Mục Tiêu
N.Dun
2024-10-09 14:16:04
May thay những lời Tần Sở nói chỉ có mình Lý Như Hồng nghe thấy, mặc dù khá ngại ngùng nhưng khi thấy bộ dạng đáng thương đó của đứa con bằng tuổi mình thì cô vẫn không lỡ đẩy ra.
“Hai em ở đây làm gì thế hả?” Thầy phụ trách khó tính ở trên lầu ngó ra cánh cửa sổ mà quát lớn.
Lý Như Hồng cũng phải bèn đẩy Tần Sở ra, dù sao hai người vẫn đang là học sinh, đang ở trong khuôn viên trường.
Tần Ca cũng chẳng quan tâm lắm chuyện Tần Sở thích ai, yêu ai chỉ cần không phải Lý Gia Tuệ của hắn là được.
(Tần Ca hiểu lầm Lý Như Hồng và Tần Sở có mối quan hệ đó…)
…
Có lẽ vì tức nên nuốt không trôi cơm ở căn tin nên Tần Sở kéo Lý Như Hồng ra ngoài trường gần đó mà ăn trưa, tất nhiên với tên đỗ nghèo khỉ như anh và cùng cảnh ngộ là Lý Như Hồng thì người trả tiền chắc chắn là đại gia Thẩm Tuấn Hào.
Nhân lúc Thẩm Tuấn Hào đi về trường có việc thì Tần Sở ấm ức kể toàn bộ những thứ bản thân nghe được cho Lý Như Hồng nghe. Không phụ sự kỳ vọng Lý Như Hồng cũng rất chăm chú nghe câu chuyện của anh.
Đến khi hết chuyện thì đĩa cơm của Lý Như Hồng cũng hết, do mải kể chuyện nên Tần Sở chưa ăn được miếng cơm nào.
“Đó mẹ xem có ai làm ba mà thế không, con trao tình yêu hết mình mà nhận hết hồn, con không ngờ ba mình lại là con cá ăn giun mà…”
Lý Như Hồng gãi gãi cái đầu suy nghĩ về câu nói của Tần Sở “Con cá ăn giun…???” Cô hiểu ra “Ý cậu là cá vàng bụng bọ*?”
*Cá vàng bụng bọ: Bề ngoài đẹp đẽ, hào nhoáng nhưng bên trong thì lại chứa đựng đầy sự xấu xa, đốn mạt
“Ừ thì nó đó.”
Lý Như Hồng bật cười vì câu nói nghĩa đen của Tần Sở.
“Mẹ cười gì chứ! Thì con nói cũng đâu có sai, ba chính là kẻ bụng với miệng phẳng như bê tông.”
Một lần nữa vốn từ vựng của Tần Sở làm Lý Như Hồng phải suy nghĩ “Ý cậu là bụng gian miệng thẳng*?”
*Bụng gian miệng thẳng: Phê phán những kẻ giả dối, ngoài miệng thì ra vẻ thật thà nhưng trong bụng thì đầy gian trá.
“Coi như nó đi.”
Lý Như Hồng thầm cười vì sự ngốc nghếch của Tần Sở, quả thật muốn mắng người ít nhất cũng phải có vốn từ vựng vậy mà Tần Sở y chang một tờ giấy trắng tự mình thêu dệt.
Còn về việc Tần Ca trở mặt, giả tạo thì Lý Như Hồng cũng có thể biết được nhưng còn về việc xuyên không thì chắc chắn cô không tin, cô không thể tin rằng người trước mắt một câu mẹ hai câu mẹ là đứa con tương lai của mình và Tần Ca.
Thế nên mọi điều Tần Sở nói hôm nay cô cũng chỉ coi như drama mà thưởng thức, có chuyện hay có đồ ăn ngon đây quả là một cuộc sống đầy mãn nguyện.
Biết rằng những điều mình nó Lý Như Hồng cũng chẳng coi là thật Tần Sở cũng không lấy làm buồn, dù sao bản thân anh chỉ cần một người có thể ở cạnh lắng nghe như vậy đã là quá đủ rồi.
Cũng đã đến giờ vào ca chiều Thẩm Tuấn Hào tới đón hai người về. Sự ga lăng của lớp trưởng Lý Như Hồng cũng không cảm thấy lạ nhưng sự lo lắng thái quá mà Thẩm Tuấn Hào dành cho Tần Sở thì cô cứ cảm thấy nó cấn cấn ở chỗ nào đó, biết sai nhưng không biết sai ở đâu.
…
Về lớp Tần Ca tiến tới hỏi thăm Tần Sở nhưng Tần Sở lúc này đã nguội lạnh, anh không thèm để ý đến ba nữa. Tất cả chỉ đều là giả dối anh không muốn trở thành con ngốc bị người khác ai khiến.
(Ừm thì Tần Sở có chút ngốc nhưng đó là ngốc trong học hành, ba gen nào thì con gen thế thuiii. Còn về những thứ khác anh không hề ngốc.)
Thấy cái đuôi Tần Sở bỗng thay đổi không nhận cha nữa nên Tần Ca cũng có chút hụt hẫng, có lẽ một phần cũng đã quen cuộc sống có chút gia vị là Tần Sở hoặc cũng có thể đang cảm thấy nghi hoặc sợ rằng kế hoạch của mình sẽ thất bại.
Đầu nấm nhìn Tần Sở với ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn thán phục “Mày dám bơ cả Tần Ca à? Được đấy!”
“Sau này không biết ai là trùm trường này đâu.” Tần Sở cố nói lớn chút để Tần Ca có thể nghe thấy. Tất nhiên toàn bộ học sinh trong lớp đều hướng ánh mắt đầy kinh ngạc về phía Tần Sở.
Nhóm Mãnh Hổ thấy Tần Ca bị ức hiếp định đứng lên dạy cho Tần Sở một bài học nhưng được Tần Ca phát tín hiệu cho Tiền Lăng cản chúng lại.
Hiện đang ở trong lớp nên chắc chắn Tần Ca sẽ chẳng dám làm gì mình, với cả chuyện bí mật của ba là người làm con đương nhiên hiểu răm ba câu chuyện, chỉ cần có nó thì anh cũng có thể nắm thóp được Tần Ca và rồi trở thành trùm trường mới của trường Nhất Trung năm 2000.
Mục tiêu thật cao nhưng chắc chắn làm được.
…
Quay lại về lúc Lý Gia Tuệ đưa điện thoại cho Tần Ca xem đoạn video mà bản thân quay lại bằng con máy gập, thế nhưng chẳng thấy đoạn video nào hết ngoài những bức hình tự sướng của ả.
“Em định cho anh xem cái gì?” Tần Ca nghiêm mặt hỏi
“Sao…sao lại không có? Rõ ràng em đã quay lại mà…’ Lý Gia Tuệ cố gắng tìm kiếm nhưng một khi đã xóa thì sẽ không có nơi dự trữ lại dữ liệu bị xóa như thời hiện đại nên ả chỉ biết ngậm ngùi kể lại những gì mình thấy cho Tần Ca và lũ đệ nghe.
Mặc dù biết chuyện Tần Sở và Thẩm Tuấn Hào là đôi tình nhân đồng giới so với vẻ mặt vui cười của lũ đệ thì Tần Ca có chút suy tư, không biết rằng não bộ anh lúc này đang nghĩ cái gì.
“Hai em ở đây làm gì thế hả?” Thầy phụ trách khó tính ở trên lầu ngó ra cánh cửa sổ mà quát lớn.
Lý Như Hồng cũng phải bèn đẩy Tần Sở ra, dù sao hai người vẫn đang là học sinh, đang ở trong khuôn viên trường.
Tần Ca cũng chẳng quan tâm lắm chuyện Tần Sở thích ai, yêu ai chỉ cần không phải Lý Gia Tuệ của hắn là được.
(Tần Ca hiểu lầm Lý Như Hồng và Tần Sở có mối quan hệ đó…)
…
Có lẽ vì tức nên nuốt không trôi cơm ở căn tin nên Tần Sở kéo Lý Như Hồng ra ngoài trường gần đó mà ăn trưa, tất nhiên với tên đỗ nghèo khỉ như anh và cùng cảnh ngộ là Lý Như Hồng thì người trả tiền chắc chắn là đại gia Thẩm Tuấn Hào.
Nhân lúc Thẩm Tuấn Hào đi về trường có việc thì Tần Sở ấm ức kể toàn bộ những thứ bản thân nghe được cho Lý Như Hồng nghe. Không phụ sự kỳ vọng Lý Như Hồng cũng rất chăm chú nghe câu chuyện của anh.
Đến khi hết chuyện thì đĩa cơm của Lý Như Hồng cũng hết, do mải kể chuyện nên Tần Sở chưa ăn được miếng cơm nào.
“Đó mẹ xem có ai làm ba mà thế không, con trao tình yêu hết mình mà nhận hết hồn, con không ngờ ba mình lại là con cá ăn giun mà…”
Lý Như Hồng gãi gãi cái đầu suy nghĩ về câu nói của Tần Sở “Con cá ăn giun…???” Cô hiểu ra “Ý cậu là cá vàng bụng bọ*?”
*Cá vàng bụng bọ: Bề ngoài đẹp đẽ, hào nhoáng nhưng bên trong thì lại chứa đựng đầy sự xấu xa, đốn mạt
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ừ thì nó đó.”
Lý Như Hồng bật cười vì câu nói nghĩa đen của Tần Sở.
“Mẹ cười gì chứ! Thì con nói cũng đâu có sai, ba chính là kẻ bụng với miệng phẳng như bê tông.”
Một lần nữa vốn từ vựng của Tần Sở làm Lý Như Hồng phải suy nghĩ “Ý cậu là bụng gian miệng thẳng*?”
*Bụng gian miệng thẳng: Phê phán những kẻ giả dối, ngoài miệng thì ra vẻ thật thà nhưng trong bụng thì đầy gian trá.
“Coi như nó đi.”
Lý Như Hồng thầm cười vì sự ngốc nghếch của Tần Sở, quả thật muốn mắng người ít nhất cũng phải có vốn từ vựng vậy mà Tần Sở y chang một tờ giấy trắng tự mình thêu dệt.
Còn về việc Tần Ca trở mặt, giả tạo thì Lý Như Hồng cũng có thể biết được nhưng còn về việc xuyên không thì chắc chắn cô không tin, cô không thể tin rằng người trước mắt một câu mẹ hai câu mẹ là đứa con tương lai của mình và Tần Ca.
Thế nên mọi điều Tần Sở nói hôm nay cô cũng chỉ coi như drama mà thưởng thức, có chuyện hay có đồ ăn ngon đây quả là một cuộc sống đầy mãn nguyện.
Biết rằng những điều mình nó Lý Như Hồng cũng chẳng coi là thật Tần Sở cũng không lấy làm buồn, dù sao bản thân anh chỉ cần một người có thể ở cạnh lắng nghe như vậy đã là quá đủ rồi.
Cũng đã đến giờ vào ca chiều Thẩm Tuấn Hào tới đón hai người về. Sự ga lăng của lớp trưởng Lý Như Hồng cũng không cảm thấy lạ nhưng sự lo lắng thái quá mà Thẩm Tuấn Hào dành cho Tần Sở thì cô cứ cảm thấy nó cấn cấn ở chỗ nào đó, biết sai nhưng không biết sai ở đâu.
…
Về lớp Tần Ca tiến tới hỏi thăm Tần Sở nhưng Tần Sở lúc này đã nguội lạnh, anh không thèm để ý đến ba nữa. Tất cả chỉ đều là giả dối anh không muốn trở thành con ngốc bị người khác ai khiến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
(Ừm thì Tần Sở có chút ngốc nhưng đó là ngốc trong học hành, ba gen nào thì con gen thế thuiii. Còn về những thứ khác anh không hề ngốc.)
Thấy cái đuôi Tần Sở bỗng thay đổi không nhận cha nữa nên Tần Ca cũng có chút hụt hẫng, có lẽ một phần cũng đã quen cuộc sống có chút gia vị là Tần Sở hoặc cũng có thể đang cảm thấy nghi hoặc sợ rằng kế hoạch của mình sẽ thất bại.
Đầu nấm nhìn Tần Sở với ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn thán phục “Mày dám bơ cả Tần Ca à? Được đấy!”
“Sau này không biết ai là trùm trường này đâu.” Tần Sở cố nói lớn chút để Tần Ca có thể nghe thấy. Tất nhiên toàn bộ học sinh trong lớp đều hướng ánh mắt đầy kinh ngạc về phía Tần Sở.
Nhóm Mãnh Hổ thấy Tần Ca bị ức hiếp định đứng lên dạy cho Tần Sở một bài học nhưng được Tần Ca phát tín hiệu cho Tiền Lăng cản chúng lại.
Hiện đang ở trong lớp nên chắc chắn Tần Ca sẽ chẳng dám làm gì mình, với cả chuyện bí mật của ba là người làm con đương nhiên hiểu răm ba câu chuyện, chỉ cần có nó thì anh cũng có thể nắm thóp được Tần Ca và rồi trở thành trùm trường mới của trường Nhất Trung năm 2000.
Mục tiêu thật cao nhưng chắc chắn làm được.
…
Quay lại về lúc Lý Gia Tuệ đưa điện thoại cho Tần Ca xem đoạn video mà bản thân quay lại bằng con máy gập, thế nhưng chẳng thấy đoạn video nào hết ngoài những bức hình tự sướng của ả.
“Em định cho anh xem cái gì?” Tần Ca nghiêm mặt hỏi
“Sao…sao lại không có? Rõ ràng em đã quay lại mà…’ Lý Gia Tuệ cố gắng tìm kiếm nhưng một khi đã xóa thì sẽ không có nơi dự trữ lại dữ liệu bị xóa như thời hiện đại nên ả chỉ biết ngậm ngùi kể lại những gì mình thấy cho Tần Ca và lũ đệ nghe.
Mặc dù biết chuyện Tần Sở và Thẩm Tuấn Hào là đôi tình nhân đồng giới so với vẻ mặt vui cười của lũ đệ thì Tần Ca có chút suy tư, không biết rằng não bộ anh lúc này đang nghĩ cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro