Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn

A

Thanh Tri Hứa

2024-10-16 12:34:08

Bây giờ nghe con gái nói, kết hợp với sự thay đổi tính cách gần đây của con gái, Trần Uyển Trân phát hiện cô con gái nhỏ bé hoạt bát ngày xưa dường như đã trở lại.

Bà nghĩ nhất định là chồng bà, Thẩm Bách Bình phù hộ, ông ấy chắc chắn cũng không cho phép con gái mình xảy ra chuyện.

Nghe mẹ nói vậy, trong đầu Thẩm Ngưng Sơ bỗng hiện lên một hình ảnh, cô đứng ở cổng sân, nhìn chiếc xe quân màu xanh lá dừng trước cửa, sau đó trên xe có một người đàn ông mặc quân phục màu xanh ô liu, tướng mạo anh tuấn vẫy tay với cô: "Tiểu Sơ ngoan, nghe lời mẹ, năm nay ba về ăn Tết với hai mẹ con, đến lúc đó ba dẫn hai mẹ con đi hội đèn lồng ở thành phố!"

Hèn chi hôm nay ở bờ sông, khi nghe Vương Đại Hoa muốn đẩy mình xuống nước, cô có một thoáng cảm giác rất quen thuộc, như thể đã từng trải qua chuyện này rồi, thì ra đây chính là nhà của cô, là cuộc đời của cô.

Khi phát hiện ra mình chính là thuộc về nơi này, Thẩm Ngưng Sơ bỗng ôm chầm lấy mẹ, thì ra cô không phải trẻ mồ côi, cô cũng có cha mẹ: "Mẹ, mẹ yên tâm, con gái lanh lợi của mẹ đã trở lại rồi, sau này con nhất định sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt, không để mẹ phải lo, cũng sẽ chăm sóc mẹ thật tốt."

Bị con gái ôm như vậy, Trần Uyển Trân cũng mềm lòng, không còn để ý đến sự thay đổi của con gái nữa, dù con gái như thế nào cũng là con gái yêu quý nhất của bà, trong lòng cũng thề lần này không chỉ bảo vệ con gái, mà còn đuổi hết những người được gọi là "chim cu chiếm tổ" kia đi, sẽ không để bi kịch của gia đình trong sách xảy ra.

Đương nhiên bây giờ vẫn phải giải quyết mấy người nhà họ Trần trước, những năm tháng bà làm trâu làm ngựa ở nhà họ Trần không thể cứ thế bỏ qua được.

Về chuyện thân thế của mình, Trần Uyển Trân tạm thời chưa nói với con gái, dù sao cha mẹ ruột của bà cũng chưa đến tìm, lúc này bà cũng không biết họ có biết đứa con gái mà họ nuôi nấng không phải con ruột của mình hay không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hơn nữa bà nhớ cha mẹ ruột của bà sống trong khu quân sự, nơi đó không phải ai muốn vào là vào được, nếu bà lỗ mãng xông vào, chưa chắc đã gặp được người, mà còn khiến đứa con gái giả kia chú ý, trong sách bọn họ còn tàn nhẫn hơn vợ chồng Trần Đại Dũng nhiều.

Bọn họ nhân cơ hội này mà giở trò gì thì quá dễ dàng, đã trọng sinh một lần, Trần Uyển Trân không thể hành động nóng đầu được.

————

Lúc này, tại doanh trại quân khu Tây Thành cách đó ngàn dặm, Cố Khiếu Hành vừa mới từ văn phòng của thủ trưởng đi ra, một bóng đen lướt qua trước mặt, anh nghiêng người né tránh.

Chú thích: Do có một số nhầm lẫn tên nhân vật đúng phải là Cố Khiếu Hành, xin lỗi vì sự bất tiện này ạ.

Trần Luật không đánh lén thành công bèn đổi sang khoác vai Cố Khiếu Hành hỏi: “Phó đoàn trưởng Cố thân thủ tốt thật đấy!”

Cố Khiếu Hành hất tay Trần Luật đang đặt trên vai mình ra, thỉnh thoảng lên tiếng: “Có chuyện thì nói? Đừng có nịnh nọt.”

Hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, cùng nhau đi học, sau đó lại từ trường quân đội trực tiếp đến quân đội, không phải anh em ruột thịt nhưng còn hơn cả anh em ruột thịt, Trần Luật từ lâu đã quen với đức hạnh này của Cố Khiếu Hành, ngay cả ông lão Cố cũng thường xuyên oán trách cháu trai mình uổng phí một gương mặt đẹp trai, lại có tính khí như chó, ai nhìn cũng không thích.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn

Số ký tự: 0