Chương 30 - Thẻ Hội Viên Của Anh Bị Hủy Bỏ Rồi
Lạt Mềm Buộc Ch...
Cửu Tịch Công Tử
2024-08-08 16:48:33
Hai mẹ con nhà họ Tiết vừa đi, Nguyễn Tuyết Linh đã tức giận hất đổ bộ trà, sau khi nguôi cơn giận mới quay đầu lại nói với thím Lý: “Đi tìm Cố Cần về đây cho tôi! Dạng Dạng có lòng tốt đưa thân phận thiên kim thật cho nó, nó lại không biết điều như vậy, làm ầm làm ĩ chuyện này trên mạng, hại Dạng Dạng bị bạo lực mạng, còn làm mất hôn ước với nhà họ Tiết nữa!”
“Mẹ.” Cố Dạng nắm lấy tay Nguyễn Tuyết Linh, đưa cho bà một tách trà, giọng điệu ôn hòa dịu dàng, còn xen lẫn cả sự mềm mại do vừa mới ngủ dậy: “Mẹ, đừng tức giận, hại sức khỏe lắm.”
Nghe thấy tiếng của Cố Dạng, cơn tức trong lòng Nguyễn Tuyết Linh cũng nguôi ngoai đi được phần nào, bà uống chén trà lạnh Cố Dạng đưa để hạ hỏa, nhìn Cố Dạng với ánh mắt lo lắng: “Dạng Dạng, con đừng xem weibo vội, những chuyện này bố mẹ sẽ xử lý ổn thỏa. Bên phía nhà họ Tiết, bố mẹ vẫn sẽ cố gắng giữ mối hôn sự này cho con.”
Cố Dạng lắc đầu: “Mẹ, không cần đâu ạ, con không thích Tiết Đạc, mối hôn sự này vốn cũng không thuộc về con.”
Nhưng Nguyễn Tuyết Linh lại không tin, từ trước đến nay ánh mắt con gái mình nhìn Tiết Đạc đều không giấu được sự yêu thích: “Dạng Dạng, chuyện này con không cần phải nhường nhịn gì cả! Mẹ cũng muốn hỏi thử Cố Cần, xem nó có mặt mũi gì để cướp chồng chưa cưới của em gái mình!”
Cố Dạng muốn nói, chị đại nhà ta còn chẳng ưa gì Tiết Đạc nữa ý chứ.
Cố Dạng nhỏ giọng nói: “Mẹ, chị vừa mới trở về, ngay cả việc kết thông gia giữa nhà họ Cố và nhà họ Tiết cũng không biết, sao có thể tính toán cướp hôn ước này được?”
Nguyễn Tuyết Linh sửng sốt, quả thật là vậy, một cô gái nông thôn quê mùa như Cố Cần sao có thể biết được những điều này?
Cố Dạng mở bảng hot search trên weibo: “Hẳn là mẹ cũng đã bảo bộ phận quan hệ công chúng hạ nhiệt dìm hot search rồi đúng chứ? Nhưng hot search này vẫn nằm chễm chệ ở đầu bảng, sao chị có thể làm được chứ?”
Cố Cần đương nhiên là có thể làm được, nhưng thông qua hai ngày tiếp xúc với Cố Cần và tính cách của cô ấy ở trong tiểu thuyết, Cố Cần sẽ không làm như vậy.
Nguyễn Tuyết Linh thiên vị Cố Dạng chán ghét Cố Cần, hơn nữa trong mắt bà, người có lợi nhất trong chuyện này chính là Cố Cần, nên mới cảm thấy là do Cố Cần làm.
“Không phải là Cố Cần, vậy thì là ai?” Nguyễn Tuyết Linh cảm thấy người hầu trong nhà cũng không có gan nói chuyện này ra ngoài.
“Mẹ.” Cố Dạng nắm lấy tay Nguyễn Tuyết Linh, đưa cho bà một tách trà, giọng điệu ôn hòa dịu dàng, còn xen lẫn cả sự mềm mại do vừa mới ngủ dậy: “Mẹ, đừng tức giận, hại sức khỏe lắm.”
Nghe thấy tiếng của Cố Dạng, cơn tức trong lòng Nguyễn Tuyết Linh cũng nguôi ngoai đi được phần nào, bà uống chén trà lạnh Cố Dạng đưa để hạ hỏa, nhìn Cố Dạng với ánh mắt lo lắng: “Dạng Dạng, con đừng xem weibo vội, những chuyện này bố mẹ sẽ xử lý ổn thỏa. Bên phía nhà họ Tiết, bố mẹ vẫn sẽ cố gắng giữ mối hôn sự này cho con.”
Cố Dạng lắc đầu: “Mẹ, không cần đâu ạ, con không thích Tiết Đạc, mối hôn sự này vốn cũng không thuộc về con.”
Nhưng Nguyễn Tuyết Linh lại không tin, từ trước đến nay ánh mắt con gái mình nhìn Tiết Đạc đều không giấu được sự yêu thích: “Dạng Dạng, chuyện này con không cần phải nhường nhịn gì cả! Mẹ cũng muốn hỏi thử Cố Cần, xem nó có mặt mũi gì để cướp chồng chưa cưới của em gái mình!”
Cố Dạng muốn nói, chị đại nhà ta còn chẳng ưa gì Tiết Đạc nữa ý chứ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Dạng nhỏ giọng nói: “Mẹ, chị vừa mới trở về, ngay cả việc kết thông gia giữa nhà họ Cố và nhà họ Tiết cũng không biết, sao có thể tính toán cướp hôn ước này được?”
Nguyễn Tuyết Linh sửng sốt, quả thật là vậy, một cô gái nông thôn quê mùa như Cố Cần sao có thể biết được những điều này?
Cố Dạng mở bảng hot search trên weibo: “Hẳn là mẹ cũng đã bảo bộ phận quan hệ công chúng hạ nhiệt dìm hot search rồi đúng chứ? Nhưng hot search này vẫn nằm chễm chệ ở đầu bảng, sao chị có thể làm được chứ?”
Cố Cần đương nhiên là có thể làm được, nhưng thông qua hai ngày tiếp xúc với Cố Cần và tính cách của cô ấy ở trong tiểu thuyết, Cố Cần sẽ không làm như vậy.
Nguyễn Tuyết Linh thiên vị Cố Dạng chán ghét Cố Cần, hơn nữa trong mắt bà, người có lợi nhất trong chuyện này chính là Cố Cần, nên mới cảm thấy là do Cố Cần làm.
“Không phải là Cố Cần, vậy thì là ai?” Nguyễn Tuyết Linh cảm thấy người hầu trong nhà cũng không có gan nói chuyện này ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro