Xuyên Thành Dì Nhỏ Của Ngôi Sao Hàng Đầu
Chương 33
Mê Đồ Vị Phản
2024-08-18 07:35:46
Sau khi hai người Tống An An lấy lời khai xong thì bệnh viện cũng báo tin rằng cậu bé chỉ hít phải một lượng thuốc nhỏ, nên hiện tại đã không sao rồi.
Tưởng Hàn đón hai người ra khỏi đồn cảnh sát, xe của tổ chương trình đã sớm đợi ở cửa.
Họ không đi đâu nữa mà trực tiếp trở về nơi ở của Tống Lâm Xuyên.
Sau khi mấy người lên xe, anh quay phim vẫn ngồi ở ghế phụ như cũ, còn Tống An An, Tống Lâm Xuyên và Tưởng Hàn thì ngồi ở ghế sau.
Chương trình vẫn đang phát sóng trực tiếp, mặc dù lúc nãy số lượng người xem trực tiếp đã giảm đi một chút, nhưng khi Tống An An và Tống Lâm Xuyên xuất hiện trở lại trước ống kính thì lượng người xem lại lập tức ào ào tăng lên, khu bình luận lại tiếp tục rôm rả.
Tuy nhiên, khác với sự náo nhiệt của khi bình luận thì trong xe lại quá mức yên tĩnh.
Có lẽ là bởi vì mệt mỏi, sau khi Tống An An và Tống Lâm Xuyên sau khi lên xe, cả hai đều không nói chuyện, chỉ im lặng ngồi đó, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Anh quay phim rất là lo lắng, sao lại không nói gì chứ, dù sao vẫn còn đang phát sóng trực tiếp, anh ta chỉ có thể ném ánh mắt cầu cứu cho Tưởng Hàn.
Tưởng Hàn khẽ gật đầu.
Lúc này, dù anh ta không đọc được bình luận, nhưng anh ta biết mọi người đang tò mò chuyện gì.
Vì vậy, Tưởng Hàn quay qua nhìn Tống An An hỏi: “Cô nhỏ, cô đã từng học Taekwondo sao?”
Tống An An sửng sốt nhưng vẫn gật đầu, đáp: “Đúng vậy, lúc nhỏ từng học với Lâm Xuyên.”
Nghe vậy, Tưởng Hàn ngạc nhiên, anh ta quay qua nhìn Tống Lâm Xuyên: “Cậu cũng từng học võ sao?”
Nghe có vẻ là vô lý nhưng chuyện nghệ sĩ nhà mình còn có kỹ năng này, mà anh ta là người đại diện lại không biết gì cả.
Đây là một điểm tốt để tuyên truyền, lúc trước anh ta vẫn luôn buồn rầu chuyện nên sử dụng điểm nào để xây dựng hình tượng một chàng trai mạnh mẽ cho Tống Lâm Xuyên, bây giờ cuối cùng cũng có rồi.
“Sao tôi chưa bao giờ nghe cậu kể vậy?” Tưởng Hàn hỏi.
Tống Lâm Xuyên lạnh lùng nhìn anh ta rồi nói: “Anh có hỏi đâu.”
Tưởng Hàn: “...”
[Ha ha ha, hóa ra Tống Lâm Xuyên còn chặn họng cả người đại diện của mình, danh xưng độc miệng đúng là không sai vào đâu được.]
[Cười chết mất. Hãy chú ý đến vẻ mặt người đại diện của Tống Lâm Xuyên đi! Buồn cười quá.]
[Người đại diện của Tống Lâm Xuyên: Tiếng mẹ đẻ của tôi là không đủ dùng!]
[Tống An An nói đi học với anh ấy, nếu cô nhỏ đã mạnh như vậy thì Tống Lâm Xuyên chắc chắn còn mạnh hơn nữa đúng không?]
[Woah! Không ngờ Tống Lâm Xuyên còn giấu nghề nha, khi nào anh trai mới thể hiện cho mọi người xem đi vậy?]
Tưởng Hàn đón hai người ra khỏi đồn cảnh sát, xe của tổ chương trình đã sớm đợi ở cửa.
Họ không đi đâu nữa mà trực tiếp trở về nơi ở của Tống Lâm Xuyên.
Sau khi mấy người lên xe, anh quay phim vẫn ngồi ở ghế phụ như cũ, còn Tống An An, Tống Lâm Xuyên và Tưởng Hàn thì ngồi ở ghế sau.
Chương trình vẫn đang phát sóng trực tiếp, mặc dù lúc nãy số lượng người xem trực tiếp đã giảm đi một chút, nhưng khi Tống An An và Tống Lâm Xuyên xuất hiện trở lại trước ống kính thì lượng người xem lại lập tức ào ào tăng lên, khu bình luận lại tiếp tục rôm rả.
Tuy nhiên, khác với sự náo nhiệt của khi bình luận thì trong xe lại quá mức yên tĩnh.
Có lẽ là bởi vì mệt mỏi, sau khi Tống An An và Tống Lâm Xuyên sau khi lên xe, cả hai đều không nói chuyện, chỉ im lặng ngồi đó, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Anh quay phim rất là lo lắng, sao lại không nói gì chứ, dù sao vẫn còn đang phát sóng trực tiếp, anh ta chỉ có thể ném ánh mắt cầu cứu cho Tưởng Hàn.
Tưởng Hàn khẽ gật đầu.
Lúc này, dù anh ta không đọc được bình luận, nhưng anh ta biết mọi người đang tò mò chuyện gì.
Vì vậy, Tưởng Hàn quay qua nhìn Tống An An hỏi: “Cô nhỏ, cô đã từng học Taekwondo sao?”
Tống An An sửng sốt nhưng vẫn gật đầu, đáp: “Đúng vậy, lúc nhỏ từng học với Lâm Xuyên.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe vậy, Tưởng Hàn ngạc nhiên, anh ta quay qua nhìn Tống Lâm Xuyên: “Cậu cũng từng học võ sao?”
Nghe có vẻ là vô lý nhưng chuyện nghệ sĩ nhà mình còn có kỹ năng này, mà anh ta là người đại diện lại không biết gì cả.
Đây là một điểm tốt để tuyên truyền, lúc trước anh ta vẫn luôn buồn rầu chuyện nên sử dụng điểm nào để xây dựng hình tượng một chàng trai mạnh mẽ cho Tống Lâm Xuyên, bây giờ cuối cùng cũng có rồi.
“Sao tôi chưa bao giờ nghe cậu kể vậy?” Tưởng Hàn hỏi.
Tống Lâm Xuyên lạnh lùng nhìn anh ta rồi nói: “Anh có hỏi đâu.”
Tưởng Hàn: “...”
[Ha ha ha, hóa ra Tống Lâm Xuyên còn chặn họng cả người đại diện của mình, danh xưng độc miệng đúng là không sai vào đâu được.]
[Cười chết mất. Hãy chú ý đến vẻ mặt người đại diện của Tống Lâm Xuyên đi! Buồn cười quá.]
[Người đại diện của Tống Lâm Xuyên: Tiếng mẹ đẻ của tôi là không đủ dùng!]
[Tống An An nói đi học với anh ấy, nếu cô nhỏ đã mạnh như vậy thì Tống Lâm Xuyên chắc chắn còn mạnh hơn nữa đúng không?]
[Woah! Không ngờ Tống Lâm Xuyên còn giấu nghề nha, khi nào anh trai mới thể hiện cho mọi người xem đi vậy?]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro