Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 15

Bát Nguyệt Quế An

2025-03-10 10:19:15

Quan hệ giữa nguyên chủ và anh ta cực kỳ tệ. Cả hai đều là con nhà giàu bị chiều hư. Trong một bữa tiệc, Hạ Phong uống say, tưởng nguyên chủ muốn quyến rũ mình để trèo cao, kết quả bị cô ấy đập chai rượu vào đầu, phải khâu hơn chục mũi.Từ đó, cả hai trở thành kẻ thù.Nhưng với Kỷ Hòa bây giờ, những mối thù trẻ con đó chẳng đáng bận tâm.Cô bình tĩnh hỏi: "Anh muốn xem cái gì?"Giọng điệu tự nhiên như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
 Hạ Phong nhìn chằm chằm vào Kỷ Hòa trên màn hình, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.Không giống với những gì anh ta tưởng tượng!Người phụ nữ này, tại sao lại không có chút phản ứng nào khi thấy anh ta?Lẽ ra cô ta phải tức giận, phải châm chọc anh vài câu, thậm chí là mắng chửi ầm ĩ lên mới đúng chứ?Sau đó, anh ta sẽ ra vẻ rộng lượng, thừa cơ bỏ đá xuống giếng, trả thù một cách sảng khoái.Nhưng bây giờ, đối diện với ánh mắt hờ hững của cô, anh ta có cảm giác như đang đấm vào bịch bông, chẳng có chút hứng thú nào.Chán quá!Ngay khi Kỷ Hòa đang quan sát vẻ mặt bực bội của anh ta thì đột nhiên, một cái đầu từ đâu thò ra từ phía sau anh ta."Hôm nay cậu chủ Phong của chúng ta đổi tính à? Không ra ngoài chơi, lại ngồi ôm điện thoại?"Người đó nghiêng đầu nhìn màn hình, sau đó thốt lên đầy ngạc nhiên."Ồ? Kết nối với một người đẹp à? Nhưng mà trông có vẻ quen quen..."Giây tiếp theo, cậu ta đập mạnh vào đầu như chợt nhớ ra điều gì."Đây chẳng phải là Kỷ Hòa sao?"Hạ Phong liếc nhìn người kia một cái, đẩy cậu ta sang bên, giọng điệu hờ hững."Cái gì cũng xem được à?"Giọng nói của Kỷ Hòa rất bình thản."Vé số thì không."Hạ Phong nghe vậy thì bật cười."Rời khỏi nhà họ Kỷ rồi, hình như cô thú vị hơn thì phải. Nhưng cậu đây là người có tiền, đâu cần phải tính toán chuyện mua vé số?"Bình luận trong livestream bùng nổ."[Mười tám tuổi mang bệnh đọc sách]: Cậu chủ Phong đừng nói vậy chứ, tôi cảm giác mình nằm không cũng bị bắn trọng thương rồi!""[Không quen]: Trên thế giới này không thể có thêm một người giàu như tôi sao?! (thét chói tai)""[Gấu chọc ba chiếc tất]: Ông đây ghét nhất là mấy đứa khoe giàu!"Kỷ Hòa nhìn Hạ Phong, nhẹ nhàng gật đầu.Từ gương mặt của anh ta mà xét, chỉ cần cả đời này không dại dột đâm đầu vào chỗ chết, không làm chuyện phạm pháp hay tự chuốc họa vào thân thì chắc chắn có thể sống bình yên, giàu sang đến cuối đời.Chỉ có điều, đường tình duyên của anh ta lại lận đận vô cùng.Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi:"Anh có muốn xem nhân duyên không?"Hạ Phong nhếch môi cười nhạo."Cậu đây không thiếu phụ nữ, cô xem thứ này làm gì?"Ngay khi anh ta vừa dứt lời, Kỷ Hòa nhìn thấy đường nhân duyên của anh ta lại càng trở nên mỏng manh hơn.Đây cũng là lý do cô không xem vé số.Thứ nhất, cô không trông chờ vào chuyện giàu sau một đêm.Thứ hai, xem bói về quá khứ thì rất chính xác, nhưng tương lai lại có nhân quả.Nói một cách đơn giản, nếu cô tính toán ra con số trúng thưởng trong đợt quay số tiếp theo ngay trên livestream, chắc chắn sẽ có vô số người đổ xô đi mua. Một khi lượng người mua tăng đột biến, hệ thống của bên tổ chức sẽ điều chỉnh kết quả.Bởi vậy, dù cô có tính toán bao nhiêu lần, dãy số cuối cùng vẫn sẽ thay đổi.Nhưng nếu cô tính toán xong, ghi vào giấy rồi để đó, sau khi có kết quả mới lấy ra kiểm chứng, thì kết quả sẽ không bị ảnh hưởng.Tình duyên của Hạ Phong cũng giống như vậy.Dù cô có thể nhìn thấy vận mệnh ban đầu, nhưng kết quả cuối cùng vẫn phụ thuộc vào chính anh ta.Nếu anh ta tự chuốc họa vào thân, gieo xuống nguyên nhân khiến nhân duyên ngày càng lụi tàn, thì kết cục tất yếu sẽ là một đường tình duyên trắc trở.Ý trời là như vậy, cô chỉ có thể nhìn thấy điểm xuất phát, nhưng con đường phía trước ra sao lại do mỗi người tự quyết định.Nhưng nếu anh ta không muốn xem, cô cũng chẳng cần tốn công nhắc nhở.Dường như nghĩ ra điều gì đó, Hạ Phong ngồi thẳng dậy khỏi ghế, bắt chéo chân, khóe môi nhếch lên đầy hứng thú."Cậu đây có một món đồ tìm mãi không ra, cô giúp tôi tìm nó đi."[Vân Tinh: Không phải chứ? Tìm đồ á? Cái này thì có gì khó. Không lẽ cậu chủ Phong đang cố ý thả nước Kỷ Hòa?][Cố Ấu An: Chắc không đâu. Kỷ Hòa và Hạ Phong nổi tiếng có thù oán, cậu chủ Phong chỉ ước có cơ hội bỏ đá xuống giếng thôi.][Kho báu rơi vãi đều là của tôi: Cái này quá đơn giản. Đăng tin trên Weibo, treo thưởng một triệu, giang cư mận sẽ tìm giúp ngay.]Hạ Phong cười đầy ẩn ý."Thứ này đã thất lạc từ năm mươi năm trước."[Rơi xuống thần đàn: Hóa ra là ở đây. Đồ mất năm mươi năm trước, giờ tìm kiểu gì?][Hahaha, cười muốn xỉu. Lần này Kỷ Hòa chắc chắn lật xe rồi.][Ghen tị với Dương Vận quá đi! Cậu chủ Hạ, tôi sẽ viết một bộ truyện nhỏ cho anh.]Chẳng ai tin Kỷ Hòa có thể tìm thấy thứ đó. Mọi người đều háo hức chờ xem cô bị bẽ mặt.Dù sao thì năm mươi năm trước, cô còn chưa ra đời.Yêu cầu này chẳng khác nào cố tình gây khó dễ.Giữa những bình luận tràn ngập châm chọc, Kỷ Hòa vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh."Anh muốn tìm cái gì?"Hạ Phong nhướng mày, chậm rãi nói:"Kỷ Hòa, bây giờ cô đổi ý vẫn kịp đó. Nếu nói vài câu dễ nghe với cậu đây, thì không cần phải lên Weibo xin lỗi nữa."Anh ta nhìn thẳng vào màn hình, chờ đợi.Chỉ cần cô nhún nhường một chút, dỗ dành anh ta một câu, thì chuyện này có thể kết thúc ở đây.Nghĩ đến cảnh người phụ nữ chết tiệt này phải nhịn tức giận, nhỏ giọng cầu xin mình, Hạ Phong không khỏi cảm thấy vui vẻ.Nhưng Kỷ Hòa chỉ nhẹ nhàng đáp:"Không cần."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Số ký tự: 0