Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 195
2025-02-12 09:30:26
Cũng không biết là đã trôi qua bao lâu, chỉ thấy đột nhiên có người ngã xuống, có biến, flycam cũng từ trong không khí màu hường tỉnh lại, lập tức lấy tốc
độ nhanh nhất bay lại, muốn thăm dò tình hình.
Chỉ thấy Hình Sâm đã kịp thời bắt lấy cái bóng nhỏ đó, một khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng hiện lên, hô hấp đều đều, người bất ngờ ngủ say - Kiều Nại.
Hình Sâm bật cười nhẹ khi thấy cảnh đó, rồi bế Kiều Nại đang ngủ say lên, quay trở về căn nhà gỗ.
[Tôi cười đến sắp tê liệt luôn rồi, sao mà có thể ngủ khi đang hôn được chứ!]
[Nghĩ lại thì đúng là chuyện mà Nại Nại có thể làm.]
[Haha, cứu mạng, tại sao lại dễ thương như vậy thứ!]
Khi trở lại phòng, Hình Sâm nhẹ nhàng đặt Kiều Nại xuống, tháo chiếc áo khoác ngoài cho cô, rồi đắp chăn kín, anh dùng khăn ấm lau mặt cô.
Thấy Kiều Nại ngủ rất say, Hình Sâm lập tức tắt đèn, đi vào phòng tắm, để lại một chiếc đèn ngủ mờ nhạt trong phòng.
Các khách mời khác vì say rượu nên ngủ mãi đến tận trưa mới tỉnh dậy, hầu hết đều bị choáng váng vì hậu say xỉn, ăn xong bữa sáng cũng chẳng khá lên chút nào, lại thêm việc nghĩ đến hành trình xuống núi dài và khó khăn, tinh thần ai cũng trở nên uể oải…
Các khách mời: Orz*
(* emjoi quỳ
)
Chớp mắt đã kéo dài đến tận buổi chiều, vì lý do an toàn, tổ tiết mục cũng lo lắng cho tình trạng của mọi người, tuy nhiên, lịch trình của các khách mời lại rất chặt chẽ, nếu bỏ lỡ giai đoạn này, sẽ ảnh hưởng đến nhiều chuyện sau đó.
Lúc này, mọi người mới nhận ra tình hình không ổn, đêm qua vốn chỉ là một phút ngẫu hứng, nhưng kết quả lại quẩy quá đà, dẫn đến tình trạng bây giờ.
Trong số đó hai người mệt mỏi nhất… chính là Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn - cặp đôi quẩy tới khuya nhất, cả hai đang cúi đầu trước mặt đạo diễn, như những đứa trẻ gây họa chờ bị mắng, vô cùng biết điều.
[Nghe nói tối hôm qua tới sáng họ mới ngủ?]
[Chắc đang thử sức chịu đựng của tổ tiết mục!]
[Hai người này quả thật là một couple dở hơi]
Mà những người khác trong đó có Nguyễn Ti Anh và Từ Giai Mạn cũng không khá hơn là bao, biểu cảm của cả hai đều khờ khờ.
Vốn dĩ Nguyễn Ti Anh đang rất vui, cho đến khi Triệu An Kha cho cô ta xem một loạt ảnh cô ta ôm cột, nghĩ đến việc nhiều người trên internet cũng nhìn thấy cảnh đó, cô ta lập tức lúng túng chỉ muốn nhảy ngay xuống từ đỉnh núi cho xong!
[Hahaha, vẻ mặt không muốn sống nữa!]
[Đừng lo, cùng lắm thì chuyển sang hành tinh khác sống thôi!]
[Về độ rượu chè thì Ti Anh xứng đáng đứng đầu bảng.]
Kiều Nại ở bên cũng không khá hơn là bao, sau khi tỉnh dậy cô bị đứt đoạn ký ức, cái gì cũng không nhớ, cho đến khi nhìn vào gương thấy môi mình sưng nhẹ, tất cả ký ức giống như bị mở phong ấn, lập tức nhớ ra, nghĩ đến quá trình đó cả người đều ngượng đỏ.
Trong bữa ăn Kiều Nại cứ lơ đễnh, rồi sau khi ăn xong lặng lẽ thu mình vào một góc, cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của mình, bắt đầu ngẩn người.
[A! Bắt được một cây nấm nhỏ Nại Nại!]
[Có vẻ như da mặt của bé cưng vẫn còn mỏng lắm.]
[Không sao, hôn nhiều sẽ thành thói quen thôi]ư
[Hahaha, mọi người đen tối thế!]
Hình Sâm đã để ý Kiều Nại từ trước, thừa dịp Kiều Nại đang giảm thiểu sự tồn tại của mình, anh ngồi xuống bên cạnh, nắm lấy tay cô, thấy mắt Kiều Nại khẽ động, nhưng vẫn nhìn ra chỗ khác.
Gặp người không chú ý tới mình, Hình Sâm cũng không vội vã, anh chỉ kiên nhẫn giữ lấy bàn tay nhỏ lạnh của cô cho đến khi nó ấm lên, rồi mới đứng dậy tìm đạo diễn, không biết là anh nói gì, chỉ thấy gương mặt đạo diễn thay đổi, nở nụ cười rạng rỡ.
Sau khi nói xong, Hình Sâm lặng lẽ quay lại bên cạnh Kiều Nại, ngồi im cùng cô, còn rất tri kỷ còn mang theo một ít đồ ăn vặt.
Việc ngồi im suy tư là điều mà trước đây Hình Sâm không bao giờ làm, vì mỗi phút của anh đều rất quý giá, không có thời gian để lãng phí.
Nhưng kể từ khi tham gia show truyền hình thực tế, mọi thứ đều đã thay đổi, kể cả cuộc sống có trở nên chậm lại, nhưng lạ thay, điều đó lại không khiến người ta khó chịu.
Có lẽ là vì ở bên cạnh người mình thích, dù chỉ là ngồi im suy nghĩ, cũng trở nên thú vị vô cùng.
Nhờ có vụ buff thêm quà vặt, Kiều Nại không thể tiếp tục ngẩn người như trước.
Chỉ sau nửa phút chịu đựng, cô đã bị đánh bại.
Một giây tiếp theo, tiếng xé túi đồ ăn bên vang lên bên tai, kèm theo hương thơm hấp dẫn của món ăn vặt, ánh mắt Kiều Nại vô thức hướng về phía Hình Sâm, rồi cả hai cùng nhau ăn đồ ăn vặt với vẻ đầy thích thú.
Trong khi hai người tận hưởng đồ ăn vặt, các khách mời khác lại tò mò không biết Hình Sâm đã nói gì với đạo diễn? Đạo diễn cũng lật mặt quá nhanh.
Chỉ một giờ sau, âm thanh "tạch tạch tạch" vang lên, một chiếc trực thăng xuất hiện trong tầm mắt mọi người…
Khi chiếc trực thăng càng tiến gần, tất cả mọi người đều đứng dậy, chờ trực thăng hạ cánh xuống khoảng đất trống, nhân viên nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Trước chiếc trực thăng đen trắng rất phong cách, các khách mời mới hiểu ra lý do tại sao đạo diễn lại vui vẻ đến vậy, đúng là cảm giác ôm đùi kim chủ vô cùng sướng.
Sầm Lâm Vũ phát ra âm thanh vô cùng xúc động: "Cũng quá ngầu rồi…!"
độ nhanh nhất bay lại, muốn thăm dò tình hình.
Chỉ thấy Hình Sâm đã kịp thời bắt lấy cái bóng nhỏ đó, một khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng hiện lên, hô hấp đều đều, người bất ngờ ngủ say - Kiều Nại.
Hình Sâm bật cười nhẹ khi thấy cảnh đó, rồi bế Kiều Nại đang ngủ say lên, quay trở về căn nhà gỗ.
[Tôi cười đến sắp tê liệt luôn rồi, sao mà có thể ngủ khi đang hôn được chứ!]
[Nghĩ lại thì đúng là chuyện mà Nại Nại có thể làm.]
[Haha, cứu mạng, tại sao lại dễ thương như vậy thứ!]
Khi trở lại phòng, Hình Sâm nhẹ nhàng đặt Kiều Nại xuống, tháo chiếc áo khoác ngoài cho cô, rồi đắp chăn kín, anh dùng khăn ấm lau mặt cô.
Thấy Kiều Nại ngủ rất say, Hình Sâm lập tức tắt đèn, đi vào phòng tắm, để lại một chiếc đèn ngủ mờ nhạt trong phòng.
Các khách mời khác vì say rượu nên ngủ mãi đến tận trưa mới tỉnh dậy, hầu hết đều bị choáng váng vì hậu say xỉn, ăn xong bữa sáng cũng chẳng khá lên chút nào, lại thêm việc nghĩ đến hành trình xuống núi dài và khó khăn, tinh thần ai cũng trở nên uể oải…
Các khách mời: Orz*
(* emjoi quỳ
)
Chớp mắt đã kéo dài đến tận buổi chiều, vì lý do an toàn, tổ tiết mục cũng lo lắng cho tình trạng của mọi người, tuy nhiên, lịch trình của các khách mời lại rất chặt chẽ, nếu bỏ lỡ giai đoạn này, sẽ ảnh hưởng đến nhiều chuyện sau đó.
Lúc này, mọi người mới nhận ra tình hình không ổn, đêm qua vốn chỉ là một phút ngẫu hứng, nhưng kết quả lại quẩy quá đà, dẫn đến tình trạng bây giờ.
Trong số đó hai người mệt mỏi nhất… chính là Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn - cặp đôi quẩy tới khuya nhất, cả hai đang cúi đầu trước mặt đạo diễn, như những đứa trẻ gây họa chờ bị mắng, vô cùng biết điều.
[Nghe nói tối hôm qua tới sáng họ mới ngủ?]
[Chắc đang thử sức chịu đựng của tổ tiết mục!]
[Hai người này quả thật là một couple dở hơi]
Mà những người khác trong đó có Nguyễn Ti Anh và Từ Giai Mạn cũng không khá hơn là bao, biểu cảm của cả hai đều khờ khờ.
Vốn dĩ Nguyễn Ti Anh đang rất vui, cho đến khi Triệu An Kha cho cô ta xem một loạt ảnh cô ta ôm cột, nghĩ đến việc nhiều người trên internet cũng nhìn thấy cảnh đó, cô ta lập tức lúng túng chỉ muốn nhảy ngay xuống từ đỉnh núi cho xong!
[Hahaha, vẻ mặt không muốn sống nữa!]
[Đừng lo, cùng lắm thì chuyển sang hành tinh khác sống thôi!]
[Về độ rượu chè thì Ti Anh xứng đáng đứng đầu bảng.]
Kiều Nại ở bên cũng không khá hơn là bao, sau khi tỉnh dậy cô bị đứt đoạn ký ức, cái gì cũng không nhớ, cho đến khi nhìn vào gương thấy môi mình sưng nhẹ, tất cả ký ức giống như bị mở phong ấn, lập tức nhớ ra, nghĩ đến quá trình đó cả người đều ngượng đỏ.
Trong bữa ăn Kiều Nại cứ lơ đễnh, rồi sau khi ăn xong lặng lẽ thu mình vào một góc, cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của mình, bắt đầu ngẩn người.
[A! Bắt được một cây nấm nhỏ Nại Nại!]
[Có vẻ như da mặt của bé cưng vẫn còn mỏng lắm.]
[Không sao, hôn nhiều sẽ thành thói quen thôi]ư
[Hahaha, mọi người đen tối thế!]
Hình Sâm đã để ý Kiều Nại từ trước, thừa dịp Kiều Nại đang giảm thiểu sự tồn tại của mình, anh ngồi xuống bên cạnh, nắm lấy tay cô, thấy mắt Kiều Nại khẽ động, nhưng vẫn nhìn ra chỗ khác.
Gặp người không chú ý tới mình, Hình Sâm cũng không vội vã, anh chỉ kiên nhẫn giữ lấy bàn tay nhỏ lạnh của cô cho đến khi nó ấm lên, rồi mới đứng dậy tìm đạo diễn, không biết là anh nói gì, chỉ thấy gương mặt đạo diễn thay đổi, nở nụ cười rạng rỡ.
Sau khi nói xong, Hình Sâm lặng lẽ quay lại bên cạnh Kiều Nại, ngồi im cùng cô, còn rất tri kỷ còn mang theo một ít đồ ăn vặt.
Việc ngồi im suy tư là điều mà trước đây Hình Sâm không bao giờ làm, vì mỗi phút của anh đều rất quý giá, không có thời gian để lãng phí.
Nhưng kể từ khi tham gia show truyền hình thực tế, mọi thứ đều đã thay đổi, kể cả cuộc sống có trở nên chậm lại, nhưng lạ thay, điều đó lại không khiến người ta khó chịu.
Có lẽ là vì ở bên cạnh người mình thích, dù chỉ là ngồi im suy nghĩ, cũng trở nên thú vị vô cùng.
Nhờ có vụ buff thêm quà vặt, Kiều Nại không thể tiếp tục ngẩn người như trước.
Chỉ sau nửa phút chịu đựng, cô đã bị đánh bại.
Một giây tiếp theo, tiếng xé túi đồ ăn bên vang lên bên tai, kèm theo hương thơm hấp dẫn của món ăn vặt, ánh mắt Kiều Nại vô thức hướng về phía Hình Sâm, rồi cả hai cùng nhau ăn đồ ăn vặt với vẻ đầy thích thú.
Trong khi hai người tận hưởng đồ ăn vặt, các khách mời khác lại tò mò không biết Hình Sâm đã nói gì với đạo diễn? Đạo diễn cũng lật mặt quá nhanh.
Chỉ một giờ sau, âm thanh "tạch tạch tạch" vang lên, một chiếc trực thăng xuất hiện trong tầm mắt mọi người…
Khi chiếc trực thăng càng tiến gần, tất cả mọi người đều đứng dậy, chờ trực thăng hạ cánh xuống khoảng đất trống, nhân viên nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Trước chiếc trực thăng đen trắng rất phong cách, các khách mời mới hiểu ra lý do tại sao đạo diễn lại vui vẻ đến vậy, đúng là cảm giác ôm đùi kim chủ vô cùng sướng.
Sầm Lâm Vũ phát ra âm thanh vô cùng xúc động: "Cũng quá ngầu rồi…!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro