Xuyên Thành Pháo Hôi Dễ Mang Thai Trong Truyện Trọng Sinh
Chương 13
Cửu Nguyệt Vi Lam
2024-10-11 21:00:45
***
Ban đêm, Nam Dương Hầu phu nhân Trương thị liền biết nha hoàn San Hô bên người Tứ nha đầu bị Hầu gia xử lý.
Một bát độc dược ban xuống, San Hô liền không còn trên đời.
Trương thị âm thầm tiếc hận, một quân cờ tốt biết bao, cứ như vậy mà biến mất.
Việc Nam Dương Hầu xử lý San Hô cũng không cố ý giấu diếm, rất nhanh liền truyền đến từng viện tử. Mọi người phản ứng không đồng nhất, hạ nhân bàn tán, nghị luận ầm ĩ.
Đường Hâm cả người ngơ ngác, trong mắt tràn đầy không dám tin.
Nha hoàn độc ác đánh mãi không chết bên người cực phẩm pháo hôi Đường Trừng cứ vậy liền không còn. Đây là quân cờ mà nữ chính trùng sinh thu mua, mới bắt đầu không bao lâu đã chết thẳng cẳng, kịch bản tiếp theo làm sao tiếp diễn tiếp?
Đường Hâm một mặt mờ mịt.
Đường Trừng vừa tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, liền từ trong miệng Trân Châu biết được Hầu gia cha đã xử lý San Hô, mắt hạnh trợn tròn.
Hầu gia cha vừa ra tay quả nhiên linh hoạt, gọn gàng. Nàng còn tưởng Hầu gia cha sẽ bán San Hô đi, không nghĩ cha trực tiếp đem hậu hoạn bóp chết.
Đường Trừng tâm tình vô cùng tốt, vui vẽ giẫm guốc gỗ lên giường, bọc chăn mềm rồi chìm vào giấc ngủ.
Cha con hai người đều không quan tâm đến kẻ sau màn thu mua San Hô, nếu có thể moi ra tên kẻ đó từ miệng San Hô thì phân nửa là không trọng yếu, còn nạy ra không được, ẩn tàng cực sâu thì nói không chừng về sau lại có hành động, kiểu gì về sau cũng lôi ra được.
...
Chính viện của Trấn Quốc Công phủ.
Đêm tối lạnh lẽo, dưới ánh nến.
Trấn Quốc Công phu nhân Mẫn thị đang cùng con trai trưởng Ôn Hoài An nói đến Đường Trừng.
"Hoài An, Nam Dương Hầu phủ truyền đến tin tức nói Đường Tứ đã quyết định giữ lại đứa bé, ta đã kêu người chuẩn bị ngày lành tháng tốt, com mau chóng cưới nàng vào cửa đi."
Mẫn thị thật ra cũng không thích Đường Trừng tiếng xấu đầy mình này trở thành con dâu của mình, nhưng Đường Trừng vận khí tốt, mang thai đứa nhỏ của con trai nàng.
Quốc Công gia bị thương gốc rễ, chỉ có mỗi con trai trưởng Ôn Hoài An và hai thứ nữ. Hết lần này đến lần khác thể chất con trai lại ốm yếu, con cái gian nan, mấy phòng khác liền nhìn chằm chằm.
Mẫn thị chỉ có thể nắm mũi nhận người con dâu có thể sinh này.
Ôn Hoài An tướng mạo tuấn mỹ, mắt như sao sáng, chỉ là thân thể cao lớn nhìn đơn bạc, gầy yếu nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều đến vẻ đẹp của hắn.
Ôn Hoài An ưu nhã nâng chén trà lên nhấp một ngụm trà thơm, nghe mẫu thân muốn hắn nhanh chóng cưới Đường Trừng vào cửa thần sắc thản nhiên gật đầu.
"Tất cả nghe mẫu thân làm chủ."
Chuyện của hắn và Đường Tứ tiểu thư vốn là ngoài ý muốn, khắp kinh thành ai chẳng biết Đường Tứ tiểu thư nhảy nhót muốn gả cho Tứ hoàng tử.
Một người vô tâm, một người vô ý.
Trong bụng Đường Trừng có con của hắn, Ôn Hoài An sẽ chịu trách nhiệm.
Mẫn thị nhìn thần sắc con trai nhàn nhạt, thầm than một tiếng, lấy về một Đường Tứ tiểu thư vụng về vô tri, làm trời, làm đất không biết là con trai may mắn hay không may mắn nữa.
"Tháng sau có ngày đẹp, hôn kỳ liền định tháng sau đi, tuy nói có chút vội nhưng trong bụng Đường Tứ tiểu thư có đứa nhỏ, sợ là chờ không nổi."
Ôn Hoài An gật gật đầu: "Mẫu thân nhìn rồi xử lý đi, con không có ý kiến."
Mẫn thị: "..."
"Ngày mai ta đến Nam Dương Hầu phủ một chuyến."
Đường Tứ tiểu thư này quá giày vò, vẫn là mau chóng để dưới mí mắt cho thỏa đáng, miễn cho đến lúc không chú ý một chút, cháu của nàng liền không còn.
Người nhìn chằm chằm bụng của Đường Tứ tiểu thư này cũng không ít đâu.
Đường Trừng không biết chuyện phát sinh ở Trần Quốc công Phủ, sáng sớm hôm sau, sau khi dùng xong điểm tâm, Hầu gia cha liền phái người đưa tới hai mươi hạ nhân. Hai mươi hạ nhân này nhìn qua thì biết là người đã trải qua huấn luyện, ánh mắt nhìn nàng rất bình tĩnh và cung kính. Đường Trừng rất hài lòng, nàng nhìn một nữ hài nhỏ nhắn xinh xắn, ánh mắt trầm tĩnh ở trên đầu.
Ban đêm, Nam Dương Hầu phu nhân Trương thị liền biết nha hoàn San Hô bên người Tứ nha đầu bị Hầu gia xử lý.
Một bát độc dược ban xuống, San Hô liền không còn trên đời.
Trương thị âm thầm tiếc hận, một quân cờ tốt biết bao, cứ như vậy mà biến mất.
Việc Nam Dương Hầu xử lý San Hô cũng không cố ý giấu diếm, rất nhanh liền truyền đến từng viện tử. Mọi người phản ứng không đồng nhất, hạ nhân bàn tán, nghị luận ầm ĩ.
Đường Hâm cả người ngơ ngác, trong mắt tràn đầy không dám tin.
Nha hoàn độc ác đánh mãi không chết bên người cực phẩm pháo hôi Đường Trừng cứ vậy liền không còn. Đây là quân cờ mà nữ chính trùng sinh thu mua, mới bắt đầu không bao lâu đã chết thẳng cẳng, kịch bản tiếp theo làm sao tiếp diễn tiếp?
Đường Hâm một mặt mờ mịt.
Đường Trừng vừa tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, liền từ trong miệng Trân Châu biết được Hầu gia cha đã xử lý San Hô, mắt hạnh trợn tròn.
Hầu gia cha vừa ra tay quả nhiên linh hoạt, gọn gàng. Nàng còn tưởng Hầu gia cha sẽ bán San Hô đi, không nghĩ cha trực tiếp đem hậu hoạn bóp chết.
Đường Trừng tâm tình vô cùng tốt, vui vẽ giẫm guốc gỗ lên giường, bọc chăn mềm rồi chìm vào giấc ngủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cha con hai người đều không quan tâm đến kẻ sau màn thu mua San Hô, nếu có thể moi ra tên kẻ đó từ miệng San Hô thì phân nửa là không trọng yếu, còn nạy ra không được, ẩn tàng cực sâu thì nói không chừng về sau lại có hành động, kiểu gì về sau cũng lôi ra được.
...
Chính viện của Trấn Quốc Công phủ.
Đêm tối lạnh lẽo, dưới ánh nến.
Trấn Quốc Công phu nhân Mẫn thị đang cùng con trai trưởng Ôn Hoài An nói đến Đường Trừng.
"Hoài An, Nam Dương Hầu phủ truyền đến tin tức nói Đường Tứ đã quyết định giữ lại đứa bé, ta đã kêu người chuẩn bị ngày lành tháng tốt, com mau chóng cưới nàng vào cửa đi."
Mẫn thị thật ra cũng không thích Đường Trừng tiếng xấu đầy mình này trở thành con dâu của mình, nhưng Đường Trừng vận khí tốt, mang thai đứa nhỏ của con trai nàng.
Quốc Công gia bị thương gốc rễ, chỉ có mỗi con trai trưởng Ôn Hoài An và hai thứ nữ. Hết lần này đến lần khác thể chất con trai lại ốm yếu, con cái gian nan, mấy phòng khác liền nhìn chằm chằm.
Mẫn thị chỉ có thể nắm mũi nhận người con dâu có thể sinh này.
Ôn Hoài An tướng mạo tuấn mỹ, mắt như sao sáng, chỉ là thân thể cao lớn nhìn đơn bạc, gầy yếu nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều đến vẻ đẹp của hắn.
Ôn Hoài An ưu nhã nâng chén trà lên nhấp một ngụm trà thơm, nghe mẫu thân muốn hắn nhanh chóng cưới Đường Trừng vào cửa thần sắc thản nhiên gật đầu.
"Tất cả nghe mẫu thân làm chủ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyện của hắn và Đường Tứ tiểu thư vốn là ngoài ý muốn, khắp kinh thành ai chẳng biết Đường Tứ tiểu thư nhảy nhót muốn gả cho Tứ hoàng tử.
Một người vô tâm, một người vô ý.
Trong bụng Đường Trừng có con của hắn, Ôn Hoài An sẽ chịu trách nhiệm.
Mẫn thị nhìn thần sắc con trai nhàn nhạt, thầm than một tiếng, lấy về một Đường Tứ tiểu thư vụng về vô tri, làm trời, làm đất không biết là con trai may mắn hay không may mắn nữa.
"Tháng sau có ngày đẹp, hôn kỳ liền định tháng sau đi, tuy nói có chút vội nhưng trong bụng Đường Tứ tiểu thư có đứa nhỏ, sợ là chờ không nổi."
Ôn Hoài An gật gật đầu: "Mẫu thân nhìn rồi xử lý đi, con không có ý kiến."
Mẫn thị: "..."
"Ngày mai ta đến Nam Dương Hầu phủ một chuyến."
Đường Tứ tiểu thư này quá giày vò, vẫn là mau chóng để dưới mí mắt cho thỏa đáng, miễn cho đến lúc không chú ý một chút, cháu của nàng liền không còn.
Người nhìn chằm chằm bụng của Đường Tứ tiểu thư này cũng không ít đâu.
Đường Trừng không biết chuyện phát sinh ở Trần Quốc công Phủ, sáng sớm hôm sau, sau khi dùng xong điểm tâm, Hầu gia cha liền phái người đưa tới hai mươi hạ nhân. Hai mươi hạ nhân này nhìn qua thì biết là người đã trải qua huấn luyện, ánh mắt nhìn nàng rất bình tĩnh và cung kính. Đường Trừng rất hài lòng, nàng nhìn một nữ hài nhỏ nhắn xinh xắn, ánh mắt trầm tĩnh ở trên đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro