Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 3

Bát Nguyệt Quế An

2025-03-10 10:19:15

Kỷ Hòa quan sát gương mặt của Lý Ương Ương hồi lâu, sau đó bất ngờ hỏi:
"Cô có một người anh trai, đúng không? Tôi nghĩ tốt nhất cô nên gọi cho anh ta ngay bây giờ. Nếu muộn, có lẽ đôi chân anh ta sẽ không giữ được."Lời nói kỳ lạ của Kỷ Hòa khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt. Lý Ương Ương trừng mắt nhìn cô như thể đang đối diện với một kẻ điên.Lâm Tĩnh cố nén cười:
"Ương Ương là con một mà."Kỷ Hòa lắc đầu, giọng chắc nịch:
"Cô ấy không chỉ có anh trai, mà còn có cả em trai."Lý Ương Ương mím môi, khẽ cười chế giễu:
"Kỷ Hòa, bố mẹ tôi chỉ có mình tôi là con gái.""Thế họ còn sống không?"Câu hỏi bất ngờ khiến Lý Ương Ương giận dữ. Nếu không phải vì gương mặt nghiêm túc của Kỷ Hòa, cô đã tát cô ta một cái.Kỷ Hòa không để tâm, bình thản nói tiếp:
"Dựa vào tướng mạo của cô, cha mẹ cô có lẽ đã qua đời từ lâu. Nhưng cô có bố mẹ nuôi, đúng chứ?"Đôi mắt sắc bén của Kỷ Hòa khiến Lý Ương Ương cảm thấy mất tự nhiên. Không hiểu vì lý do gì, cô bất giác lấy điện thoại, bấm số gọi cho mẹ mình.Điện thoại vừa kết nối, một giọng nói quen thuộc vang lên từ đầu dây bên kia:
"Ương Ương, có chuyện gì vậy?"Lý Ương Ương định cúp máy, nhưng ánh mắt bình thản của Kỷ Hòa làm cô khựng lại. Trong lòng cô bỗng gợn lên những cảm xúc khó hiểu.Thật ra, từ lâu Lý Ương Ương đã có chút nghi ngờ. Cô từng tự hỏi tại sao mình không giống bố mẹ. Những người hàng xóm thỉnh thoảng cũng trêu:
"Ương Ương xinh đẹp thật, nhưng sao chẳng giống cha mẹ chút nào."Cô đã từng hỏi mẹ mình, và bà chỉ đáp qua loa rằng cô giống bà ngoại, di truyền cách hệ. Nhưng khi nhìn ảnh bà ngoại lúc trẻ, dù bà cũng đẹp, nhưng cô chẳng thấy mình giống bà chút nào.Giờ đây, khi đối mặt với những lời nói bí ẩn của Kỷ Hòa, trong lòng Lý Ương Ương càng thêm rối bời. Sau một thoáng lưỡng lự, cô cầm điện thoại, nhỏ giọng hỏi:
"Mẹ, con là con ruột của mẹ đúng không?"Đầu dây bên kia, giọng mẹ cô thoáng dừng lại, rồi nhanh chóng trả lời:
"Ương Ương, con đương nhiên là con gái của ba mẹ. Đừng nghe người ta nói bậy."Nhưng Lý Ương Ương hiểu mẹ mình hơn ai hết. Sự ngập ngừng trong lời nói không qua được tai cô. Cô cố trấn tĩnh, hỏi tiếp:
"Mẹ, mẹ đang giấu con chuyện gì sao?"Bên kia điện thoại, im lặng kéo dài. Cuối cùng, giọng mẹ cô run run vang lên:
"Ương Ương, chẳng lẽ… cha mẹ ruột của con đã tìm đến con rồi?"Câu hỏi bất ngờ như một nhát dao đâm thẳng vào lòng cô. Lý Ương Ương ngập ngừng nuốt khan, cố nén cảm giác bất an. Lâm Tĩnh, đứng bên cạnh, cũng tròn mắt ngạc nhiên.Cô cắn môi, nói như thì thầm:
"Có người nói… con còn có một anh trai và một em trai."Mẹ cô thở dài thật sâu. Sau một hồi im lặng, bà nói trong nghẹn ngào:
"Ương Ương, mẹ xin lỗi vì đã giấu con. Thật ra, con không phải con ruột của ba mẹ. Con là đứa trẻ mà ba mẹ nhặt được ở ven đường năm đó."Lý Ương Ương như chết lặng. Mưa bên ngoài nhỏ dần, nhưng lòng cô như đang bão tố.Giọng mẹ cô tiếp tục, đầy day dứt:
"Ngày đó, mẹ phát hiện mình không thể sinh con, nên ba mẹ đã định nhận con nuôi. Không ngờ vài ngày sau, ba mẹ tình cờ thấy con nằm bên vệ đường, nhỏ bé và đáng thương. Ba mẹ tin rằng con là món quà ông trời ban cho, nên quyết định nhận nuôi con. Vì muốn con có một gia đình trọn vẹn, ba mẹ đã chuyển từ thành phố A đến thành phố S, hy vọng con có thể sống yên bình mà không bao giờ biết mình từng bị bỏ rơi."Không gian rơi vào tĩnh lặng.Kỷ Hòa lúc này mới lên tiếng, ánh mắt sáng quắc nhìn Lý Ương Ương:
"Lúc ba mẹ nuôi cô nhặt được cô, hẳn họ còn tìm thấy một món đồ khác, đúng không?"Mẹ Lý Ương Ương ở đầu dây bên kia ngập ngừng:
"Đúng… đúng là có. Là một chiếc vòng ngọc. Trên vòng còn treo một chiếc lục lạc nhỏ."Tiếng lục lạc vang lên trong điện thoại, âm thanh trong trẻo đến lạ kỳ.Kỷ Hòa nhìn thẳng vào Lý Ương Ương, hỏi:
"Cô không thấy quen thuộc sao?"Lý Ương Ương hoàn toàn bối rối, không hiểu Kỷ Hòa đang ám chỉ điều gì. Ngược lại, Lâm Tĩnh đứng bên cạnh, như sực nhớ ra điều gì, hốt hoảng nắm lấy vai Lý Ương Ương, giọng run rẩy:
"Ương Ương, chẳng phải Trình ca đã từng nói em gái anh ấy lúc bị bắt cóc mang theo một chiếc vòng ngọc có lục lạc sao? Hơn nữa, Trình ca cũng là người thành phố A mà!""Trình ca" – cái tên ấy vang lên khiến Lý Ương Ương sững người. Tiêu Trạch Trình, thần tượng của cô suốt hai năm nay, ngôi sao đình đám với ngoại hình tuấn tú và phong thái lãnh đạm, người mà cô từng thầm mến.Tiêu Trạch Trình từng công khai nói nhiều lần rằng lý do anh bước vào làng giải trí là để tìm em gái mình. Chiếc vòng ngọc ấy, chính cô và Lâm Tĩnh đã nhìn thấy trong vô số bức ảnh anh đăng tải để tìm người thân.Lý Ương Ương lắp bắp, giọng đầy hoài nghi:
"Làm sao có thể… Tôi… tôi không thể nào là em gái anh ấy…"Nhưng trong lòng cô lại chẳng có chút tự tin nào. Mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay vượt quá sức tưởng tượng của cô. Đầu tiên là phát hiện thân thế mình, sau đó là tin rằng thần tượng mà cô yêu mến bấy lâu hóa ra lại là anh trai ruột.Cô cười khổ, lẩm bẩm như tự trấn an:
"Giờ có ai bảo tôi là con ngoài giá thú cũng dễ tin hơn chuyện này…"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Số ký tự: 0