Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]
Chương 410
2024-11-11 14:36:53
Editor:TulaBachu1316
“Tần Minh và Lục Hải Từ cũng là bạn tốt sao?” Hứa Tuệ Quyên hỏi.
“Vâng, Tần Minh và Lục Hải Từ là bạn tốt, nhưng con và Lục Hải Tử mới là bạn tốt nhất.” Quý Dương nhấn mạnh, bạn nhỏ đối với bạn tốt nhất vẫn là rất quan tâm.
Nhưng, Trương Hồng Bình và Dương Mạch Liên không phải đối Tần Minh làm bạn với Lục Hải Từ sao?
Hứa Tuệ Quyên mặc dù không phải rất thông minh, nhưng cũng không ngốc. Nếu Quý Dương có thể làm bạn với Tần Minh, đó là tốt: “Vậy con đi đi…Hai là mẹ đưa con đến nhà ăn.”. Cô ấy mặc dù lo lắng cho Quý Dương, nhưng Quý Dương dẫu sao cũng sẽ lớn, sẽ có bạn bè hỗ trợ lẫn nhau, Tần Minh chính là lựa chọn không tệ. Hứa Tuệ Quyên sau khi hiểu rõ, liền càng tán thành Quý Dương làm bạn với Tần Minh.
“Không cần đâu mẹ.” Quý Dương nói: “Con tự đi, mẹ đem hộp cơm và sổ lương thực nhà ăn của cha cho con.”
“Được, con đợi chút.” Hứa Tuệ Quyên đem sổ lương thực nhà ăn của Quý Trường Phong ra, lại đưa hộp cơm cho Quý Dương, thìa và đũa.”
“Vậy con tự mình cẩn thận nhé, đi chầm chậm thôi, đừng để ngã.” Cô ấy vẫn không lo lắng Quý Dương, tình hình chỗ này Quý Dương đều quen thuộc rồi, cũng thường tự mình đi chơi, hơn nữa trong quân đội, nhất định sẽ không xảy ra việc gì ngoài ý muốn.
“Con biết rồi, tạm biệt mẹ.” Quý Dương cầm hộp cơm và sổ lương thực nhà ăn của Quý Trường Phong vui vẻ đi. Cậu bé lúc mới đầu còn nghe lời mẹ đi chầm chậm, nhưng đợi mẹ không nhìn thấy rồi, liền chạy điên cuồng. Đi chầm chậm sao? Không còn tồn tại nữa, Lục Hải Từ vẫn đang xếp hàng, cậu bé phải đi giành đồ ăn.
……
Lục Hải Từ chạy đến nhà ăn ban bếp núc đội 3, trong nhà ăn vẫn chưa có quân nhân đến ăn cơm. Nhà trẻ là 11 giờ 30 tan học, quân nhân là 12 giờ mới tan ca, cho nên không cùng thời gian với bọn trẻ nên không xung đột. Đáng tiếc Lục Hải Từ không có cơ hội phát huy tuyệt chiêu lăn lộn trên đất của Tần Minh.
“Tiểu đồng chí Lục Hải Từ đến rồi.” Trong nhà ăn, mấy người Tề Tiếu đang ăn cơm, đồng chí của ban bếp núc ăn tương đối sớm, bởi vì vừa đến 12 giờ, cả liên đội hàng trăm người đến ăn cơm, bọn họ lập tức trở nên bận rộn, không có thời gian ăn nữa. Cho nên bọn họ đều ăn cơm trước, có điều Lâm Khinh Khinh đã ăn xong rồi, đang đứng ở ô cửa sổ lấy cơm, sau khi làm xong bữa trưa, cô thực ra còn về nhà lấy một ít rau xanh, cà chua và gia vị quay lại, nhà ăn có canh trứng cà chua và ruột heo kho tàu, đối với người lớn là đủ rồi, nhưng đồ ăn như vậy không thích hợp với đứa trẻ 5 tuổi như Lục Hải Từ ăn, cho nên cô lại về nhà lấy đồ quay lại. Lúc nghỉ ngơi, cô lại làm một ít rau xanh xào, sau đó cắt lát cà chua, bên trên còn rắc ít đường trắng.
Làm xong hai món, cô và mấy người Tề Tiếu cùng ăn cơm, chia sẻ rau xanh xào cho bọn họ.
“Chào các chú, các thím.” Lục Hải Từ ngoan ngoãn. Sau đó lại nhìn về phía Lâm Khinh Khinh đứng ở cửa sổ. Lục Hải Từ xếp hàng đầu tiên, nở nụ cười sáng lạn với
Lâm Khinh Khinh, “Mẹ, con đến xếp hàng, con muốn lấy cơm, con còn muốn xếp hàng cho bạn con.”
“Tần Minh và Lục Hải Từ cũng là bạn tốt sao?” Hứa Tuệ Quyên hỏi.
“Vâng, Tần Minh và Lục Hải Từ là bạn tốt, nhưng con và Lục Hải Tử mới là bạn tốt nhất.” Quý Dương nhấn mạnh, bạn nhỏ đối với bạn tốt nhất vẫn là rất quan tâm.
Nhưng, Trương Hồng Bình và Dương Mạch Liên không phải đối Tần Minh làm bạn với Lục Hải Từ sao?
Hứa Tuệ Quyên mặc dù không phải rất thông minh, nhưng cũng không ngốc. Nếu Quý Dương có thể làm bạn với Tần Minh, đó là tốt: “Vậy con đi đi…Hai là mẹ đưa con đến nhà ăn.”. Cô ấy mặc dù lo lắng cho Quý Dương, nhưng Quý Dương dẫu sao cũng sẽ lớn, sẽ có bạn bè hỗ trợ lẫn nhau, Tần Minh chính là lựa chọn không tệ. Hứa Tuệ Quyên sau khi hiểu rõ, liền càng tán thành Quý Dương làm bạn với Tần Minh.
“Không cần đâu mẹ.” Quý Dương nói: “Con tự đi, mẹ đem hộp cơm và sổ lương thực nhà ăn của cha cho con.”
“Được, con đợi chút.” Hứa Tuệ Quyên đem sổ lương thực nhà ăn của Quý Trường Phong ra, lại đưa hộp cơm cho Quý Dương, thìa và đũa.”
“Vậy con tự mình cẩn thận nhé, đi chầm chậm thôi, đừng để ngã.” Cô ấy vẫn không lo lắng Quý Dương, tình hình chỗ này Quý Dương đều quen thuộc rồi, cũng thường tự mình đi chơi, hơn nữa trong quân đội, nhất định sẽ không xảy ra việc gì ngoài ý muốn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Con biết rồi, tạm biệt mẹ.” Quý Dương cầm hộp cơm và sổ lương thực nhà ăn của Quý Trường Phong vui vẻ đi. Cậu bé lúc mới đầu còn nghe lời mẹ đi chầm chậm, nhưng đợi mẹ không nhìn thấy rồi, liền chạy điên cuồng. Đi chầm chậm sao? Không còn tồn tại nữa, Lục Hải Từ vẫn đang xếp hàng, cậu bé phải đi giành đồ ăn.
……
Lục Hải Từ chạy đến nhà ăn ban bếp núc đội 3, trong nhà ăn vẫn chưa có quân nhân đến ăn cơm. Nhà trẻ là 11 giờ 30 tan học, quân nhân là 12 giờ mới tan ca, cho nên không cùng thời gian với bọn trẻ nên không xung đột. Đáng tiếc Lục Hải Từ không có cơ hội phát huy tuyệt chiêu lăn lộn trên đất của Tần Minh.
“Tiểu đồng chí Lục Hải Từ đến rồi.” Trong nhà ăn, mấy người Tề Tiếu đang ăn cơm, đồng chí của ban bếp núc ăn tương đối sớm, bởi vì vừa đến 12 giờ, cả liên đội hàng trăm người đến ăn cơm, bọn họ lập tức trở nên bận rộn, không có thời gian ăn nữa. Cho nên bọn họ đều ăn cơm trước, có điều Lâm Khinh Khinh đã ăn xong rồi, đang đứng ở ô cửa sổ lấy cơm, sau khi làm xong bữa trưa, cô thực ra còn về nhà lấy một ít rau xanh, cà chua và gia vị quay lại, nhà ăn có canh trứng cà chua và ruột heo kho tàu, đối với người lớn là đủ rồi, nhưng đồ ăn như vậy không thích hợp với đứa trẻ 5 tuổi như Lục Hải Từ ăn, cho nên cô lại về nhà lấy đồ quay lại. Lúc nghỉ ngơi, cô lại làm một ít rau xanh xào, sau đó cắt lát cà chua, bên trên còn rắc ít đường trắng.
Làm xong hai món, cô và mấy người Tề Tiếu cùng ăn cơm, chia sẻ rau xanh xào cho bọn họ.
“Chào các chú, các thím.” Lục Hải Từ ngoan ngoãn. Sau đó lại nhìn về phía Lâm Khinh Khinh đứng ở cửa sổ. Lục Hải Từ xếp hàng đầu tiên, nở nụ cười sáng lạn với
Lâm Khinh Khinh, “Mẹ, con đến xếp hàng, con muốn lấy cơm, con còn muốn xếp hàng cho bạn con.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro