Xuyên Thành Người Phàm Tục Bần Hàn
Chương 40
Họa Bút Xao Xao
2024-08-04 23:36:58
Lý Trường Sâm yên lặng nghe thê tử sắp xếp, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.
Đây chính là người thân của ông ấy, quan tâm ông ấy, nhớ ông ấy, ông ấy cũng không cần giống như lúc nhỏ vậy, chuyện gì cũng phải chịu đựng một mình.
"Đúng rồi, chàng nhìn xem có thể dùng hai cây bội đao này không?"
Lý Trường Sâm hoàn hồn, nhận lấy cây đao mà Kim Nguyệt Nga đưa tới: "Đao này tốt hơn đao của Vệ sở nhiều.'' Nói rồi, ông ấy vung vài đường đao xinh đẹp: "Đao tốt!"
Kim Nguyệt Nga thở phào nhẹ nhõm: "Có thể dùng được là tốt rồi, lúc chàng đi thì mang theo một cây, một cây khác để lại cho Tam Lang, Tam Lang đi theo chàng rèn luyện công phu cũng hai ba năm rồi, thiếp thấy con học không tệ, chắc là có thể dùng đao rồi.''
"Còn cây huyết sâm và huyết linh chi này... thứ này quá quý giá, thiếp cũng không biết dùng như thế nào, trước hết cứ cất đi đã.''
Lý Trường Sâm cười nói: "Đều nghe nàng, nhà chúng ta là do nàng quyết định.''
Kim Nguyệt Nga quở trách liếc ông ấy một cái, cười không nói chuyện.
Lúc này, bốn huynh muội Lý Tam Lang cố ý đi dạo mấy vòng quanh đồn trú đã quay về rồi.
Sau khi Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang đi vào nhà, lập tức cởi giày leo lên giường đất.
Lý Thất Lang là một đứa trẻ thích chơi đùa, vừa lên trên giường, đã đòi Lý Trường Sâm chơi với hắn ta.
Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha nhìn thấy, cũng lên giường.
Rất nhanh, trong phòng đã vang lên tiếng cười vui và âm thanh đùa giỡn.
Kim Nguyệt Nga nhìn hài tử và trượng phu chơi với nhau, bà ấy bỏ bạc và mấy thứ huyết sâm vào ngăn kéo rồi khóa kỹ lại, sau đó đi vào nhà bếp nấu nước.
Thấy Kim Nguyệt Nga bưng nước nóng về, Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha rất thức thời đưa đệ đệ và muội muội xuống giường quay về phòng của bọn họ.
Đợi Lý Trường Sâm tắm rồi thay quần áo xong, Lý Ngũ Nha lại chạy tới, leo lên giường đất: "Phụ thân, để con đấm bóp cho người một chút.''
Lý Trường Sâm nhìn nữ nhi nhỏ nhắn, vui vẻ vì sự hiếu thảo của nữ nhi, nhưng vẫn là nói: ''Chút sức lực của con không đủ, mau quay về phòng ngủ đi.''
Lý Ngũ Nha không nghe, đi lên giường để cho phụ thân nằm xuống.
Lý Trường Sâm không biết làm sao, ngoan ngoãn nằm ở trên giường đất, mặc cho tiểu nữ nhi đấm bóp cho mình.
Tinh thần lực có thể nhìn thấu mọi thứ, Lý Ngũ Nha dùng tinh thần lực quét qua thân thể của Lý Trường Sâm trước, không chỉ phát hiện ra không ít nội thương trên người của Lý Trường Sâm, mà còn thấy được một số vết thương mới.
Lúc đấm bóp, nàng cố ý dùng dị năng trị liệu chăm sóc những chỗ này một chút.
Dược tính của mấy cây huyết sâm, huyết linh chi cũng không nhiều, chưa đấm bóp được bao lâu, Lý Ngũ Nha đã cảm giác được dị năng sắp cạn kiệt, không thể không ngừng lại.
"Phụ thân, mẫu thân, hai người ngủ sớm một chút.''
Nhìn nữ nhi quay về phòng, Lý Trường Sâm ngồi dậy thư giãn thân thể một chút: "Quả nhiên, được Ngũ Nha đấm bóp một chút, ta thật sự cảm thấy cả người thoải mái không ít.''
Kim Nguyệt Nha cười trừng mắt nhìn ông ấy một cái: "Bất kể là hai nữ nhi của chàng làm cái gì, thì chàng đều cảm thấy tốt.''
Lý Trường Sâm liên tục cười ha ha, cũng không phản bác, ánh mắt lấp lánh đợi thê tử lên giường.
...
Sáng hôm sau, hiếm khi Kim Nguyệt Nga dậy trễ, đợi đến lúc bà ấy thức dậy, Lý Trường Sâm đã dẫn Lý Tam Lang đi đánh quyền ở trong sân rồi, mà Lý Nhị Nha và Lý Thất Lang thì bị Lý Ngũ Nha kéo đi chạy bộ.
"Quả nhiên, đại ca vừa quay về, mặt mày của đại tẩu lập tức tươi rói.''
Kim Nguyệt Nga vừa đi vào nhà bếp, đã gặp phải Tiết Thái Hoa thể tử của Lý Trường Lâm.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Đây chính là người thân của ông ấy, quan tâm ông ấy, nhớ ông ấy, ông ấy cũng không cần giống như lúc nhỏ vậy, chuyện gì cũng phải chịu đựng một mình.
"Đúng rồi, chàng nhìn xem có thể dùng hai cây bội đao này không?"
Lý Trường Sâm hoàn hồn, nhận lấy cây đao mà Kim Nguyệt Nga đưa tới: "Đao này tốt hơn đao của Vệ sở nhiều.'' Nói rồi, ông ấy vung vài đường đao xinh đẹp: "Đao tốt!"
Kim Nguyệt Nga thở phào nhẹ nhõm: "Có thể dùng được là tốt rồi, lúc chàng đi thì mang theo một cây, một cây khác để lại cho Tam Lang, Tam Lang đi theo chàng rèn luyện công phu cũng hai ba năm rồi, thiếp thấy con học không tệ, chắc là có thể dùng đao rồi.''
"Còn cây huyết sâm và huyết linh chi này... thứ này quá quý giá, thiếp cũng không biết dùng như thế nào, trước hết cứ cất đi đã.''
Lý Trường Sâm cười nói: "Đều nghe nàng, nhà chúng ta là do nàng quyết định.''
Kim Nguyệt Nga quở trách liếc ông ấy một cái, cười không nói chuyện.
Lúc này, bốn huynh muội Lý Tam Lang cố ý đi dạo mấy vòng quanh đồn trú đã quay về rồi.
Sau khi Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang đi vào nhà, lập tức cởi giày leo lên giường đất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Thất Lang là một đứa trẻ thích chơi đùa, vừa lên trên giường, đã đòi Lý Trường Sâm chơi với hắn ta.
Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha nhìn thấy, cũng lên giường.
Rất nhanh, trong phòng đã vang lên tiếng cười vui và âm thanh đùa giỡn.
Kim Nguyệt Nga nhìn hài tử và trượng phu chơi với nhau, bà ấy bỏ bạc và mấy thứ huyết sâm vào ngăn kéo rồi khóa kỹ lại, sau đó đi vào nhà bếp nấu nước.
Thấy Kim Nguyệt Nga bưng nước nóng về, Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha rất thức thời đưa đệ đệ và muội muội xuống giường quay về phòng của bọn họ.
Đợi Lý Trường Sâm tắm rồi thay quần áo xong, Lý Ngũ Nha lại chạy tới, leo lên giường đất: "Phụ thân, để con đấm bóp cho người một chút.''
Lý Trường Sâm nhìn nữ nhi nhỏ nhắn, vui vẻ vì sự hiếu thảo của nữ nhi, nhưng vẫn là nói: ''Chút sức lực của con không đủ, mau quay về phòng ngủ đi.''
Lý Ngũ Nha không nghe, đi lên giường để cho phụ thân nằm xuống.
Lý Trường Sâm không biết làm sao, ngoan ngoãn nằm ở trên giường đất, mặc cho tiểu nữ nhi đấm bóp cho mình.
Tinh thần lực có thể nhìn thấu mọi thứ, Lý Ngũ Nha dùng tinh thần lực quét qua thân thể của Lý Trường Sâm trước, không chỉ phát hiện ra không ít nội thương trên người của Lý Trường Sâm, mà còn thấy được một số vết thương mới.
Lúc đấm bóp, nàng cố ý dùng dị năng trị liệu chăm sóc những chỗ này một chút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dược tính của mấy cây huyết sâm, huyết linh chi cũng không nhiều, chưa đấm bóp được bao lâu, Lý Ngũ Nha đã cảm giác được dị năng sắp cạn kiệt, không thể không ngừng lại.
"Phụ thân, mẫu thân, hai người ngủ sớm một chút.''
Nhìn nữ nhi quay về phòng, Lý Trường Sâm ngồi dậy thư giãn thân thể một chút: "Quả nhiên, được Ngũ Nha đấm bóp một chút, ta thật sự cảm thấy cả người thoải mái không ít.''
Kim Nguyệt Nha cười trừng mắt nhìn ông ấy một cái: "Bất kể là hai nữ nhi của chàng làm cái gì, thì chàng đều cảm thấy tốt.''
Lý Trường Sâm liên tục cười ha ha, cũng không phản bác, ánh mắt lấp lánh đợi thê tử lên giường.
...
Sáng hôm sau, hiếm khi Kim Nguyệt Nga dậy trễ, đợi đến lúc bà ấy thức dậy, Lý Trường Sâm đã dẫn Lý Tam Lang đi đánh quyền ở trong sân rồi, mà Lý Nhị Nha và Lý Thất Lang thì bị Lý Ngũ Nha kéo đi chạy bộ.
"Quả nhiên, đại ca vừa quay về, mặt mày của đại tẩu lập tức tươi rói.''
Kim Nguyệt Nga vừa đi vào nhà bếp, đã gặp phải Tiết Thái Hoa thể tử của Lý Trường Lâm.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro