Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 190

2025-02-12 09:30:26

Khác với khi xem phát sóng trực tiếp, lần này khi xem từ đầu đến cuối, mỗi khung hình của bản chính khiến cho người ta cảm thấy vô cùng ngọt ngào, mỗi ánh nhìn chạm nhau dường như đều bùng lên tia lửa.
Theo thời gian trôi đi, cư dân mạng cũng từ tập đầu tiên dần thấy được nụ hôn trên khinh khí cầu ở tập thứ mười hai. Bởi vậy khi bản chính kết thúc, chương trình cũng đã phát sóng tập ngoài lề đặc biệt mà mọi người hết sức mong đợi – Nhật ký đi du lịch.
Tập đầu tiên: “Núi cao nước chảy.”
Sau khi các khách mời trở về từ thành cổ, chỉ nghỉ ngơi vài ngày thì họ đã bị đoàn làm chương trình đóng gói và đưa đi, lấy danh nghĩa là muốn đưa mọi người đi trải nghiệm một chuyến du lịch ly hôn theo đúng chủ đề của chương trình.
Thử hỏi, có thể bạn đã đi du lịch, nhưng bạn đã trải qua một chuyến du lịch ly hôn chưa? Dù lý do hai người tách ra là gì đi chăng nữa thì trước tiên hãy tạm thời gác lại, chỉ cần tập trung vào việc hưởng thụ chuyến đi, hoàn toàn thả lỏng để trái tim đang bối rối kia có thể bình tâm lại.
Mở đầu của nhật ký đi du lịch là những ngọn núi cao chọc trời đến ngàn thước, những thác nước cuồn cuộn ngỡ như tuột khỏi mây, đều là kỳ quan do tự nhiên đúc thành.
Máy quay từ trên không nhìn xuống toàn cảnh, thật sự làm cho mỗi người xem trước màn hình đều cảm thấy choáng ngợp, không ngừng cảm thán về vẻ đẹp mỹ lệ và sự kỳ diệu của thế giới này.
Sau khi đi máy bay và chuyển sang xe ô tô suốt mấy giờ đồng hồ, các khách mời đã thấy được điểm đến của chuyến đi. Mới còn đang ngồi ở trên xe, họ đã nhanh chóng bị thu hút trước phong cảnh xung quanh. 
Kiều Nại đặt bàn tay nhỏ lên cửa sổ, nhìn không chớp mắt lên những dãy núi liên tiếp không ngừng đang trôi qua bên ngoài cửa sổ xe, thật sự rất cao lớn bao la hùng vĩ. Hình Sâm ngồi bên cạnh cũng cùng thưởng thức phong cảnh, mọi người trên xe đều tỏ ra rất phấn khích.
Nguyễn Ti Anh chân thành đặt câu hỏi: “Chúng ta đi du lịch thế này thì chỉ cần tập trung chơi thôi là được đúng không?”
Nghe vậy, Sầm Lâm Vũ bật cười một tiếng: “Nói ra câu này, chính cô có tin được không?”
Nguyễn Ti Anh lặng lẽ thở dài, hiển nhiên là vì nghĩ đến đức hạnh của ê kíp chương trình, không thể tự lừa mình dối người thêm nữa, nhưng có một điều là chắc chắn: “Phong cảnh ở đây đẹp thật đấy!”
[Mặc dù ê kíp chương trình có phần hơi bị ác độc, nhưng địa điểm tìm được thì không thể chê được]
[Bạn có thể nghi ngờ lương tâm của đạo diễn, nhưng không thể nghi ngờ con mắt của ông]
Đúng lúc này, chiếc xe chậm rãi dừng lại. Các khách mời lần lượt xuống xe, cảm nhận đầu tiên là tinh thần thoải mái, không khí xung quanh trong lành và dễ chịu. Nhìn thoáng qua xung quanh một lượt, cảnh quan đẹp thì đẹp đó, nhưng vấn đề đặt ra là tối nay họ sẽ ở đâu?
Sau đó mọi người theo hướng chỉ của nhân viên, nhìn thấy một con đường cầu thang nhỏ xây dựng giữa núi. Ngọn núi này là cao nhất trong khu vực, đứng dưới chân núi nhìn lên thì lập tức có cảm giác cực kỳ sợ hãi, con người chẳng qua cũng chỉ nhỏ bé đến vậy trước cảnh thiên nhiên núi cao.
Dường như vẫn còn muốn cứu vãn tình hình, Từ Giai Mạn hỏi thử: “Xung quanh không có cáp treo sao?”
Nhân viên trả lời: “Không có, để bảo vệ hệ sinh thái hết sức có thể thì chỉ có con đường này để lên xuống núi.”
Triệu An Kha nhìn lên không thấy đỉnh: “Mọi người tìm được địa điểm này chắc cũng không dễ dàng gì nhỉ?”
Nhân viên mỉm cười không nói, chỉ để lại một câu nhẹ nhàng: “Nhóm leo lên đến đỉnh núi đầu tiên sẽ nhận được một gói quà thực phẩm rất lớn.”
Nghe vậy, Sầm Lâm Vũ lập tức nổi giận: “Không phải, mấy người sao lại làm cái trò này nữa? Có nhàm chán không hả!”
[Công thức quen thuộc đến từ ê kíp chương trình]
[Đồ ăn là lớn nhất, dễ dàng nắm bắt trong tay]
Sự thật chứng minh, công thức này quả thực lần nào cũng đúng. Các khách mời tuy miệng luôn phàn nàn nhưng động tác lại nhanh chóng hơn hẳn và cũng có vẻ rất tích cực.
Ngay từ khi biết sẽ phải leo núi, Kiều Nại đã bắt đầu chuẩn bị đồ đạc. Mỗi nhóm khách mời trước khi leo núi sẽ nhận được một chiếc ba lô, cô mở khóa kéo ba lô ra và thấy Hình Sâm lần lượt cho các vật dụng vào đó, như nước tăng lực, socola, bánh kem nhỏ, nước…, làm cho chiếc ba lô vốn trông xẹp lép bỗng chốc trở nên đầy ắp.
Những người khác cũng bắt đầu làm theo, chuẩn bị ba lô xong thì các khách mời bắt đầu thực hiện các động tác khởi động trước khi leo núi. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, trước khi xuất phát, Hình Sâm lại rút ra một sợi dây an toàn rồi ngẩng đầu nhìn về phía Kiều Nại.
Hiện giờ hai người đã ngày càng ăn ý, chỉ cần một cái nhìn là hiểu ngay ý nhau. Kiều Nại lập tức ngoan ngoãn đi đến và giang hai tay ra, nhìn Hình Sâm buộc dây vào eo của cả hai. Trong lúc buộc dây anh liên tục điều chỉnh, đầu hơi cúi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, đẹp đến nỗi khiến người khác không thể rời mắt.
Kiều Nại nhẹ nhàng nói một câu: “Cảm ơn.”
Hình Sâm nghe thấy tiếng nên nhìn về phía Kiều Nại, dù không nói gì nhưng ánh mắt như mang theo thứ độ ấm nào đó, khiến Kiều Nại cảm thấy khuôn mặt nhỏ bé của mình đang nóng bừng lên.
 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Số ký tự: 0