Xuyên Thành Pháo Hôi Dễ Mang Thai Trong Truyện Trọng Sinh
Chương 15
Cửu Nguyệt Vi Lam
2024-10-11 21:00:45
***
Thế tử Định Bắc hầu con mắt hơi chuyển động.
"Hoài An, Đường Tứ tiểu thư không phải là người hợp với vị trí chính thê. Ngươi có thể lấy một quý nữ đoan trang, hiền thục, giỏi quản gia về làm chính thê và lấy Đường Tứ tiểu thư làm bình thuê, Nam Dương hầu hẳn là có thể tiếp nhận. Đến khi Đường Tứ tiểu thư sinh đứa nhỏ lại gửi đến danh nghĩa của chính thê."
"Ta thấy đề nghị này không tồi, Hoài An, ngươi cảm thấy như thế nào?"
Đại thiếu gia Tề Quốc công phủ rất đồng tình. Phải biết rằng, mặc dù Ôn Hoài An con cái gian nan nhưng quý nữ muốn gả vào Trần Quốc công phủ vẫn rất nhiều. Con cái gian nan cũng không có nghĩa là sẽ tuyệt tự, những quý nữ hâm mộ Ôn Hoài An kia đều sẽ cảm thấy mình là người may mắn được gả vào.
Đáng tiếc hết thảy đều bị Đường Tứ tiểu thư không có đầu óc nhanh chân đến trước.
Ôn Hoài An quả quyết cự tuyệt.
Hắn bởi vì nguyên nhân thể chất yếu ớt nên đối với nữ sắc cũng không chú ý, việc với Đường Trừng chỉ là một ngoài ý muốn.
Ôn Hoài An cũng không có ý tứ muốn giận chó đánh mèo Đường Trừng.
Đường Trừng không đảm đương nổi chính thê cũng không quan trọng, hậu viện Quốc Công phủ có mẫu thân tọa trấn, đợi mẫu thân trăm năm về sau, hắn cũng có thể phái người trưởng quản hậu viện.
Hai người thấy Ôn Hoài An không chút do dự cự tuyệt liền âm thầm tiếc hận một tiếng, bọn họ đều hiểu tính tình của Ôn Hoài An nên cũng không tiếp tục khuyên nhủ.
...
Kiến An Bá phủ
Dao Hồng chần chờ nửa ngày rốt cục lấy dũng khí cẩn thận thông báo tình huống: "Tiểu thư, Nam Phương hầu phủ truyền đến tin tức, San Hô mà chúng ta thu mua được đã bị Nam Dương Hầu xử lý."
"Nam Dương Hầu còn đưa hai muôi hạ nhân đến bên người của Đường Tứ tiểu thư, chúng ta còn muốn thu mua nha hoàn bên người của Đường Tứ tiểu thư nữa sao?"
Liễu Cẩm Đồng thần sắc hơi đổi.
Không khổ là nữ nhi mà Nam Dương hầu sủng ái nhất, mặc kệ tên Đường Trừng ngu xuẩn kia chọc đến tai họa gì thì Nam Dương hầu đều ngay lập tức bảo vệ nàng ta, vì nàng ta mà thu thập cục diện rối rắm.
"Sau này lại nói."
Nam Dương hầu đem thứ nữ sủng đến tận trời, mặc dù khiến người ta lên án nhưng hắn ngoại trừ có tước vị được thừa kế thì còn là một quan to Tam phẩm của triều đình, rất được hoàng đế trọng dụng.
Hiện tại, lại có thêm một Trần Quốc công phủ quyền thế ngập trời che chở cho nàng ta.
Liễu Cẩm Đồng không muốn bại lộ chính mình ở thời điểm này.
Vận khí của Đường Trừng tên ngu xuẩn này thật sự tốt đến mức làm cho người ta ghen ghét, may là từ trước đến nay nàng ta luôn làm trời làm đất, tự mình tìm đường chết, ở kiếp trước chính là như thế. Nàng vẫn là đem Đường Trừng đặt sang một bên, đem tinh lực thả trở về trên người cừu nhân của nàng.
Dao Hồng nghe vậy nỗi lòng lo lắng đều tan biến. Nàng kỳ thật một chút đều không muốn duỗi tay đến bên người của Đường Tứ tiểu thư được Nam Dương hầu bảo vệ trùng trùng.
Tại thời điểm Liễu Cẩm Đồng từ bỏ việc đối phó với Đường Trừng, Trần Quốc công phu nhân Mẫn thị tới cửa.
Nam Dương Hồng phu nhân Trương thị tiếp đãi Mẫn thị, biết được Mẫn thị tới cửa thương nghị việc hôn kỳ, trên mặt Trương Thị lộ ra một vòng khó xử, áy náy nói.
"Quốc công phu nhân, hôn sự của Tứ nha đầu là do Hầu gia làm chủ, không bằng để ta hỏi thăm ý tứ của Hầu gia rồi chẳng rồi cho ngài một câu trả lời chắc chắn nhé."
Trần Quốc công phu nhân Mẫn thị: "..."
Cái trình độ Đường Tứ tiểu thư được sủng ái thật khiến Mẫn thị được mở rộng tầm mắt đồng thời lại cực kỳ đau đầu.
"Xem ra cũng chỉ có thể như vậy."
Trần Quốc công phu nhân không công mà về.
Sau khi Trần Quốc công phu nhân rời đi, vẻ mặt khó xử áy náy trên mặt Trương Thị biến mất không còn chút dấu vết, thong dong tự tại uống trà.
Muốn nói ai muốn đem Đường Trừng gả đi nhất, không phải Trương Thị thì không ai có thể hơn.
Đáng tiếc, hôn sự của Đường Trừng bị Hầu Ra nắm trong tay, Trương Thị muốn nhúng tay cũng khó, đương nhiên, Trương Thị cũng không muốn nhúng tay vào.
Hầu gia sủng Tứ nha đầu dù sao cũng hơn việc Hầu gia sủng ái di nương ở hậu viện, nhờ Tứ nha đầu mà hậu viện mười mấy năm nay đều không có di nương nào mang thai, Hầu gia cũng không lệch sủng di nương nào cả, ai bảo mẹ đẻ của Tứ nha đầu là người trong lòng của Hầu gia đâu.
Trương Thị đối với việc này rất hài lòng, nghĩ đến Tứ nha đầu chẳng mấy chốc sẽ gả đến Trấn Quốc công phủ, khóe môi Trương Thị hơi vểnh lên, tâm tình vô cùng tốt.
Thế tử Định Bắc hầu con mắt hơi chuyển động.
"Hoài An, Đường Tứ tiểu thư không phải là người hợp với vị trí chính thê. Ngươi có thể lấy một quý nữ đoan trang, hiền thục, giỏi quản gia về làm chính thê và lấy Đường Tứ tiểu thư làm bình thuê, Nam Dương hầu hẳn là có thể tiếp nhận. Đến khi Đường Tứ tiểu thư sinh đứa nhỏ lại gửi đến danh nghĩa của chính thê."
"Ta thấy đề nghị này không tồi, Hoài An, ngươi cảm thấy như thế nào?"
Đại thiếu gia Tề Quốc công phủ rất đồng tình. Phải biết rằng, mặc dù Ôn Hoài An con cái gian nan nhưng quý nữ muốn gả vào Trần Quốc công phủ vẫn rất nhiều. Con cái gian nan cũng không có nghĩa là sẽ tuyệt tự, những quý nữ hâm mộ Ôn Hoài An kia đều sẽ cảm thấy mình là người may mắn được gả vào.
Đáng tiếc hết thảy đều bị Đường Tứ tiểu thư không có đầu óc nhanh chân đến trước.
Ôn Hoài An quả quyết cự tuyệt.
Hắn bởi vì nguyên nhân thể chất yếu ớt nên đối với nữ sắc cũng không chú ý, việc với Đường Trừng chỉ là một ngoài ý muốn.
Ôn Hoài An cũng không có ý tứ muốn giận chó đánh mèo Đường Trừng.
Đường Trừng không đảm đương nổi chính thê cũng không quan trọng, hậu viện Quốc Công phủ có mẫu thân tọa trấn, đợi mẫu thân trăm năm về sau, hắn cũng có thể phái người trưởng quản hậu viện.
Hai người thấy Ôn Hoài An không chút do dự cự tuyệt liền âm thầm tiếc hận một tiếng, bọn họ đều hiểu tính tình của Ôn Hoài An nên cũng không tiếp tục khuyên nhủ.
...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiến An Bá phủ
Dao Hồng chần chờ nửa ngày rốt cục lấy dũng khí cẩn thận thông báo tình huống: "Tiểu thư, Nam Phương hầu phủ truyền đến tin tức, San Hô mà chúng ta thu mua được đã bị Nam Dương Hầu xử lý."
"Nam Dương Hầu còn đưa hai muôi hạ nhân đến bên người của Đường Tứ tiểu thư, chúng ta còn muốn thu mua nha hoàn bên người của Đường Tứ tiểu thư nữa sao?"
Liễu Cẩm Đồng thần sắc hơi đổi.
Không khổ là nữ nhi mà Nam Dương hầu sủng ái nhất, mặc kệ tên Đường Trừng ngu xuẩn kia chọc đến tai họa gì thì Nam Dương hầu đều ngay lập tức bảo vệ nàng ta, vì nàng ta mà thu thập cục diện rối rắm.
"Sau này lại nói."
Nam Dương hầu đem thứ nữ sủng đến tận trời, mặc dù khiến người ta lên án nhưng hắn ngoại trừ có tước vị được thừa kế thì còn là một quan to Tam phẩm của triều đình, rất được hoàng đế trọng dụng.
Hiện tại, lại có thêm một Trần Quốc công phủ quyền thế ngập trời che chở cho nàng ta.
Liễu Cẩm Đồng không muốn bại lộ chính mình ở thời điểm này.
Vận khí của Đường Trừng tên ngu xuẩn này thật sự tốt đến mức làm cho người ta ghen ghét, may là từ trước đến nay nàng ta luôn làm trời làm đất, tự mình tìm đường chết, ở kiếp trước chính là như thế. Nàng vẫn là đem Đường Trừng đặt sang một bên, đem tinh lực thả trở về trên người cừu nhân của nàng.
Dao Hồng nghe vậy nỗi lòng lo lắng đều tan biến. Nàng kỳ thật một chút đều không muốn duỗi tay đến bên người của Đường Tứ tiểu thư được Nam Dương hầu bảo vệ trùng trùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tại thời điểm Liễu Cẩm Đồng từ bỏ việc đối phó với Đường Trừng, Trần Quốc công phu nhân Mẫn thị tới cửa.
Nam Dương Hồng phu nhân Trương thị tiếp đãi Mẫn thị, biết được Mẫn thị tới cửa thương nghị việc hôn kỳ, trên mặt Trương Thị lộ ra một vòng khó xử, áy náy nói.
"Quốc công phu nhân, hôn sự của Tứ nha đầu là do Hầu gia làm chủ, không bằng để ta hỏi thăm ý tứ của Hầu gia rồi chẳng rồi cho ngài một câu trả lời chắc chắn nhé."
Trần Quốc công phu nhân Mẫn thị: "..."
Cái trình độ Đường Tứ tiểu thư được sủng ái thật khiến Mẫn thị được mở rộng tầm mắt đồng thời lại cực kỳ đau đầu.
"Xem ra cũng chỉ có thể như vậy."
Trần Quốc công phu nhân không công mà về.
Sau khi Trần Quốc công phu nhân rời đi, vẻ mặt khó xử áy náy trên mặt Trương Thị biến mất không còn chút dấu vết, thong dong tự tại uống trà.
Muốn nói ai muốn đem Đường Trừng gả đi nhất, không phải Trương Thị thì không ai có thể hơn.
Đáng tiếc, hôn sự của Đường Trừng bị Hầu Ra nắm trong tay, Trương Thị muốn nhúng tay cũng khó, đương nhiên, Trương Thị cũng không muốn nhúng tay vào.
Hầu gia sủng Tứ nha đầu dù sao cũng hơn việc Hầu gia sủng ái di nương ở hậu viện, nhờ Tứ nha đầu mà hậu viện mười mấy năm nay đều không có di nương nào mang thai, Hầu gia cũng không lệch sủng di nương nào cả, ai bảo mẹ đẻ của Tứ nha đầu là người trong lòng của Hầu gia đâu.
Trương Thị đối với việc này rất hài lòng, nghĩ đến Tứ nha đầu chẳng mấy chốc sẽ gả đến Trấn Quốc công phủ, khóe môi Trương Thị hơi vểnh lên, tâm tình vô cùng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro