Xuyên Thành Người Vợ Bị Bỏ Rơi? Không Sao, Đã Có Không Gian Linh Tuyền

Chương 57

Long Cửu Nguyệt

2024-08-02 13:04:14

Cô cũng không ngờ làm ra một trang trại lại phải cần nhiều thủ tục như vậy, may mà có chú Đại Siêu giúp cô chạy đi làm những giấy tờ này, nếu không, chỉ dựa vào một mình cô chạy tới chạy lui cũng đủ mệt.

Nhưng bây giờ cô đã tuyển được Lạc Giai Giai và Thư Kha, sau này nếu có việc gì cần làm, cần chạy đi đâu, cô đều sẽ để hai người bọn họ đi làm.

Phỉ Dẫn Chu nghe cô nói vậy, cũng cười nhạt: "Không sao, vậy thì dự án điện nước để vài mấy ngày nữa rồi nói sau, chúng tôi sẽ làm dự án tường rào trước."

"Được, vậy vất vả cho các anh rồi."

Tống Lăng lại xem thời gian, đã hơn 10 giờ sáng, mặt trời cũng càng ngày càng lên cao, nắng đến mức khiến đầu óc con người ta trở nên choáng váng.

Cô nói tiếp với Phỉ Dẫn Chu và Trình An: "Phỉ tổng, giám đốc Trình, ở đây cũng không có chỗ nào tiếp đãi các anh được, các anh đi theo tôi về nhà tôi ký hợp đồng trước đi, trưa nay tôi làm chủ, các anh ở lại nhà tôi ăn trưa, có được không?"

Trình An nhìn về phía Phỉ Dẫn Chu.

Hắn rất muốn đồng ý nhưng sếp không gật đầu, hắn cũng không dám tự ý quyết định.

Phỉ Dẫn Chu cười nhìn cô, dịu dàng đáp một tiếng: "Được."

Trình An nhìn nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt tuấn tú của Phỉ Dẫn Chu, cảm thấy mình giống như đang xem ảo thuật.

Người đàn ông đang dịu dàng mỉm cười nói chuyện này chính là Phỉ tổng lạnh lùng vô tình mà bọn họ biết à?

Kể từ khi đại ma vương gặp Tống tổng, hình như hắn vẫn luôn giữ dáng vẻ người đàn ông tốt dịu dàng mỉm cười như vậy.

Đại ma vương Phỉ tổng của ngày hôm nay thực sự đã làm mới nhận thức trước đây của hắn về Phỉ tổng!

Xem ra sau này hắn phải cung kính với Tống tổng hơn nữa, biết đâu sau này cô sẽ trở thành bà chủ của bọn họ.

Tống Lăng lại dặn dò Lạc Giai Giai và Thẩm Hàn một tiếng: "Tôi quay về ký hợp đồng với Phỉ tổng trước, mọi người làm đến 11 giờ 30 thì về ăn cơm trưa."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Được."

Thẩm Hàn nhìn Phỉ Dẫn Chu và Tống Lăng đi cạnh nhau, trông bọn họ rất có cảm giác CP, trong lòng hắn không khỏi dâng lên cảm giác chua xót.

Từ bản năng của đàn ông, hắn có thể cảm nhận được Phỉ tổng kia chắc chắn có cảm tình với Tống tổng.

Nếu không, hắn cũng sẽ không đối xử tốt và ân cần với Tống tổng như vậy.

Tống tổng cũng có vẻ rất quen thuộc với hắn, lúc hai người nói chuyện đều toát lên sự thân thiết giữa những người quen biết.

Thẩm Hàn cảm thấy có hơi mất mát, trong lòng như có một cục tức.

Hắn trút hết cơn tức giận của mình xuống chiếc cuốc, tốc độ làm việc còn nhanh hơn không ít.

Người anh em Lâm Đại Trụ đứng bên cạnh hắn có biệt danh là tên ngốc to xác.

Hắn thấy Thẩm Hàn làm việc liều mạng như vậy, liền lén nói với một người anh em khác là Lỗ An: "Anh Lỗ, anh xem hôm nay có phải lão đại bị tiêm máu gà không? Sao anh ấy càng làm càng có sức vậy?"

Lỗ An liếc hắn một cái: "Nói anh ngốc, anh quả thực rất ngốc, mau làm việc đi, bớt buôn chuyện lại."

Lâm Đại Trụ khinh thường liếc hắn một cái: "Nói chuyện một câu thì chết à?"

Hắn thấy người ta thực sự cúi đầu làm việc chăm chỉ, không thèm để ý đến mình nữa, bèn bất đắc dĩ nhún vai, cuối cùng hắn cũng chỉ còn cách tiếp tục cúi đầu làm việc.

Phỉ Dẫn Chu và Trình An lái xe về đến nhà.

Tống Lăng đưa bọn họ về nhà nên cũng ngồi xe của bọn họ cùng về.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Người Vợ Bị Bỏ Rơi? Không Sao, Đã Có Không Gian Linh Tuyền

Số ký tự: 0