Xuyên Thành Người Phàm Tục Bần Hàn

Chương 37

Họa Bút Xao Xao

2024-08-04 23:36:58

"A, ngũ tỷ, không phải tỷ nói là có đánh chết tỷ thì tỷ cũng sẽ không học công phu ngoại gia sao?"

"Đây không phải là vì không còn cách khác sao, Thất Lang a, ngũ tỷ nói cho đệ biết, con người phải biết thỏa hiệp đúng lúc, đừng đi mãi trên một con đường, tóm lại, chính là cái gì có lợi ngay chỗ mình, thì chúng ta sẽ chọn cái đó.''

"Giống như tình huống bây giờ, Diệp đại thúc không chịu dạy chúng ta, chúng ta không thể không làm cái gì cả, để có năng lực tự bảo vệ mình, học công phu ngoại gia để phòng thân trước, vẫn là sự lựa chọn tốt nhất hiện nay.''

Lý Thất Lang cái hiểu cái không gật đầu một cái.

...

Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang trở về Lý gia, vừa vào cửa đã nhìn thấy một nam tử cường tráng khôi ngô da ngăm đen đứng ở trong sân.

"Phụ thân!"

Thấy rõ người đó là ai, hai tỷ đệ lập tức hớn hở nhào tới.

Lý Trường Sâm nhìn thấy tiểu nữ nhi và tiểu nhi tử trở về, trên mặt cũng lộ ra nụ cười vui vẻ, tiến lên hai bước, một tay ôm một người, sau đó cứ như vậy mà xoay tròn.

"A~''

Tiếng thét chói ta mang theo sự phấn khởi của Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang vang lên trong sân.

Lý Trường Sâm cười nhìn tiểu nữ nhi và tiểu nhi tử không hề sợ hãi, trong lòng rất là tự hào, đây chính là hài tử của ông ấy, không giống mấy đứa trẻ đại lang nhà nhị đệ và tam đệ, bị xoay như vậy, có thể khiến bọn nó sợ đến phát khóc.

Đã ba bốn tháng không về rồi, Lý Trường Sâm rất nhớ hài tử, chơi cùng hai đứa trẻ một lúc lâu, cho đến khi Kim Nguyệt Nga lên tiếng kêu dừng thì mới dừng lại.

"Yên tĩnh một chút đi, mẫu thân không vui rồi.'' Kim Nguyệt Nga nhỏ giọng nói một câu.

Lý Trường Sâm đến nhà trên xem một chút, đúng là nhìn thấy Lý lão phu nhân nghiêm mặt, khuôn mặt không hề vui vẻ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"A~''

Lý Trường Sâm cười một tiếng như đang chế giễu, lại nghĩ mình khó có cơ hội quay về, không muốn lãng phí thời gian tức giận, quả quyết đưa tiểu nữ nhi và tiểu nhi tử quay về nhà phía đông.

Lý Thất Lang nhìn thấy Lý Trường Sâm, lập tức kể chuyện đã xảy ra ở trong trạm dịch vào hai ngày trước, đùng đùng kể hết tất cả cho ông ấy nghe.

Lý Trường Sâm nghe vậy thì sợ hết hồn hết vía, tự mình kiểm tra vết thương của Tam Lang, nhìn thấy vết thương đã kết vảy thì mới yên tâm.

"Sau này khi gặp phải loại chuyện này, chớ khoe sức, các con vẫn còn là trẻ con.''

Lý Tam Lang còn chưa lên tiếng, Lý Thất Lang đã cướp lời trước: "Phụ thân, chúng con không ngốc, không có lợi, chúng con không thèm xông lên trước đâu.''

Nói rồi, còn ngẩng cằm nhìn Lý Ngũ Nha đang nhíu mày, giống như nói rằng lời của ngũ tỷ nói đệ đều nhớ hết.

Nhìn khuôn mặt ngốc nghếch của em trai, Lý Ngũ Nha có loại xúc động muốn che mặt.

Lý Trường Sâm hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn Lý Tam Lang.

Chẳng lẽ chuyện ở trạm dịch, là do bọn trẻ chủ động ra mặt?

Lý Tam Lang hơi im lặng, y không có chủ động, nhưng muội muội lại là người chủ động đánh ra.

Sau đó, ở dưới sự giải thích kỹ càng tỉ mỉ của Lý Tam Lang, Lý Trường Sâm đã nghe được một phiên bản khác với chuyện mà người ngoài biết, ba kẻ Bắc Yến kia là do tiểu nữ nhi giết, thuốc chuột cũng là do tiểu nữ nhi để vào trong nước để hạ gục bọn họ.

Có phải tiểu khuê nữ của nhà ông ấy quá... lợi hại rồi hay không?

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Người Phàm Tục Bần Hàn

Số ký tự: 0