Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Tự Lắp Xe

2024-11-12 18:12:37

Chủ yếu là do cách ăn mặc của Giang Noãn quá giản dị, ai nhìn cũng không ngờ rằng, một cô gái trông có vẻ hơi quê mùa như vậy lại có nhan sắc nổi bật đến thế.

Khi gương mặt cô vừa lộ ra, thật sự không nói quá khi mọi người đều cảm thấy như vừa được mở mắt.

ông Vu là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh. Thực ra, ông không tin lắm lời Giang Noãn nói. Mặc dù cô vừa bảo chỉ muốn tự ráp một chiếc xe đạp, nhưng ông vẫn nghĩ có thể cô có mục đích khác, bởi cô nhóc này từ trước đến giờ miệng không nói thật lòng bao giờ.

Dù vậy, ông Vu vẫn giúp cô nói với giám đốc Triệu:

"Con bé này không có xe đạp, bình thường chỉ toàn đi bộ. Nếu ở đây có linh kiện không đến thì cứ cho nó."

"Đúng đúng, tôi không cần đồ tốt đâu, chỉ cần những linh kiện không cần dùng nữa là được, tôi tự ráp xe cũng được rồi."

Nghe nhắc đến xe đạp, Giang Noãn hơi khựng lại, sau đó lại nhanh chóng lướt qua chủ đề này như không có chuyện gì xảy ra, gật đầu ngay tắp lự, trông rất ngoan ngoãn và thật thà.

Giám đốc Triệu cũng biết chuyện tự ráp xe đạp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong các cửa hàng bách hóa, một chiếc xe đạp ít nhất cũng phải 150 đồng trở lên, mà còn phải có phiếu xe đạp mới mua được. Gần đây, vợ ông còn nói, cuối năm nhiều người kết hôn, ai cũng tìm mọi cách để đổi được phiếu "ba chuyển một vang " (xe đạp, đồng hồ, máy may, radio), thành ra phiếu xe đạp lại càng khan hiếm hơn. Có những người không ngại xe cũ thì sẽ tìm cách nhờ người ráp lại một chiếc.

Mà nhà máy cơ khí của họ có chế độ đãi ngộ tốt, nhiều công nhân có điều kiện cũng đã mua xe đạp. Bình thường nếu xe có vấn đề gì nhỏ thì họ mang ra xưởng sửa chữa, còn chiếc nào hỏng hẳn thì ném luôn vào kho sửa chữa, chờ nhà máy gom lại bán cho điểm thu mua phế liệu.

Giám đốc Triệu không hiểu rõ tính cách của Giang Noãn, thấy cô không cần tiền, không cần phiếu mà chỉ xin vài linh kiện không đáng giá, liền cảm thấy cô bé này rất thật thà. Hơn nữa, cô Giang này còn thông thạo tiếng Anh, dùng vài linh kiện bỏ đi để kết giao một nhân tài thì sao mà thiệt được.

Giám đốc Triệu rất quyết đoán, nghĩ ngợi một chút rồi vẫy tay lớn tiếng gọi người bên xưởng sửa chữa:

"Những thứ đó đều là linh kiện mà công nhân không dùng nữa, mang đi bán phế liệu cũng chẳng được bao nhiêu. Cứ lấy đi, đồng chí Tiểu Giang cứ dùng thoải mái. À, đây là sư phụ Vương ở xưởng sửa chữa, là thợ giỏi đấy, có gì cần thì cứ nhờ ông ấy giúp."

"Được ạ, cảm ơn giám đốc Triệu, thế thì tôi không khách sáo nữa."

Nhận được sự đồng ý của giám đốc nhà máy, Giang Noãn liền hăng hái bắt tay vào việc, đồng thời giúp dịch tài liệu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Số ký tự: 0