Xuyên Thành Cô Vợ Bỏ Trốn Ở Thập Niên 60

Chương 19

2024-09-15 06:09:17

Để Nghiêm Tương tự chơi một mình, Kiều Vi đi nhà chính, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Nghiêm Lỗi đâu cả. Cô ra khỏi nhà chính thì thấy trên cái bếp than dưới mái hiên có đặt một chiếc ấm nhôm, đang nấu nước sôi.

Kiều Vi – một người vốn đã quen với các loại thiết bị điện và những món đồ dùng cá nhân nhỏ gọn, nhìn thấy cái ấm nhôm kia thì cảm thán, nó lớn thật đấy.

Nhìn trái nhìn phải thì thấy căn phòng xép ở phía tây có chút động tĩnh.

Khi cô đi qua đó, cửa phòng và cửa sổ đều đã được mở ra, có bóng người thấp thoáng nơi cửa sổ.

Cô bước vào trong, gian phòng xép này là phòng bếp, bên trong có trụ chiếc bếp hình vuông. Đây là một cái bếp củi rất truyền thống, có ống thổi, trên bếp còn có một chiếc nồi sắt rất lớn cùng với rất nhiều bình bình vại vại khác.

Nghiêm Lỗi đã cởi quân phục màu xanh lá cây ra, chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng, xách một chiếc xô thiếc, đang đổ nước vào một cái bồn sắt lớn trong phòng.

Kiều Vi tiến lại phía anh, cơ bắp trên cánh tay của người đàn ông phồng lên, cảm giác vô cùng có lực. Chiếc áo ba lỗ trên người anh căng lên bởi lớp cơ bắp bên dưới áo, bờ vai rộng lớn, vòng eo hẹp cũng được thắt lưng siết chặt lại.

Dù không nhìn được phía chính diện, nhưng cũng đã có thể tưởng tượng được cơ bụng của anh không tám múi thì cũng phải sáu múi. Chân cũng rất dài nữa chứ.

Với dáng người như thế này, nếu ở đời sau ấy hả, chỉ cần đăng vài cái video nửa kín nửa hở, dựa vào cơ bắp thôi là cũng đã có thể kiếm tiền được rồi.

Kiều Vi hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"

Cô nhìn thoáng qua, cái thùng rất lớn mà cái chậu cũng bự lắm.

Tất cả các đồ dùng hàng ngày ở thời đại này đều được chuẩn bị cho "người một nhà" cùng dùng chứ không ưu tiên sử dụng cho từng cá nhân giống như ở đời sau, thế nên trông chúng rất to.

Đặc biệt là cái chậu trên mặt đất kia, Kiều Vi biết đó là chậu tắm.

Trong đầu cô có rất nhiều ký ức về việc đã tắm rửa cho Nghiêm Tương trong cái chậu này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh xách cái xô lên, muốn đi ra ngoài nhưng Kiều Vi lại không nhường đường.

Nghiêm Lỗi cau mày nhìn cô. Kiều Vi cũng nhìn lại anh.

Hai người đứng gần đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của nhau, nếu Nghiêm Lỗi tiến về phía trước nửa bước là cơ thể của hai người họ có thể chạm vào nhau luôn rồi.

Một người lạ quen thuộc.

Đối với Nghiêm Lỗi mà nói, đây là người vợ đồng sàng dị mộng của anh, là người vợ luôn lạnh nhạt với anh.

Đối với Kiều Vi mà nói, cô thậm chí còn có ký ức sinh hoạt vợ chồng với anh, nhưng lại không hề có cảm giác chân thực.

Hai người họ cứ như thế mà nhìn đối phương.

Cô định làm gì đây, đã về nhà rồi mà còn muốn cãi nhau nữa à? Còn muốn làm ầm lên để ly hôn?

Nghiêm Lỗi không lùi bước. Anh không phải là người có lỗi trong chuyện này. Anh không có gì phải sợ cả.

Nhưng sau khi chăm chú nhìn nhau một lúc, Nghiêm Lỗi cảm thấy ánh mắt của cô tuy rằng rất kỳ lạ, nhưng lại không giống như là tiếp tục muốn ly hôn. Hơn nữa, lúc ở bệnh viện, cô cũng đã chủ động nói “về nhà” với anh mà.

Nghiêm Lỗi quyết định lùi lại một bước, nói: “Hôm nay nhà tắm đóng cửa, nếu cô muốn tắm thì mai lại đi, còn hôm nay chỉ có thể tắm ở nhà thôi.”

Suy cho cùng, bồn tắm cũng không tốt bằng vòi hoa sen.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Cô Vợ Bỏ Trốn Ở Thập Niên 60

Số ký tự: 0