Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Bị Các Nam Chính Nhìn Thấu Tiếng Lòng
Ta Chính Là Ngư...
Lương Phong Hữu Ý
2024-11-19 01:35:21
“Tra, đương nhiên phải tra, ta không tin tỷ tỷ của ta sẽ tư thông với người ta, bọn họ vu oan cho tỷ ấy, hủy danh dự của tỷ ấy, khiến tỷ ấy phải nhảy xuống giếng tự sát, ta nhất định phải trả lại trong sạch cho tỷ ấy, đòi lại công bằng cho tỷ ấy.”
Sau khi Hạ Tuyết Kiến nói xong, đôi mắt kiên định hơn, còn cắn mạnh vào bánh bao một cái.
Nàng ta nhát gan thật, nhưng chuyện liên quan tới tỷ tỷ nàng ta, thì lên núi đao biển lửa nàng ta cũng không e sợ.
Hạ Vũ dừng tay một lát, lại bắt đầu bôi thuốc: “Được rồi, điều tra thì điều tra, nhưng muội phải cẩn thận một chút.”
“Yên tâm đi, ta cúi đầu khom lưng nhiều năm như vậy, ngậm miệng không nói chuyện của tỷ tỷ ta, e rằng bọn họ đều quên có một người là tỷ tỷ ta.”
Hạ Vũ nghe thấy thế thì thở dài một hơi.
“Huynh quen cửu vương gia sao?” Hạ Tuyết Kiến đột nhiên hỏi.
Hạ Vũ nhíu mày: “Đến phủ hắn ta khám bệnh mấy lần, không tính thân quen, làm sao vậy?”
“Vậy huynh cảm thấy người này thế nào?”
“Mặt nóng tim lạnh, lòng dạ thâm sâu.”
“Huynh đánh giá gì vậy, trái lại ta cảm thấy hắn rất tốt.” Hạ Tuyết Kiến nghiêm mặt, không nhịn được nở nụ cười.
“Hắn đâu có mặt nóng tim lạnh, rõ ràng là thân bất do kỷ, phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mới có thể tiếp tục sống sót.”
Hạ Tuyết Kiến biết loại cảm thụ này, không phải là nàng ta cũng sống như thế ư.
Bởi vì giống, cho nên nàn ta mới hiểu hắn ta hơn bất cứ người nào, càng đau lòng hắn ta.
Hạ Vũ thấy dáng vẻ này của nàng ta, không nhịn được nhớ tới hôm nay thấy được dòng chữ kỳ lạ, chẳng lẽ những lời thảo luận đó đều là thật?
“Tuyết Kiến, sau này muội đừng gặp lại hắn ta nữa, con người hắn ta tâm tư thâm trầm, hắn ta cần một người hiểu rất rõ về hắn ta.”
“Không phải là rất trùng hợp đấy ư, ta chính là người hiểu rất rõ về hắn!”
Hạ Vũ: …
“Ta tin hắn cũng sẽ trở thành người hiểu ta nhất, nguyện ý bao dung ta nhất.”
Bọn họ đều là cùng một loại người, cho nên mới hiểu nhau không cần phải nói.
Hạ Vũ: …
Hắn ta không nói nhiều nữa, bôi thuốc tốt nhất cho nàng ta xong thì rời đi.
Sau khi trở về, hắn ta nghĩ lại chuyện xảy ra ngày hôm nay, từng dòng chữ kia, cùng với thay đổi của Hạ Tuyết Kiến sau khi trở về.
Chẳng lẽ hắn ta thực sự đang ở trong thế giới tiểu thuyết?
Mà trong quyển tiểu thuyết này, cửu vương gia là nam chính, Tuyết Kiến là nữ chính, bọn họ đều chỉ là nhân vật hi sinh trên con đường thành công của nam nữ chính?
Vậy tình cảm của hắn ta đối với Tuyết Kiến, là đá kê chân xúc tiến tình cảm của hai bọn họ ư?
Nhưng mà ngay từ đầu hắn ta chỉ là vai phụ còn không có cơ hội liên tục ra trận sao?
Sau khi Hạ Tuyết Kiến nói xong, đôi mắt kiên định hơn, còn cắn mạnh vào bánh bao một cái.
Nàng ta nhát gan thật, nhưng chuyện liên quan tới tỷ tỷ nàng ta, thì lên núi đao biển lửa nàng ta cũng không e sợ.
Hạ Vũ dừng tay một lát, lại bắt đầu bôi thuốc: “Được rồi, điều tra thì điều tra, nhưng muội phải cẩn thận một chút.”
“Yên tâm đi, ta cúi đầu khom lưng nhiều năm như vậy, ngậm miệng không nói chuyện của tỷ tỷ ta, e rằng bọn họ đều quên có một người là tỷ tỷ ta.”
Hạ Vũ nghe thấy thế thì thở dài một hơi.
“Huynh quen cửu vương gia sao?” Hạ Tuyết Kiến đột nhiên hỏi.
Hạ Vũ nhíu mày: “Đến phủ hắn ta khám bệnh mấy lần, không tính thân quen, làm sao vậy?”
“Vậy huynh cảm thấy người này thế nào?”
“Mặt nóng tim lạnh, lòng dạ thâm sâu.”
“Huynh đánh giá gì vậy, trái lại ta cảm thấy hắn rất tốt.” Hạ Tuyết Kiến nghiêm mặt, không nhịn được nở nụ cười.
“Hắn đâu có mặt nóng tim lạnh, rõ ràng là thân bất do kỷ, phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mới có thể tiếp tục sống sót.”
Hạ Tuyết Kiến biết loại cảm thụ này, không phải là nàng ta cũng sống như thế ư.
Bởi vì giống, cho nên nàn ta mới hiểu hắn ta hơn bất cứ người nào, càng đau lòng hắn ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Vũ thấy dáng vẻ này của nàng ta, không nhịn được nhớ tới hôm nay thấy được dòng chữ kỳ lạ, chẳng lẽ những lời thảo luận đó đều là thật?
“Tuyết Kiến, sau này muội đừng gặp lại hắn ta nữa, con người hắn ta tâm tư thâm trầm, hắn ta cần một người hiểu rất rõ về hắn ta.”
“Không phải là rất trùng hợp đấy ư, ta chính là người hiểu rất rõ về hắn!”
Hạ Vũ: …
“Ta tin hắn cũng sẽ trở thành người hiểu ta nhất, nguyện ý bao dung ta nhất.”
Bọn họ đều là cùng một loại người, cho nên mới hiểu nhau không cần phải nói.
Hạ Vũ: …
Hắn ta không nói nhiều nữa, bôi thuốc tốt nhất cho nàng ta xong thì rời đi.
Sau khi trở về, hắn ta nghĩ lại chuyện xảy ra ngày hôm nay, từng dòng chữ kia, cùng với thay đổi của Hạ Tuyết Kiến sau khi trở về.
Chẳng lẽ hắn ta thực sự đang ở trong thế giới tiểu thuyết?
Mà trong quyển tiểu thuyết này, cửu vương gia là nam chính, Tuyết Kiến là nữ chính, bọn họ đều chỉ là nhân vật hi sinh trên con đường thành công của nam nữ chính?
Vậy tình cảm của hắn ta đối với Tuyết Kiến, là đá kê chân xúc tiến tình cảm của hai bọn họ ư?
Nhưng mà ngay từ đầu hắn ta chỉ là vai phụ còn không có cơ hội liên tục ra trận sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro