Xuyên Thành Phụ Nữ Pháo Hôi Trong Niên Đại
Chương 98
Chiêu Huỳnh
2025-03-05 08:28:11
Nhìn thấy Ôn Duyệt kiên trì, Lý Niệm Thu bất đắc dĩ mà cười cười: “Được, chúng ta mỗi người hai phần.” Nói cách khác từ đơn hàng này, trừ đi chi phí vật liệu và nhân công, mỗi người bọn họ ít nhất có thể kiếm được khoảng năm sáu ngàn đến bảy tám ngàn.Số tiền này, cũng không ít.Kế tiếp trong phòng lâm vào trầm mặc, các cô đang nghiêm túc đếm tiền.Chờ đến lúc kim giờ chỉ đến số mười hai, tiền giấy hỗn độn trên giường đã được xếp chỉnh tề ngay ngắn, ba người không hẹn mà cùng lắc cổ mệt mỏi, thở ra một hơi. Cuối cùng đã đếm xong rồi.“Tớ có 25233.23. Hai người thì sao?” Ôn Duyệt nhìn đồng hồ, cư nhiên đã rạng sáng 12 giờ. Các mệnh giá quá nhỏ, việc đếm mất rất nhiều thời gian, nếu chỉ có một mình cô, có lẽ cần phải một ngày mới đếm hết?Lý Niệm Thu: “Của tớ là 24789.98.”Lý Tưởng Đông chớp chớp mắt, có chút hưng phấn, kinh ngạc cảm thán nói: “Em đếm được 12000, vừa vặn!” Lý Niệm Thu cơ hồ chỉ mất hai giây liền tính ra tổng số: “62023.21. So với dự đoán của tớ cũng không khác lắm.” Bọn họ tổng cộng chuẩn bị gần 20000 chiếc vòng cổ lắc tay, kẹp tóc cũng có khoảng 3000 cặp. Trước mắt đã bán đi hai phần ba số lượng.Hầu hết đều bán ở trong thành phố, Nhậm Nghiệp Lương và Phương Thạch Đào ở thành phố bán đi rất nhiều.“Bỏ phần lẻ 23.21 đi, coi như là 62000, dựa theo cách chia trước đây của chúng ta, tớ sẽ lấy 18600 là được.” Lý Niệm Thu tính toán rất nhanh, nhắc tới số tiền lời này, tươi cười trên mặt rạng rỡ lên không ít, “Hơn nữa trước đó cậu đã ứng ra tiền công, cuối cùng tiền lời của tớ là một vạn bảy.”Ôn Duyệt bị con số này làm cho kinh ngạc: “Chúng ta kiếm lời được nhiều như vậy sao? Lúc này chỉ mới mấy ngày……”Lý Niệm Thu cười cười: “Thời gian chuẩn bị nghỉ hè chẳng lẽ không tính sao?” Ôn Duyệt: “Vậy cũng mới hai tháng.”Lý Niệm Thu: “Chủ yếu là cậu làm ra đồ vật đẹp, mọi người rất thích, nhờ có cậu mà chúng ta có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.”Ôn Duyệt bị khen đến có chút ngượng ngùng đều: “Đó cũng là ý tưởng của cậu.”“Người đàn ông của cậu còn có Nhậm Nghiệp Lương và Phương Thạch Đào cũng giúp không ít, đơn hàng cũng là bọn họ kéo, tớ sẽ lấy ra 7000 phân cho bọn họ.” Lý Niệm Thu bình tĩnh mà nói.Ôn Duyệt: “Tớ đây lấy ra một vạn đi, mấy ngày nay quả thật bọn họ vất vả rồi.”Lý Niệm Thu cười cười: “Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta ngủ thôi.”Lý Tưởng Đông ở bên cạnh đã sớm buồn ngủ đến mí mắt đánh vào nhau.Ôn Duyệt đồng ý, đứng dậy đi tắt đèn, ba người nằm song song ở trên giường. Ba người đều rất gầy, trên giường vẫn còn chỗ trống, trong chốc lát bọn họ liền chìm vào giấc ngủ.Có lẽ là người nhiều, động tác bị giới hạn, Ôn Duyệt không có đánh quyền ở trên giường, cả đêm đều thành thành thật thật mà ngủ.Ở một gian phòng khác liền không có bình tĩnh như vậy.Chu Diệu nghe thấy tiếng ngáy ở bên tai hết đợt này đến đợt khác, ghét bỏ mà đẩy cái chân sắp duỗi lại đây ra, đen mặt tặc lưỡi hai tiếng, đứng dậy xuống giường ngồi ở trên ghế, lạnh lùng nhìn hai người ở trên giường, trong lòng đã chuẩn bị mài đao.Căn bản là không ngủ được một chút nào.Anh nhớ đến cô vợ nhỏ thơm tho mềm mại của mình.Hơn nửa đêm Nhậm Nghiệp Lương mắc tiểu rời giường đi vệ sinh, vừa mở mắt ra nhìn thấy một bóng đen cao lớn đang ngồi đối diện giường, bị dọa đến run rẩy, thiếu chút nữa đái trong quần. Anh ta dụi dụi mắt đi qua nhìn kỹ lại, nhẹ nhàng thở ra, oán giận nói: “Em nói này, hơn nửa đêm anh không ngủ ngồi ở đây làm gì, quá dọa người.”Chu Diệu: “Đang suy nghĩ cách g.i.ế.c c.h.ế.t hai người.”Nhậm Nghiệp Lương: “???”“…… Chị dâu, Diệu ca tối hôm qua hơn nửa đêm không ngủ liền ngồi ở đầu giường nhìn chằm chằm vào em và lão Phương, thật đáng sợ, chị mau đến quản anh ấy đi, thói quen này làm sao mà được a!” Nhậm Nghiệp Lương ngày hôm sau tỉnh lại liền cùng Ôn Duyệt tố khổ, mặt nhăn nhó tràn đầy lên án.Ôn Duyệt chớp chớp mắt, quay đầu nhìn về phía Chu Diệu.Chu Diệu khịt mũi, mặt vô biểu tình: “Hai người bọn họ một người ngáy một người nghiến răng.”Ôn Duyệt nhìn thấy rõ hai mắt Chu Diệu thâm đen một mảnh, tầm mắt chuyển đến trên người Nhậm Nghiệp Lương: “Anh ấy không ngủ được, có hành vi này cũng là bình thường, không đánh cho các chú một trận đã là may mắn rồi.”Nhậm Nghiệp Lương giả khóc hai tiếng: “Quên mất chị dâu với Diệu ca mới là một nhà, người trong nhà khẳng định giúp người trong nhà nói chuyện, cảm tình của em vẫn là uổng phí ~”Ôn Duyệt nha một tiếng: “Nếu như vậy, phí vất vả liền không cho.”“Chị dâu ở trong lòng em vĩnh viễn là người chị dâu tốt nhất, ngàn sai vạn sai đều là em và lão Phương sai! Hai chúng em sao có thể làm hại Diệu ca không ngủ được, thật đáng chết!” Nhậm Nghiệp Lương lập tức biến sắc, bắt đầu tự mình tỉnh lại.Ôn Duyệt bị chọc cười: “Tối hôm qua tôi và Niệm Thu đã thương lượng qua, mỗi một người sẽ được 5600 đồng phí vất vả, trong khoảng thời gian này mọi người vất vả rồi.”“5600 đồng?? Có phải quá nhiều rồi không.” Nhậm Nghiệp Lương thật sự kinh ngạc, quay đầu nhìn Chu Diệu. Anh ta biết chị dâu và Lý Niệm Thu khẳng định kiếm được không ít tiền, dù sao hàng hóa đều là anh ta và lão Phương bán, nhưng không ngờ anh ta cũng có thể được chia nhiều như vậy a!Chu Diệu hơi nhíu mày: “Không cần cho nhiều như vậy, dù sao hai người bọn họ cũng nhàn rỗi, thuận tiện giúp một chút mà thôi.”Nhậm Nghiệp Lương gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, 5600 quá nhiều.” Anh ta cũng không dám lấy.Ôn Duyệt nhìn về phía Lý Niệm Thu.Lý Niệm Thu tiếp thu tín hiệu mở miệng nói: “Các anh trong khoảng thời gian này đã giúp rất nhiều, số tiền này các anh nên lấy, hơn nữa những đơn đặt hàng sau này cũng đều dựa vào các anh, cho nên số tiền này có thể yên tâm thoải mái mà nhận. Tôi và Duyệt Duyệt ngày thường phải đi học, thời gian giúp đỡ được rất ít. Chúng tôi đã thương lượng lại những đơn đặt hàng sau này, đến lúc đó chúng ta năm người mỗi người hai phần, phí vật liệu phí nhân công phí thuê nhà này đó đều chia đều....”Ôn Duyệt ở bên cạnh gật đầu phụ họa: “Đúng vậy, chính là như vậy.”Số tiền này thật không ít, Nhậm Nghiệp Lương và Phương Thạch Đào căn bản là không dám nhận lấy, chỉ có thể nhìn Chu Diệu, xem Chu Diệu nói như thế nào.“Nhận lấy đi.” Chu Diệu suy nghĩ hai giây, nhìn hai người gật đầu: “Phần của tôi không cần đưa, tính cho vợ tôi là được.”Nhậm Nghiệp Lương ồn ào: “Wow nha ~”Ngay cả Lý Niệm Thu cũng cười chế nhạo.Ôn Duyệt: “……” Coi như không nhìn thấy.Chia tiền là một việc lớn, may mắn là tối hôm qua Ôn Duyệt bọn họ đã sắp xếp xong, nếu không chỉ là việc đếm tiền cũng phải tới giữa trưa. Nhậm Nghiệp Lương còn phải đi vào thành phố để trả lời đơn đặt hàng của ông chủ kia, trở về còn muốn tìm nữ công nhân, Chu Diệu thì đi thuê sân ở bên cạnh. Mọi người đều có việc làm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro