Xuyên Thành Chị Dâu Cực Phẩm Trong Truyện Điền Văn
Vầng Sáng (1)
2024-09-07 12:10:18
Xem ra phải sớm phân gia.
Ai mà biết được nữ chính sẽ còn làm gì nữa.
Có điều trong sách sau khi nữ chính kiếm được bạc không bao lâu, cũng chủ động đòi ra phân gia.
Cho nên việc này, ngày tách ra sẽ không còn xa, cô cũng không cần phải ra mặt.
Hướng Hi cầm tiền đồng đi về hướng phòng ngủ, tình cờ gặp Cao Thịnh vừa ra ngoài trả lại bát đĩa và đũa dùng cho tiệc cưới.
Nàng vội vàng vẫy tay, kêu Cao Thịnh lại đây.
“Anh coi nè.” Hướng Hi ngậm cười đem mười tiền đồng cho hắn xem.
Cao Thịnh trầm giọng hỏi, “Lấy đâu ra?”
“Lưu Viện Viện đưa, nàng ta kêu em về sau phụ trách nấu cơm, sau đó một bữa cơm mười văn tiền.”
Cao Thịnh cho rằng mình gặp ảo giác, “Gia đình nàng ta nghèo khổ, lấy đâu ra tiền?”
“Có lẽ là đệ đệ cho?” Hướng Hi cũng tò mò, “Hoặc là hồi môn của nàng ta?”
Cao Thịnh rõ ràng biết Lưu Viện Viện không có của hồi môn, thậm chí nhị đệ bởi vì chuyện này còn chủ động giải thích cho người trong nhà, lão gia thấy Lưu Viện Viện cũng là người mệnh khổ, hơn nữa Cao Tuyên lại một hai phải cưới đối phương, chuyện này liền định ra tới.
“Này tiền đồng……”
Cao Thịnh còn chưa nói xong, Hướng Hi liền cất trở về, ngẩng đầu híp mắt xem hắn, “Anh sẽ không kêu em đem trả đi? Đây chính là tự bản thân em đổi lấy.”
Cao Thịnh nhướng mày, “Cô nấu cơm chắc ăn được không?.”
Hướng Hi không vui mà lầm bầm hai tiếng, “Sao mà không ăn được, em học từ từ, trước đây chỉ là không khống chế được số lượng thôi.”
Dù gì ở hiện đại cô cũng là học sinh đứng đầu, chỉ là trước đó không quen dùng bếp đất mà thôi, học vài lần tự nhiên biết.
Thực tế thì cô nấu ăn ở hiện đại rất không tồi.
Sau đó, không hẳn là không thể dùng việc này tìm kế sinh nhai
Hướng Hi suy nghĩ cho nên không nhìn thấy Cao Thịnh bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.
“Ta đi ngoài lên trên núi nhìn xem.” Cao Thịnh sẽ đi săn là một người chăm chỉ, ra trước của hắn nói với Hướng Hi .
Hướng Hi không yên tâm hắn đi một mình, vào thay xiêm y khác, kiên trì đi theo hắn ra ngoài, “Em muốn đi cùng anh.”
“Cô đi theo ta làm cái gì? Buổi sáng nhiều sương, đường lên núi trơn trượt.”
Hướng Hi Muốn nhân cơ hội này thăm dò cảnh vật xung quanh, không phải trong tiểu thuyết đều nói có thể ở trên núi dễ dàng đào được nhân sâm, cô đã sớm thèm loại này không làm mà hưởng cảnh ngộ.
“Em sẽ nhìn dưới chân.” Hướng Hi ngoài miệng nói, đúng thật là cũng chưa gây thêm phiền toái cho hắn.
Cao Thịnh nhìn cô vài lần thấy không lộ ra sơ hở gì, lời trách cứ cự tuyệt liền không nói ra.
Ai mà biết được nữ chính sẽ còn làm gì nữa.
Có điều trong sách sau khi nữ chính kiếm được bạc không bao lâu, cũng chủ động đòi ra phân gia.
Cho nên việc này, ngày tách ra sẽ không còn xa, cô cũng không cần phải ra mặt.
Hướng Hi cầm tiền đồng đi về hướng phòng ngủ, tình cờ gặp Cao Thịnh vừa ra ngoài trả lại bát đĩa và đũa dùng cho tiệc cưới.
Nàng vội vàng vẫy tay, kêu Cao Thịnh lại đây.
“Anh coi nè.” Hướng Hi ngậm cười đem mười tiền đồng cho hắn xem.
Cao Thịnh trầm giọng hỏi, “Lấy đâu ra?”
“Lưu Viện Viện đưa, nàng ta kêu em về sau phụ trách nấu cơm, sau đó một bữa cơm mười văn tiền.”
Cao Thịnh cho rằng mình gặp ảo giác, “Gia đình nàng ta nghèo khổ, lấy đâu ra tiền?”
“Có lẽ là đệ đệ cho?” Hướng Hi cũng tò mò, “Hoặc là hồi môn của nàng ta?”
Cao Thịnh rõ ràng biết Lưu Viện Viện không có của hồi môn, thậm chí nhị đệ bởi vì chuyện này còn chủ động giải thích cho người trong nhà, lão gia thấy Lưu Viện Viện cũng là người mệnh khổ, hơn nữa Cao Tuyên lại một hai phải cưới đối phương, chuyện này liền định ra tới.
“Này tiền đồng……”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cao Thịnh còn chưa nói xong, Hướng Hi liền cất trở về, ngẩng đầu híp mắt xem hắn, “Anh sẽ không kêu em đem trả đi? Đây chính là tự bản thân em đổi lấy.”
Cao Thịnh nhướng mày, “Cô nấu cơm chắc ăn được không?.”
Hướng Hi không vui mà lầm bầm hai tiếng, “Sao mà không ăn được, em học từ từ, trước đây chỉ là không khống chế được số lượng thôi.”
Dù gì ở hiện đại cô cũng là học sinh đứng đầu, chỉ là trước đó không quen dùng bếp đất mà thôi, học vài lần tự nhiên biết.
Thực tế thì cô nấu ăn ở hiện đại rất không tồi.
Sau đó, không hẳn là không thể dùng việc này tìm kế sinh nhai
Hướng Hi suy nghĩ cho nên không nhìn thấy Cao Thịnh bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.
“Ta đi ngoài lên trên núi nhìn xem.” Cao Thịnh sẽ đi săn là một người chăm chỉ, ra trước của hắn nói với Hướng Hi .
Hướng Hi không yên tâm hắn đi một mình, vào thay xiêm y khác, kiên trì đi theo hắn ra ngoài, “Em muốn đi cùng anh.”
“Cô đi theo ta làm cái gì? Buổi sáng nhiều sương, đường lên núi trơn trượt.”
Hướng Hi Muốn nhân cơ hội này thăm dò cảnh vật xung quanh, không phải trong tiểu thuyết đều nói có thể ở trên núi dễ dàng đào được nhân sâm, cô đã sớm thèm loại này không làm mà hưởng cảnh ngộ.
“Em sẽ nhìn dưới chân.” Hướng Hi ngoài miệng nói, đúng thật là cũng chưa gây thêm phiền toái cho hắn.
Cao Thịnh nhìn cô vài lần thấy không lộ ra sơ hở gì, lời trách cứ cự tuyệt liền không nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro