Chương 30 - Thẻ Hội Viên Của Anh Bị Hủy Bỏ Rồi
Đúng Là Mất Hết...
Cửu Tịch Công Tử
2024-08-08 16:48:33
Phong Quyết ăn nhờ ở đậu nhà họ Cố, địa vị còn không bằng một người làm, nhưng cậu lại không oán trách nửa lời, ngược lại nguyên thân thường hay dùng kim đâm cậu, tìm cậu trút giận.
Cố Dạng nhìn Phong Quyết đang đứng trước mặt mình với ánh mắt thương xót.
Đúng là mất hết tính người mà!
Một thiếu niên ngoan ngoãn xinh đẹp biết bao, ngay cả Dung ma ma cũng không nỡ xuống tay, ấy thế mà nguyên thân lại nỡ lòng nào ra tay được chứ!
Hơn nữa, cô nhớ rằng trong tiểu thuyết gốc kho máu Phong Quyết này sau đó còn trở thành bạn tốt của phản diện, vì để ra mặt xả giận thay cho Phong Quyết, phản diện không chỉ đổ thêm dầu vào lửa khiến nhà họ Cố phá sản, mà còn chặt đứt mười ngón tay của nguyên thân.
Mười ngón tay nối liền tim, chỉ nghĩ thôi đã thấy đau.
Khi nghĩ đến việc những điều này có thể sẽ xảy đến với mình, Cố Dạng cảm thấy cô vẫn nên thương xót cho bản thân một chút thì hơn.
Cô mới là người chết thảm nhất.
Lại nhìn lại tình hình hiện giờ
Không lâu trước đó, khi bố Cố, Cố Triệu Minh đi công tác đã vô tình phát hiện ra Cố Cần có vẻ ngoài rất giống với bức ảnh khi còn trẻ của người bà đã khuất của ông, bèn sai người lấy tóc của Cố Cần làm giám định quan hệ huyết thống, phát hiện ra Cố Cần chính là con gái ruột của ông.
Mặc dù Cố Triệu Minh là một người đàn ông cực phẩm, nhưng lại là một cực phẩm sợ vợ yêu vợ, chưa từng làm trò mèo mả gà đồng gì ở bên ngoài, đương nhiên là sẽ không tồn tại chuyện có con riêng gì gì đó.
Vậy nên Cố Cần chỉ có thể là con của Cố Triệu Minh và mẹ Cố, Nguyễn Tuyết Linh. Sau đó bố Cố lại để nguyên thân và Nguyễn Tuyết Linh làm giám định quan hệ huyết thống, sau khi có kết quả, thì có thể xác định được năm đó đã bế nhầm Cố Cần và nguyên thân.
Thế nhưng, bọn họ cảm thấy Cố Cần sống ở dưới quê, không có văn hóa, dốt đặc cán mai, nếu như để cô ấy mang danh thiên kim nhà họ Cố, thì sẽ làm mất mặt nhà họ Cố. Ngược lại, nguyên chủ là con nhà người ta trong miệng người lớn của những gia đình giàu có ở Cẩm thành, nho nhã hiểu chuyện, đa tài đa nghệ, thành tích lại tốt, càng khiến bọn họ nở mày nở mặt hơn.
Hơn nữa so với Cố Cần vừa được nhận về, đương nhiên là bọn họ sẽ nghiêng về phía nguyên thân mình đã nuôi nấng mười bảy năm hơn.
Dù sao nuôi nấng lâu như vậy rồi, dù có nuôi một chú chó thì cũng có tình cảm chứ đừng nói là người.
Cố Dạng nhìn Phong Quyết đang đứng trước mặt mình với ánh mắt thương xót.
Đúng là mất hết tính người mà!
Một thiếu niên ngoan ngoãn xinh đẹp biết bao, ngay cả Dung ma ma cũng không nỡ xuống tay, ấy thế mà nguyên thân lại nỡ lòng nào ra tay được chứ!
Hơn nữa, cô nhớ rằng trong tiểu thuyết gốc kho máu Phong Quyết này sau đó còn trở thành bạn tốt của phản diện, vì để ra mặt xả giận thay cho Phong Quyết, phản diện không chỉ đổ thêm dầu vào lửa khiến nhà họ Cố phá sản, mà còn chặt đứt mười ngón tay của nguyên thân.
Mười ngón tay nối liền tim, chỉ nghĩ thôi đã thấy đau.
Khi nghĩ đến việc những điều này có thể sẽ xảy đến với mình, Cố Dạng cảm thấy cô vẫn nên thương xót cho bản thân một chút thì hơn.
Cô mới là người chết thảm nhất.
Lại nhìn lại tình hình hiện giờ
Không lâu trước đó, khi bố Cố, Cố Triệu Minh đi công tác đã vô tình phát hiện ra Cố Cần có vẻ ngoài rất giống với bức ảnh khi còn trẻ của người bà đã khuất của ông, bèn sai người lấy tóc của Cố Cần làm giám định quan hệ huyết thống, phát hiện ra Cố Cần chính là con gái ruột của ông.
Mặc dù Cố Triệu Minh là một người đàn ông cực phẩm, nhưng lại là một cực phẩm sợ vợ yêu vợ, chưa từng làm trò mèo mả gà đồng gì ở bên ngoài, đương nhiên là sẽ không tồn tại chuyện có con riêng gì gì đó.
Vậy nên Cố Cần chỉ có thể là con của Cố Triệu Minh và mẹ Cố, Nguyễn Tuyết Linh. Sau đó bố Cố lại để nguyên thân và Nguyễn Tuyết Linh làm giám định quan hệ huyết thống, sau khi có kết quả, thì có thể xác định được năm đó đã bế nhầm Cố Cần và nguyên thân.
Thế nhưng, bọn họ cảm thấy Cố Cần sống ở dưới quê, không có văn hóa, dốt đặc cán mai, nếu như để cô ấy mang danh thiên kim nhà họ Cố, thì sẽ làm mất mặt nhà họ Cố. Ngược lại, nguyên chủ là con nhà người ta trong miệng người lớn của những gia đình giàu có ở Cẩm thành, nho nhã hiểu chuyện, đa tài đa nghệ, thành tích lại tốt, càng khiến bọn họ nở mày nở mặt hơn.
Hơn nữa so với Cố Cần vừa được nhận về, đương nhiên là bọn họ sẽ nghiêng về phía nguyên thân mình đã nuôi nấng mười bảy năm hơn.
Dù sao nuôi nấng lâu như vậy rồi, dù có nuôi một chú chó thì cũng có tình cảm chứ đừng nói là người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro