Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc
Chương 41
Lan Kiều Mộc
2024-08-18 17:33:30
Lúc này Tạ Vãn U mới yên tâm nhìn vào công thức luyện đan.
Lâm chưởng quỹ ở bên cạnh trêu chọc: "Đã lâu rồi không thấy người trẻ tuổi nào thật thà như ngươi."
"..." Tạ Vãn U có chút ngượng ngùng.
Lần này có lẽ Lâm chưởng quỹ đã nhìn nhầm người, nàng cũng không phải là người thật thà gì.
Sau khi xem công thức luyện đan, Tạ Vãn U đã hiểu rõ hơn về cách xử lý linh thảo và cách kiểm soát nhiệt độ.
Ghi nhớ kỹ từng bước trong phương pháp luyện đan, Tạ Vãn U điều động lượng linh khí còn lại trong cơ thể, tuân thủ nghiêm ngặt quy trình luyện đan.
Có kinh nghiệm lần đầu, lần này Tạ Vãn U rõ ràng thành thạo hơn nhiều.
Kiểm soát lửa nhỏ, từng chút một loại bỏ tạp chất của linh thảo, cẩn thận dẫn chúng hòa vào nhau, hình dạng ban đầu của viên đan dược dần dần xuất hiện.
Lâm chưởng quỹ đứng bên cạnh quan sát, không nói gì.
Tạ Vãn U không biết mình có sai sót gì trong quá trình thao tác vừa rồi không nhưng lần luyện chế Tụ Khí đan này, màu sắc đan dược trắng như tuyết, hình dạng tròn trịa, đẹp hơn viên thuốc đen xấu xí chiều qua không chỉ một chút.
Có lẽ thành công rồi đi?
Tạ Vãn U vung tay, để mười viên Tụ Khí đan vừa mới ra lò bay vào hộp đã chuẩn bị sẵn, sau đó quay sang nhìn Lâm chưởng quỹ, chờ ông ấy đánh giá.
Sau khi chứng kiến toàn bộ quá trình luyện đan của Tạ Vãn U, Lâm chưởng quỹ run rẩy nhận lấy chiếc hộp.
Chỉ cần nhìn thoáng qua, ông ấy có thể nhận ra đây là Tụ Khí đan bậc trung phẩm, chỉ kém Tụ Khí đan bậc cực phẩm một chút - kém ở chỗ Tạ Vãn U thu lửa ở bước cuối cùng chưa đủ dứt khoát.
Thật không ngờ đây mới chỉ là lần luyện đan thứ hai của nàng...
Chỉ hai lần mà đã luyện được đan dược bậc trung phẩm, nhìn khắp tu chân giới, có mấy ai là Luyện đan sư có tốc độ tiến bộ khủng khiếp như vậy!
Nếu ông ấy chỉ bảo cho nàng thêm một chút, để nàng thu lửa dứt khoát hơn... lần thứ ba nàng có thể trực tiếp luyện được Tụ Khí đan cực phẩm không?
Với nàng, luyện đan chẳng có giai đoạn bình cảnh nào! Thiên phú của cô nương này, quả thực đáng sợ!
Bỏ lỡ một mầm non tốt như vậy, Bích Tiêu Đan tông chẳng khác nào bỏ lỡ một cơ hội ngàn năm có một!
Nàng nhất định phải là đệ tử của Bích Tiêu Đan tông!!
Cảm thấy ánh mắt của Lâm chưởng quỹ đột nhiên trở nên nồng nhiệt, Tạ Vãn U chẳng hiểu ra sao: "???"
Trong lòng Lâm chưởng quỹ tràn ngập sóng to gió lón, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười bình tĩnh: "Không tệ, cấp trung phẩm."
Biết được mình đã tiến bộ, Tạ Vãn U rất vui: "Vâng!"
Lâm chưởng quỹ gần như không thể chờ đợi được nữa: "Tuy nhiên, ta thấy ngươi mới rồi luyện đan, lúc thu lửa có vẻ không được dứt khoát, chất lượng đan dược vì vậy mà bị lửa thừa làm giảm đi phần nào."
Tạ Vãn U đúng là đã do dự một giây khi thu lửa, nàng suy nghĩ rồi gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Lâm chưởng quỹ ở bên cạnh trêu chọc: "Đã lâu rồi không thấy người trẻ tuổi nào thật thà như ngươi."
"..." Tạ Vãn U có chút ngượng ngùng.
Lần này có lẽ Lâm chưởng quỹ đã nhìn nhầm người, nàng cũng không phải là người thật thà gì.
Sau khi xem công thức luyện đan, Tạ Vãn U đã hiểu rõ hơn về cách xử lý linh thảo và cách kiểm soát nhiệt độ.
Ghi nhớ kỹ từng bước trong phương pháp luyện đan, Tạ Vãn U điều động lượng linh khí còn lại trong cơ thể, tuân thủ nghiêm ngặt quy trình luyện đan.
Có kinh nghiệm lần đầu, lần này Tạ Vãn U rõ ràng thành thạo hơn nhiều.
Kiểm soát lửa nhỏ, từng chút một loại bỏ tạp chất của linh thảo, cẩn thận dẫn chúng hòa vào nhau, hình dạng ban đầu của viên đan dược dần dần xuất hiện.
Lâm chưởng quỹ đứng bên cạnh quan sát, không nói gì.
Tạ Vãn U không biết mình có sai sót gì trong quá trình thao tác vừa rồi không nhưng lần luyện chế Tụ Khí đan này, màu sắc đan dược trắng như tuyết, hình dạng tròn trịa, đẹp hơn viên thuốc đen xấu xí chiều qua không chỉ một chút.
Có lẽ thành công rồi đi?
Tạ Vãn U vung tay, để mười viên Tụ Khí đan vừa mới ra lò bay vào hộp đã chuẩn bị sẵn, sau đó quay sang nhìn Lâm chưởng quỹ, chờ ông ấy đánh giá.
Sau khi chứng kiến toàn bộ quá trình luyện đan của Tạ Vãn U, Lâm chưởng quỹ run rẩy nhận lấy chiếc hộp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ cần nhìn thoáng qua, ông ấy có thể nhận ra đây là Tụ Khí đan bậc trung phẩm, chỉ kém Tụ Khí đan bậc cực phẩm một chút - kém ở chỗ Tạ Vãn U thu lửa ở bước cuối cùng chưa đủ dứt khoát.
Thật không ngờ đây mới chỉ là lần luyện đan thứ hai của nàng...
Chỉ hai lần mà đã luyện được đan dược bậc trung phẩm, nhìn khắp tu chân giới, có mấy ai là Luyện đan sư có tốc độ tiến bộ khủng khiếp như vậy!
Nếu ông ấy chỉ bảo cho nàng thêm một chút, để nàng thu lửa dứt khoát hơn... lần thứ ba nàng có thể trực tiếp luyện được Tụ Khí đan cực phẩm không?
Với nàng, luyện đan chẳng có giai đoạn bình cảnh nào! Thiên phú của cô nương này, quả thực đáng sợ!
Bỏ lỡ một mầm non tốt như vậy, Bích Tiêu Đan tông chẳng khác nào bỏ lỡ một cơ hội ngàn năm có một!
Nàng nhất định phải là đệ tử của Bích Tiêu Đan tông!!
Cảm thấy ánh mắt của Lâm chưởng quỹ đột nhiên trở nên nồng nhiệt, Tạ Vãn U chẳng hiểu ra sao: "???"
Trong lòng Lâm chưởng quỹ tràn ngập sóng to gió lón, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười bình tĩnh: "Không tệ, cấp trung phẩm."
Biết được mình đã tiến bộ, Tạ Vãn U rất vui: "Vâng!"
Lâm chưởng quỹ gần như không thể chờ đợi được nữa: "Tuy nhiên, ta thấy ngươi mới rồi luyện đan, lúc thu lửa có vẻ không được dứt khoát, chất lượng đan dược vì vậy mà bị lửa thừa làm giảm đi phần nào."
Tạ Vãn U đúng là đã do dự một giây khi thu lửa, nàng suy nghĩ rồi gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro