Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Chương 20

2024-12-25 14:54:27

Xử lý xong xuôi, Tiêu Họa vừa quay người lại đã thấy ánh mắt “long lanh” của Triệu Diệp nhìn chằm chằm vào mình.

Triệu Diệp nịnh nọt nói: “Tiêu Họa, em bảo làm sao anh mới có thể sở hữu siêu năng lực giống em đây?”

Đường Dật và Hàn Tu Kiệt cũng đồng loạt quay sang nhìn cô, rõ ràng là họ cũng rất tò mò về siêu năng lực.

Tiêu Họa suy nghĩ một lát, rồi nghiêm túc đáp: “Tùy vào số phận.”

Cô biết sau này ba người họ sẽ thức tỉnh dị năng gì, nhưng cô có thể nói trước được không? Đương nhiên là không.

Triệu Diệp, Đường Dật, Hàn Tu Kiệt: “…”

Trong khi đó, Bạch Mộc đang ngâm mình trong bồn tắm, ngẩng đầu nhìn các đồng đội, trên mặt hiện rõ vẻ áy náy: “Xin lỗi, lần này không thể sát cánh cùng mọi người rồi.”

“Anh nói gì vậy, anh Bạch?”

“Đúng đấy anh Bạch, sức khỏe là quan trọng nhất.”

“Anh Bạch, cứ nghỉ ngơi cho khỏe. Chỉ là cứu vài người thôi mà, chờ bọn em khải hoàn trở về!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Anh Bạch, cố gắng hạ sốt sớm. Khi bọn em về rồi anh nhớ cho tụi em xem siêu năng lực của anh nhé.”

Nhưng Bạch Mộc chẳng mấy lạc quan.

Nhìn nếp nhăn giữa đôi mày của anh, Tiêu Họa nhướng mày hỏi Tiêu Túy: “Anh, các anh đi đâu làm nhiệm vụ vậy?”

“Đại học C, khuôn viên cũ. Giáo sư Ngô và nhóm sinh viên của ông ấy đang kẹt ở đó.”

Chả trách.

Khuôn viên cũ của Đại học C có lượng người đông đúc, các tòa nhà thì cũ kỹ nên an toàn không cao, chắc chắn là nơi tiềm tàng rất nhiều xác sống. Nếu muốn đưa giáo sư Ngô và đội nghiên cứu của ông ra ngoài một cách an toàn, họ phải tốn không ít công sức.

Hơn nữa, nếu gặp phải sinh viên cầu cứu, trách nhiệm của người lính không cho phép họ bỏ mặc.

Tóm lại, nhiệm vụ lần này vô cùng rắc rối.

Đội của họ vốn là một tiểu đội đặc công, ngoài Bạch Mộc, ai nấy đều là những “tay chơi” liều lĩnh, nóng nảy.

Hiện tại, khi Bạch Mộc đang sốt cao không thể hành động, chẳng ai có thể kiểm soát nổi họ.

Tiêu Họa: "…"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiêu Họa không ngờ việc cô gọi Tiêu Túy trở về sớm lại vô tình tạo nên một mớ rắc rối cho họ.

Nhớ lại những đoạn cốt truyện khi không có sự góp mặt của Bạch Mộc trong sách, nhóm nhân vật chính thường xuyên rơi vào hiểm cảnh.

Tiêu Họa thở dài. Đây là sai lầm của cô, dù thế nào cũng phải nghĩ cách bù đắp.

Cố gắng nhớ lại những chi tiết trong tiểu thuyết, cô lên tiếng nhắc nhở: “Ở khuôn viên cũ có một nhà thi đấu thể thao, gần đó có đồn cảnh sát. Nếu các anh hành động thì tốt nhất hãy chọn ban ngày, trời càng tối thì xác sống hoạt động càng mạnh.”

Thấy bầu không khí căng thẳng, Tiêu Họa cười nói đùa để làm dịu tình hình: “Nếu không giải quyết được thì cứ đến tìm em, em sẽ rộng lượng giúp một tay.”

Triệu Diệp lầm bầm không hài lòng: “Tiêu Họa, em xem thường bọn anh quá rồi đấy?”

Tiêu Túy lập tức đáp: “Được, em nói là làm nhé.”

Tiêu Họa: "…"

Cô chỉ tiện miệng nói thôi mà.

Triệu Diệp: "…"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Số ký tự: 0