Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Ta Giúp Nhóc Con Xui Xẻo Nghịch Thiên Cải Mệnh

Bảo Bối Ngoan,...

Ngữ Mặc Lăng Tiêu

2024-08-19 16:10:29

“Ngươi, ngươi đang làm cái gì?”

“Dỗ ngươi đừng khóc, đừng khóc, ngoan.”

Khương Nhiên không biết Chu Thành An bị sao, chỉ cảm thấy hình như Chu Thành An bị sốt, cả người nóng bỏng, hơn nữa hình như càng ngày càng nóng.

Không được, cứ tiếp tục như vậy nhất định là sẽ sinh bệnh.

Vẫn nên truyền cho hắn chút long khí đi.

Chu Thành An mở to hai mắt, nhìn mặt Khương Nhiên dần tiến sát lại, sau đó miệng hắn bị bít kín, một ngụm khí tức quái dị được truyền vào.

Tất cả đều rất thoải mái.

Nhưng đây không phải trọng điểm.

Trọng điểm ở chỗ hắn là một nam nhân bình thường, lão bà của hắn, là lão bà đầu tiên, đã chết từ rất nhiều năm trước.

Nhưng, nhưng đây là một độc phụ nha, chính mình cũng đã nghĩ kỹ, sẽ hưu nàng.

Khương Nhiên giơ tay lên sờ trán hắn, hình như không còn nóng như trước nữa.

Quả nhiên long khí của nàng là thứ cực tốt cho con người.

Đương nhiên, toàn thân long tộc bọn họ đều là bảo vật.

Lại sờ sờ mặt hắn, không còn khóc nữa.

Ừm, có vẻ như nàng đã dỗ được hắn rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đèn dầu tối tăm đã tắt hoàn toàn, trong phòng tối đen như mực lại như khiến xung quanh nơi hai người tiếp xúc sinh ra cảm giác kì quái.

Khô nóng trong thân thể Chu Thành An cũng vì long khí mà giảm bớt, nhưng lửa nóng trong lòng lại không cách nào giảm được dù chỉ một chút.

Nhất là nơi nào đó trên thân thể. Hắn thật sự có thể cảm nhận được, cũng có thể là do đã lâu rồi bản thân chưa được ăn mặn.

Thật ra, thật ra là nàng tự nhào tới, cũng là nàng đã làm chuyện như vậy với hắn.

Tuy nàng ác độc nhưng nếu nàng có thể trở nên tốt hơn thật, cũng không phải là không thể chấp nhận nàng làm nương tử của mình.

Hơn nữa, lúc trước để cưới nàng, hắn gần như đã móc sạch tài sản, nàng cũng đã lấy đồ của Chu gia bọn họ đi lấp đầy cái động không đáy Khương gia kia không ít lần.

Cho nên, cho dù hắn làm cái gì đó với nàng cũng không phải không thể.

Hơn nữa, ngay trước mặt mọi người, Khương thị còn từng mắng hắn là thứ vô dụng không ít lần, khiến không ít người trong thôn bàn tán xì xào, cảm thấy hắn không chỉ bị què chân trái.

Đúng, là nàng chủ động, nàng là nữ tử, hơn nữa hắn đã đẩy nàng ra nhiều lần, tục ngữ quá tam ba bận...

Tóm lại, Chu Thành An hoàn toàn từ bỏ, dùng một trong hai cái chân còn nguyên vẹn đè lên người Khương Nhiên, sau đó nâng mông lên, đè nàng dưới thân.

“Này, ngươi, không phải ngươi đã không còn sốt nữa sao, sao còn choáng váng?”

Tiểu Bạch Long ngốc nghếch cũng không biết, vì sao đột nhiên trên người nam nhân này lại bốc khí nóng như vậy.

Nàng còn tưởng mới rồi mình truyền chưa đủ long khí, vì thế lại cố gắng sờ đầu Chu Thành An, thật vất vả mới sờ được mặt hắn, nhưng lại không tìm được vị trí chính xác của miệng.

Nàng sợ mình không cẩn thận truyền nhầm long khí đi nơi khác, nhưng lại không thể dùng pháp lực đốt đèn nhiên liệu, vì thế đành phải nhíu mày gầm lên một tiếng tức giận.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Ta Giúp Nhóc Con Xui Xẻo Nghịch Thiên Cải Mệnh

Số ký tự: 0