Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]

Chương 412

2024-11-11 14:36:53

Editor:TulaBachu1316

“Yo.” Lục Hải Từ tránh sang một bên, bắt đầu bưng từng bát.

Tiếp theo là Tần Minh, phân lượng của Tần Minh đương nhiên giống với Lục Hải Từ, có điều Lâm Khinh Khinh nói: “Tần Minh, hộp cơm này có cho thêm ruột heo kho tàu cho cháu, cháu ăn cơm xong đem phần còn thừa về nhà. Nếu người nhà hỏi cháu, cháu nói là được dư ra, cháu không ăn hết, có biết không?” Một phần ruột heo kho tàu đương nhiên chỉ có 4 miếng, cho nên nhiều hơn chính là cho đứa trẻ cho vào hộp cơm để đem về nhà. Chính là…

Tần Minh: “Thím, cháu có thể ăn hết không?” Bụng Tần Minh rất to, có thể ăn hết, không cần đem về nhà.

Lâm Khinh Khinh thực sự dở khóc dở cười, đứa trẻ này buồn cười quá, “Không được, trẻ con không nên ăn quá nhiều. Như vậy đi, phần này thím để ở cửa sổ, lúc cháu ăn cơm xong thì đến lấy đem về nhà.”

Tần Minh: “Được ạ.”

Cuối cùng là Quý Dương, Lâm Khinh Khinh cũng sắp xếp như vậy.

Đợi 3 đứa trẻ bưng cơm và đồ ăn xong, lúc bắt đầu ăn cơm, cũng đến 12 giờ rồi, mấy người Tề Tiếu vào vị trí, đều đứng ở cửa sổ, các quân nhân tràn vào.

Lục Thừa và mấy người tham mưu trưởng của đoàn độc lập cũng cùng đến, Lục Thừa vốn dĩ muốn đá văng bọn họ rồi tự mình chạy qua, nhưng tính toán thế nào vừa ra khỏi văn phòng, liền nhìn thấy bọn họ đứng ở cửa, mấy người trẻ này tuổi cộng lại cũng hơn 100 rồi, còn chơi trò này, thực sự không biết xấu hổ.

“Tiểu Lục, cậu nói vợ cậu hôm nay làm món ngon gì vậy?” Tham mưu trưởng tò mò hỏi.

“Tôi không biết.” Lục Thừa buổi sáng đến nhà ăn ban bếp núc đội 3, nhìn thấy Lâm Khinh Khinh đang rửa ruột heo, anh cảm thấy 9 phần là ruột heo rồi, cho nên anh mới không muốn nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đoàn trưởng: “Đi rồi là biết, chúng ta phải nhanh chút, nếu không bị mấy tiểu tử kia giành hết đó.” Với tuổi của đoàn trưởng, những binh lính này của liên đội không phải đều là tân binh sao? Đều là từ 18, 19 đến 20 30 hoặc 40 tuổi.

“Đúng đúng đúng, chúng ta phải mau đi thôi.” Phó đoàn bắt đầu chạy.

“Khốn kiếp, nói chạy là chạy, cũng không nói năng gì.” Tham mưu trưởng đuổi theo.

Đừng thấy bọn họ đều đã lớn tuổi, nhưng thể lực và sức bền tuyệt đối không có vấn đề gì.

Lục Thừa thấy vậy, cũng đuổi theo, dùng tốc độ của gió, chạy đuổi theo trước mặt phó đoàn, còn quay sang nhìn một cái.

Phó Đoàn: “…Cậu ấy là ý gì? Coi thường tôi sao?” Ông ấy hỏi chính đoàn ở bên cạnh.

“Cái này không phải rõ ràng rồi sao? Nếu ông không phục thì buổi chiều đấu với cậu ta.” Chính đoàn tranh thủ cơ hội “li gián”

Phó Đoàn: “……..bỏ đi, đã lớn tuổi rồi, còn đấu với lớp trẻ làm gì.”

Chính đoàn: “Đừng, đấu đi, cho bọn tiểu tử thấy.”

Phó đoàn: “Không bằng ông tự mình lên đi.” Ông ấy cũng không phải đồ ngốc, Lục Thừa ít tuổi hơn ông ấy nhiều, thể lực và sức bền đều tốt hơn ông ấy. Ông ấy là nhập ngũ đi lính, Lục Thừa là tốt nghiệp trường quân đội đến, bọn họ không cùng xuất phát điểm, hơn nữa Lục Thừa là độ tuổi hoàng kim của đàn ông, đấu với anh…ông ấy không thể trúng kế của chính đoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]

Số ký tự: 0