả. Một học sinh cấp ba ngoan ngoãn, nếu như bình thường thì có thể… " Bà ta nói một nửa rồi dừng lại, ai cũng hiểu ý còn lại.
Giờ đây học sinh cấp ba không còn quý giá như trước, đặc biệt là học sinh nông thôn. Trường trung cấp còn có thể đảm bảo việc làm, thi đỗ đại học cũng không tệ, nhưng đây lại là một học sinh cấp ba nông thôn, lại còn có vẻ ngoài quyến rũ, đưa vào nhà máy cũng sợ sẽ gặp rắc rối.
Tốt nhất vẫn phải dựa vào một người đàn ông.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro