Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 84

2025-02-13 02:00:04

Ở phía bên kia, từ sau khi Kiều Nại vào phòng thì mềm nhũn vùi vào trong chăn, bắt đầu giả chết không nhúc nhích, có lẽ sau khi cô bình tĩnh lại một lúc liền lao vào phòng vệ sinh. Sau khi tắm rửa xong và đi ra ngoài, Kiều Nại lại một lần nữa sống lại, cô nghiêm túc xem kịch bản một lát, thời gian cũng không biết từ lúc nào đã tới mười giờ, Kiều Nại lười biếng ngáp một cái, đầu nhỏ nghiêng một cái, dán vào mèo Hello Kitty ba giây rồi đi vào giấc ngủ, cô ngủ một cách thoải mái cũng như ngủ ngon giấc.
Sau khi thấy Hình Sâm và Kiều Nại đều đã ngủ, không ít cư dân mạng cũng bày tỏ muốn nghỉ ngơi sớm một chút nhưng cũng có cư dân mạng cẩn thận đột nhiên phát hiện một vấn đề.
Bởi vì phần lớn người xem hai người đều là fan CP hoặc là dùng hai cái thiết bị xem phòng truyền hình trực tiếp, hay chạy qua chạy lại giữa hai phòng phát sóng trực tiếp. Điều này dẫn đến có nhiều người vừa từ phòng phát sóng trực tiếp ở đây về, phát hiện bên kia cũng ngủ, thời gian hai người ngủ chênh lệch rất giống nhau, gần như có thể nói rằng họ ngủ cùng lúc đều là hơn mười giờ tối. Nếu nghĩ lại thì đêm đầu tiên cũng chỉ hơn mười giờ không lâu…
[Nếu như lần đầu tiên là trùng hợp, vậy lần thứ hai, lần thứ ba…]
[Thời gian ngủ của hai vợ chồng giống nhau, có gì không đúng sao? (đầu chó)]
[Vậy vai trò của mèo Hello Kitty là gì? Mọi người đều hiểu (âm thầm quan sát)]
[Hóa ra họ đã lộ hint ngay từ ngày đầu tiên rồi, hạnh phúc]
Đêm nay hầu hết mọi người đều có một giấc mơ đẹp.
Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha phụ trách bữa sáng của các khách mời, vừa mới xuống lầu đã thấy được một bàn bữa sáng phong phú, trùng hợp Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn cũng đi ra. Nếu không phải còn lý trí, đối với trình độ của Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha cũng hiểu rõ, đều cho rằng hai người giấu nghề.
Tuy rằng hai bữa cơm ngày hôm qua cũng là tổ tiết mục chuẩn bị nhưng còn lâu mới phong phú như hôm nay, bữa sáng này phong phú đến mức khiến mọi người nhớ tới lúc trước khi đi mê cung khủng bố, giống như việc bạn sẽ được thưởng thức một bữa ăn ngon trước khi bị xử tử để bạn không phải hối tiếc.
Nhìn chiếc bàn ăn lớn trước mắt này, Từ Giai Mạn cảm thấy không ổn: “Không phải là lại muốn làm chuyện gì chứ?”
So với Từ Giai Mạn, rõ ràng Sầm Lâm Vũ chấp nhận hơn, anh ấy trực tiếp kéo ghế ngồi xuống, chuẩn bị ăn: “Mạn Mạn, đừng nghĩ nhiều như vậy, có thời gian không bằng nhân lúc hiện tại ăn nhiều một chút, lần sau muốn ăn như vậy cũng không biết là lúc nào.”
Nói xong lời cuối cùng, Sầm Lâm Vũ đã ăn từng miếng bánh khoai tím, húp vài ngụm cháo sữa, có lẽ là nhắc tới “chuyện thương tâm” Từ Giai Mạn nghĩ đến hành trang cắm trại thê thảm của hai người, cô ấy cũng bắt đầu ăn chiếc bánh nướng đường rỗng giòn, uống canh đậu đỏ.
Đối diện bàn, Nguyễn Ti Anh đang ăn bánh bao bí đỏ nhím gai, uống sữa bột yến mạch khoai tím, Triệu An Kha lại được phục vụ với bánh thịt nghìn tầng thơm ngát cùng chân giò hun khói pho mát chiên nem rán, hai người chậm rãi ăn, quả là một đội dù gặp chuyện gì cũng có thể giải quyết.
Rất nhanh, Kiều Nại và Hình Sâm cũng xuống, các khách mời chào hỏi lẫn nhau, thấy tất cả mọi người ăn nhanh như vậy, Kiều Nại cũng háo hức xoa hai tay của mình lại để dùng bữa, cô lấy vài cuộn trứng với chà bông và giăm bông, rưới tương cà chua lên trên, sữa tươi đường mật, cô ăn tương đối thoải mái. Hình Sâm thì đang ăn cháo gà nấm hương ngô, ăn bắp cải và trứng rán hải sản.
Bữa sáng này đủ màu sắc hương vị, có thể nói là bữa sáng rất đa dạng, mặc cho ai thấy cũng sẽ khen một tiếng phong phú, quả thực là làm cho khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp thèm muốn muốn chết, ngay cả ánh mắt nhìn khách mời cũng trở nên “cưng chiều” rất nhiều.
[Tắm trắng, ăn no, mập mạp!]
[Cảm giác mọi người sắp bị đưa đến lò mổ!]
[Bữa sáng cuối cùng đến từ Lý Tông → v →]
Một tiếng sau, ba nhóm khách mời dùng bữa xong, mang theo hộp cơm bento mà họ đã chuẩn bị tối hôm qua, ngồi trên xe do tổ tiết mục sắp xếp xuất phát, xe chạy một đường, khoảng hơn bốn mươi phút, cuối cùng đến được bờ biển.
Điều này không khỏi làm cho các khách mời nghĩ tới suy đoán của nhau lúc trước, Sầm Lâm Vũ trên núi, Nguyễn Ti Anh ở rừng rậm, Triệu An Kha ở sa mạc, Kiều Nại ở bờ biển, không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, đây không phải là sa mạc…
Bờ biển là một nơi vừa lãng mạn lại có thể làm cho tâm trạng người ta thư giãn, tâm trạng của các khách mời đều rất tốt, trong đó Kiều Nại là người vui vẻ nhất, Kiều Nại vốn ăn uống no đủ muốn nghỉ ngơi một lát, khi xe chạy quốc lộ ven Thượng Hải, đôi mắt khép hờ lập tức mở to, cô cũng háo hức ngồi dậy, kết quả không ngoài dự đoán.
Các khách mời xuống xe ở bờ biển, chân giẫm lên bãi cát bằng phẳng, vừa mới đi lên hai bước, họ thấy được cách đó không xa dừng mấy chiếc thuyền. Đến gần nhìn, họ phát hiện rằng ba con thuyền ở giữa được trang bị ba loại hộp tiếp tế khác nhau: lớn, vừa và nhỏ. Lần này dù nhân viên không giới thiệu nhưng khách mời cũng biết ai sẽ lên chiếc ca nô nào.
Tất nhiên chính xác hơn mà nói, đây thật ra là ba chiếc ca nô đang lắc lư theo sự dao động của nước biển, người mạo hiểm giẫm lên còn có thể có chút trọng tâm không ổn định nhưng muốn thích ứng cũng không khó. Rất nhanh, các khách mời theo thứ tự leo lên ca nô, có lẽ là không nghĩ tới còn phải đi một đoạn đường thủy, sự tò mò của mọi người đều được khơi dậy, khi lên ca nô họ cũng quan sát xung quanh một lúc.
Khi được nhân viên công tác thông báo còn khoảng năm phút nữa là xuất phát, Kiều Nại vừa mới đứng vững trên ca nô, vị trí dưới thân là một loạt ghế đôi. Hình Sâm ngồi bên cạnh Kiều Nại, Kiều Nại sau khi ngồi xuống, cánh tay theo bản năng nắm lấy tay vịn bên cạnh, có thể thấy được một sự ham muốn sống sót rất mạnh ở cô.
Nhưng cô chớp mắt, cảm giác giống như thiếu cái gì đó, sau đó chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng động cơ khởi động. Trong nháy mắt, Sầm Lâm Vũ và Từ Giai Mạn lái chiếc ca nô kia đi, nghe tiếng Sầm Lâm Vũ thét chói tai càng lúc càng xa, cư dân mạng cũng không nhịn được nở nụ cười.
Ngay sau đó, người thứ hai xuất phát chính là Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha, Kiều Nại tích cực vẫy tay tạm biệt, tầm mắt cũng theo đó rơi vào thùng vật tư ở giữa ca nô, suy tư một lúc.
Hình như chú ý Kiều Nại đang ngẩn người, Hình Sâm dò hỏi: “Sao vậy?”
Kiều Nại giơ ngón tay lên chỉ cái thùng vật tư bị trói gô kia, sau đó chỉ vào chính mình đang rất tự do, cô đột nhiên nhận ra nhưng ca nô rất nhanh đã được lái đi.
Khán giả chỉ có thể nghe thấy giọng nói dài lê thê của Kiều Nại vì cô đột nhiên xuất phát.
“Không có dây an toàn, á á á!” 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Số ký tự: 0