Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
Chương 21
2025-02-12 23:00:28
Ngày thứ ba ghi hình chương trình.
Kiều Nại buộc tóc đuôi ngựa đầy tinh nghịch, thoạt nhìn rất trẻ trung và tràn đầy sức sống. Khi cô xuống tầng thì bữa sáng đã được bày biện xong xuôi trên bàn ăn, mỗi người một đĩa salad rau củ và trứng ốp la do Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha chuẩn bị cho mọi người.
Ngồi yên vị trước bàn, Kiều Nại chà xát hai bàn tay nhỏ rồi cầm đũa và nĩa, tay này gắp rau tay kia xiên trứng ăn cực kì ngon lành. Kiều Nại không kén ăn rau, chỉ không thích duy nhất một món là lòng đỏ trứng. Thế nên salad rau củ nhanh chóng bị càn quét hết nhưng trứng ốp la thì chỉ ăn mỗi vòng ngoài, tuyệt nhiên không đụng tới miếng lòng đỏ nào. Nhìn từ xa, trông nó như một bông hoa cúc không có cánh vậy.
Sau khi Hình Sâm tập thể dục buổi sáng xong xuống tầng, anh đã nhìn thấy một cảnh như thế này. Để không ăn phải lòng đỏ trứng, kĩ thuật tách lòng trắng của Kiều Nại đã được rèn đến mức điêu luyện. Cô tách hoàn toàn lòng trắng ra khỏi lòng đỏ nhưng lòng đỏ lại không hề bị mất miếng nào, bình luận trông thấy cũng phải thốt lên giỏi thật.
[Lòng đỏ trứng: Này cô gái, cô có dám đụng vào tôi không?]
[Kiều Nại đang phẫu thuật tách xương và thịt cho trứng ốp la đấy hả?]
[Cười chết mất, thực ra tôi cũng không thích ăn lòng đỏ trứng! Nhưng kĩ năng của tôi vẫn chưa thành thạo nên lần nào cũng tách nát bét, mẹ tôi ấn đầu tôi bắt tôi ăn hết sạch TwT]
Đến tận khi Hình Sâm đã ngồi xuống chỗ của mình, lòng đỏ trong tay Kiều Nại vẫn hoàn hảo và vẹn nguyên y như cũ. Còn Kiều Nại thì vẫn đang chăm chăm nhìn lòng đỏ trứng, lâm vào rắc rối khi suy nghĩ vứt thì không thể vứt được, dường như đang tính xem phải giải quyết thứ này kiểu gì! Liên tục thôi miên bản thân bằng cách nhồi nhét vào đầu suy nghĩ lòng đỏ trứng rất ngon! Tất nhiên tóm lại vẫn thất bại.
Thấy thế, Hình Sâm biết rõ mà vẫn còn hỏi: “Làm sao vậy?”
Kiều Nại thì thầm nói: “Lòng đỏ trứng khô lắm, chẳng có vị gì, ăn vào còn dễ nghẹn nữa.”
Thấy Kiều Nại miêu tả lòng đỏ trứng như quái vật, Hình Sâm vô cùng tàn nhẫn nói thẳng: “Kén ăn là không đúng rồi đấy.”
Kiều Nại uể oải thở dài, cảm thấy một ngày tốt lành nên bắt đầu bằng việc không ăn lòng đỏ trứng mới phải!
Ai ngờ Hình Sâm lại hỏi: “Thế em có thích ăn lòng trắng không?”
Nhắc đến lòng trắng trứng, Kiều Nại lập tức gật đầu như gà mổ thóc. Lòng trắng thực sự rất ngon, so với lòng đỏ thì đúng là như hai thái cực.
Hình Sâm hiểu rõ, cụp mắt: “Chúng ta đổi với nhau đi. Tôi không thích lòng trắng trứng.”
Vừa dứt lời, Hình Sâm cũng bắt đầu “giải phẫu” trứng ốp la. Tuy kĩ thuật không cao siêu bằng Kiều Nại nhưng anh cũng đã thành công tách riêng lòng đỏ và lòng trắng ra. Xong thì gắp lòng trắng trứng cho Kiều Nại, lòng đỏ trứng của Kiều Nại cũng được đổi chủ.
Ngay khi lòng đỏ trứng được đem đi, Kiều Nại cảm thấy chắc mình đã có thành kiến với Hình Sâm rồi. Chuyện tờ giấy hôm qua có liên quan gì đến Hình Sâm đâu? Đấy rõ ràng là lỗi của đạo diễn! Còn Hình Sâm là người tuyệt vời nhất và tốt bụng nhất trên thế giới này!
Kiều Nại hài lòng nhanh chóng ăn hết lòng trắng, dành tặng một ánh nhìn kính nể cho Hình Sâm khi thấy anh bình thản ăn hết hai cái lòng đỏ! Vấn đề đã được giải quyết suôn sẻ, dòng bình luận cũng bắt đầu trêu chọc không ngừng.
[Các chị em lại đây đọc câu đối đi!]
[Vế trên: Kén ăn là sai rồi]
[Vế dưới: Tôi không thích lòng trắng]
[Hoành phi*: Kiều Nại vui là được]
*Hoành phi (“hoành” là nằm ngang, “phi” là tấm gỗ khắc chữ): một tấm gỗ ngang được khắc chữ hoặc châm ngôn. Hoành phi câu đối được trưng bày ở khu vực thờ cúng, dùng để trang trí hoặc thể hiện lời răn dạy cho con cháu đời sau.
[Lời bình: Ha! Đúng là đàn ông :)]
[Ha ha ha! Mặc dù Hình Sâm thay đổi biểu cảm nhanh thật đấy, nhưng tôi vẫn thấy được phản ứng hoá học giữa hai người qwq]
Khi những khách mời khác đi tới thì Kiều Nại đã ăn xong, còn Hình Sâm vẫn đang nghiêm chỉnh ăn cơm. Ánh mắt của hai người không có sự giao thoa nào nên không ai tìm ra được chút manh mối nào giữa họ. Sau khi chào buổi sáng với các khách mời xong, Kiều Nại vui vẻ cầm túi đồ ăn cho cá rồi ra ngoài cho cá ăn.
Đám cá cảnh trắng đỏ vẫn nhiệt tình như hôm qua, biểu diễn cá nhào lộn để tranh giành đồ ăn. Kiều Nại hào hứng xem một lát, thấy những đóa hoa bên cạnh ao cá, bèn tưới nước cho nó dù đã ướt đẫm sương.
Kiều Nại buộc tóc đuôi ngựa đầy tinh nghịch, thoạt nhìn rất trẻ trung và tràn đầy sức sống. Khi cô xuống tầng thì bữa sáng đã được bày biện xong xuôi trên bàn ăn, mỗi người một đĩa salad rau củ và trứng ốp la do Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha chuẩn bị cho mọi người.
Ngồi yên vị trước bàn, Kiều Nại chà xát hai bàn tay nhỏ rồi cầm đũa và nĩa, tay này gắp rau tay kia xiên trứng ăn cực kì ngon lành. Kiều Nại không kén ăn rau, chỉ không thích duy nhất một món là lòng đỏ trứng. Thế nên salad rau củ nhanh chóng bị càn quét hết nhưng trứng ốp la thì chỉ ăn mỗi vòng ngoài, tuyệt nhiên không đụng tới miếng lòng đỏ nào. Nhìn từ xa, trông nó như một bông hoa cúc không có cánh vậy.
Sau khi Hình Sâm tập thể dục buổi sáng xong xuống tầng, anh đã nhìn thấy một cảnh như thế này. Để không ăn phải lòng đỏ trứng, kĩ thuật tách lòng trắng của Kiều Nại đã được rèn đến mức điêu luyện. Cô tách hoàn toàn lòng trắng ra khỏi lòng đỏ nhưng lòng đỏ lại không hề bị mất miếng nào, bình luận trông thấy cũng phải thốt lên giỏi thật.
[Lòng đỏ trứng: Này cô gái, cô có dám đụng vào tôi không?]
[Kiều Nại đang phẫu thuật tách xương và thịt cho trứng ốp la đấy hả?]
[Cười chết mất, thực ra tôi cũng không thích ăn lòng đỏ trứng! Nhưng kĩ năng của tôi vẫn chưa thành thạo nên lần nào cũng tách nát bét, mẹ tôi ấn đầu tôi bắt tôi ăn hết sạch TwT]
Đến tận khi Hình Sâm đã ngồi xuống chỗ của mình, lòng đỏ trong tay Kiều Nại vẫn hoàn hảo và vẹn nguyên y như cũ. Còn Kiều Nại thì vẫn đang chăm chăm nhìn lòng đỏ trứng, lâm vào rắc rối khi suy nghĩ vứt thì không thể vứt được, dường như đang tính xem phải giải quyết thứ này kiểu gì! Liên tục thôi miên bản thân bằng cách nhồi nhét vào đầu suy nghĩ lòng đỏ trứng rất ngon! Tất nhiên tóm lại vẫn thất bại.
Thấy thế, Hình Sâm biết rõ mà vẫn còn hỏi: “Làm sao vậy?”
Kiều Nại thì thầm nói: “Lòng đỏ trứng khô lắm, chẳng có vị gì, ăn vào còn dễ nghẹn nữa.”
Thấy Kiều Nại miêu tả lòng đỏ trứng như quái vật, Hình Sâm vô cùng tàn nhẫn nói thẳng: “Kén ăn là không đúng rồi đấy.”
Kiều Nại uể oải thở dài, cảm thấy một ngày tốt lành nên bắt đầu bằng việc không ăn lòng đỏ trứng mới phải!
Ai ngờ Hình Sâm lại hỏi: “Thế em có thích ăn lòng trắng không?”
Nhắc đến lòng trắng trứng, Kiều Nại lập tức gật đầu như gà mổ thóc. Lòng trắng thực sự rất ngon, so với lòng đỏ thì đúng là như hai thái cực.
Hình Sâm hiểu rõ, cụp mắt: “Chúng ta đổi với nhau đi. Tôi không thích lòng trắng trứng.”
Vừa dứt lời, Hình Sâm cũng bắt đầu “giải phẫu” trứng ốp la. Tuy kĩ thuật không cao siêu bằng Kiều Nại nhưng anh cũng đã thành công tách riêng lòng đỏ và lòng trắng ra. Xong thì gắp lòng trắng trứng cho Kiều Nại, lòng đỏ trứng của Kiều Nại cũng được đổi chủ.
Ngay khi lòng đỏ trứng được đem đi, Kiều Nại cảm thấy chắc mình đã có thành kiến với Hình Sâm rồi. Chuyện tờ giấy hôm qua có liên quan gì đến Hình Sâm đâu? Đấy rõ ràng là lỗi của đạo diễn! Còn Hình Sâm là người tuyệt vời nhất và tốt bụng nhất trên thế giới này!
Kiều Nại hài lòng nhanh chóng ăn hết lòng trắng, dành tặng một ánh nhìn kính nể cho Hình Sâm khi thấy anh bình thản ăn hết hai cái lòng đỏ! Vấn đề đã được giải quyết suôn sẻ, dòng bình luận cũng bắt đầu trêu chọc không ngừng.
[Các chị em lại đây đọc câu đối đi!]
[Vế trên: Kén ăn là sai rồi]
[Vế dưới: Tôi không thích lòng trắng]
[Hoành phi*: Kiều Nại vui là được]
*Hoành phi (“hoành” là nằm ngang, “phi” là tấm gỗ khắc chữ): một tấm gỗ ngang được khắc chữ hoặc châm ngôn. Hoành phi câu đối được trưng bày ở khu vực thờ cúng, dùng để trang trí hoặc thể hiện lời răn dạy cho con cháu đời sau.
[Lời bình: Ha! Đúng là đàn ông :)]
[Ha ha ha! Mặc dù Hình Sâm thay đổi biểu cảm nhanh thật đấy, nhưng tôi vẫn thấy được phản ứng hoá học giữa hai người qwq]
Khi những khách mời khác đi tới thì Kiều Nại đã ăn xong, còn Hình Sâm vẫn đang nghiêm chỉnh ăn cơm. Ánh mắt của hai người không có sự giao thoa nào nên không ai tìm ra được chút manh mối nào giữa họ. Sau khi chào buổi sáng với các khách mời xong, Kiều Nại vui vẻ cầm túi đồ ăn cho cá rồi ra ngoài cho cá ăn.
Đám cá cảnh trắng đỏ vẫn nhiệt tình như hôm qua, biểu diễn cá nhào lộn để tranh giành đồ ăn. Kiều Nại hào hứng xem một lát, thấy những đóa hoa bên cạnh ao cá, bèn tưới nước cho nó dù đã ướt đẫm sương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro