Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn
Chương 8
2024-10-15 08:50:35
Nhưng những người đó lại không nghĩ tới, quần áo trong phòng chứa quần áo đều là chiếu theo số đo của Giang Nhược để chuẩn bị, nguyên chủ tuy dáng người tinh tế, nhưng lại cao hơn Giang Nhược nửa cái đầu, những bộ quần áo đó mặc ở trên người cô ấy, có thể thích hợp mới là lạ.
Nhưng mà từ đầu đến cuối, quyển tiểu thuyết kia lại chỉ cường điệu mọi thứ của nguyên chủ không bằng Giang Nhược, còn những chi tiết nhỏ này lại hoàn toàn không viết rõ ràng.
Giang Li không phải nguyên chủ, cô sẽ không miễn cưỡng chính mình mặc quần áo không thích hợp, đối mặt với hành vi khıêυ khí©h cố ý tìm ngược của Giang Châu cô càng không thể nhường nhịn.
Đối diện với con ngươi bình tĩnh lạnh nhạt Giang Li kia, Giang Châu nhất thời thế nhưng không thể phản bác nổi.
Giờ khắc này, hắn đột nhiên hơi hối hận, lúc trước không ngăn cản cha mẹ đi đón Giang Li về.
Không khí giữa con trai con gái giương cung bạt kiếm, làm Phong Vận có chút vô thố, bà ta nỗ lực bỏ qua áp suất thấp quanh con trai, quay đầu nhìn Giang Li.
“Quần áo mẹ sẽ cho người chuẩn bị lại cho con, anh trai con chỉ là nói chuyện hơi khó nghe thôi, kỳ thật nó đối với con rất tốt, lúc trước vẫn luôn hy vọng con trở về, còn tự mình đi làm thủ tục chuyển trường cho con nữa đó.”
Giang Li dời đi tầm mắt nhìn về phía Phong Vận, “Trước khi anh ta thay tôi xử lý thủ tục chuyển trường cũng chưa từng trưng cầu qua ý kiến của tôi.”
Phong Vận lập tức giải thích: “Trường lúc trước con học chỉ là trường cấp hai bình thường ở huyện nhỏ, trung học quốc tế Mân Giang mới là trường tư lập tốt nhất toàn thành phố ……”
Giang Li cắt ngang lời bà ta nói, “Vậy bà có nghĩ tới việc này không, tôi chỉ còn có hai tháng nữa sẽ phải thi lên cấp ba, đột nhiên đổi trường học sẽ không thích ứng được?”
Ở quyển sách gốc, thành tích thi cấp ba của nữ chính Giang Nhược vượt qua điểm trúng tuyển đến 90 điểm, được nhận vào lớp ưu tú của trường cấp ba số 1 Mân Giang, trở thành niềm kiêu ngạo của người Giang gia.
Nguyên chủ làm tổ đối chiếu của nữ chính, lại chưa cả đủ điểm chuẩn, căn bản không vào được cấp ba ở thành phố, chỉ có thể lựa chọn mấy trường ở ngoại thành.
Người Giang gia treo cờ hiệu vì muốn tốt cho cô ấy, đem học bạ của cô nhét vào một trường học ở ngoại thành, sau đó tìm quan hệ để cô trở thành học sinh dự thính của lớp chọn, hy vọng cô có thể cải thiện điểm số sớm sớm.
Nhưng đến đó, nguyên chủ mới phát hiện chính mình căn bản không theo kịp tiết tấu của giáo viên, cô hoàn toàn trở thành người chuyên môn đội sổ.
Những người trong lớp biết cô là “con gái nuôi Giang gia”, liền nhịn không được ngầm nghị luận, nói cô rõ ràng kém Giang Nhược nhiều như vậy, người Giang gia cũng không biết nghĩ kiểu gì, thế mà lại nhận nuôi cô.
Dưới suy đoán ác ý của người nào đó, lời đồn cô là con gái riêng của Giang Hoài càng ngày càng ác liệt.
Bất tri bất giác, nguyên chủ hoàn toàn thu mình lại, không hề giao lưu với bất cứ ai cùng lớp.
Ba năm cấp ba, làm nguyên chủ bắt đầu từ hướng nội mẫn cảm chuyển thành tử khí trầm trầm, dẫn tới rất nhiều người đều không muốn tới gần cô ấy.
Nhưng Giang Li có ký ức của nguyên chủ, cô biết nguyên chủ tuy không phải người rất có thiên phú, nhưng cũng luôn chăm chỉ hiếu học, lúc trước học trung học ở huyện thành, mỗi kỳ thi đều có thể lấy được học bổng.
Lấy thực lực của cô ấy, nếu có thể phát huy bình thường, thi vào cấp ba tuyệt đối là dư dả.
Sau khi trở lại Giang gia, nhân sinh của cô ấy phát sinh biến hóa long trời lở đất, nhưng người Giang gia căn chưa từng nghĩ đến, chính là bởi vì bọn họ tự chủ trương, mới dẫn đến nguyên chủ phát huy thất thường.
Bọn họ còn cảm thấy trong nhà đã cung cấp cho nguyên chủ điều kiện tốt đến vậy, cô ấy lại chẳng thông minh cũng không biết tiến bộ, hoàn toàn không thể so được với Giang Nhược.
Lúc này, nghe được Giang Li chất vấn, Giang Châu cũng không cảm thấy cách làm của người Giang gia có gì sai, còn lộ ra ý vị thâm trường cười hỏi: “Cô còn chưa đến trường học cũng đã nghĩ xong đường lui rồi à, có phải chờ sau này thi rớt cấp ba sẽ đem trách nhiệm đẩy lên người tôi luôn đúng không?”
Giang Li vẻ mặt bình tĩnh, “Tôi chỉ đang phản bác lời vừa rồi của bà Phong thôi, bởi vì tôi cũng không cảm thấy anh thay tôi xử lý thủ tục chuyển trường là rất tốt với tôi gì cả.”
Nghe xong Giang Li nói, một phòng người trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến, Giang Li thế nhưng sẽ xưng hô với mẹ ruột của mình là “bà Phong”.
Nhưng mà từ đầu đến cuối, quyển tiểu thuyết kia lại chỉ cường điệu mọi thứ của nguyên chủ không bằng Giang Nhược, còn những chi tiết nhỏ này lại hoàn toàn không viết rõ ràng.
Giang Li không phải nguyên chủ, cô sẽ không miễn cưỡng chính mình mặc quần áo không thích hợp, đối mặt với hành vi khıêυ khí©h cố ý tìm ngược của Giang Châu cô càng không thể nhường nhịn.
Đối diện với con ngươi bình tĩnh lạnh nhạt Giang Li kia, Giang Châu nhất thời thế nhưng không thể phản bác nổi.
Giờ khắc này, hắn đột nhiên hơi hối hận, lúc trước không ngăn cản cha mẹ đi đón Giang Li về.
Không khí giữa con trai con gái giương cung bạt kiếm, làm Phong Vận có chút vô thố, bà ta nỗ lực bỏ qua áp suất thấp quanh con trai, quay đầu nhìn Giang Li.
“Quần áo mẹ sẽ cho người chuẩn bị lại cho con, anh trai con chỉ là nói chuyện hơi khó nghe thôi, kỳ thật nó đối với con rất tốt, lúc trước vẫn luôn hy vọng con trở về, còn tự mình đi làm thủ tục chuyển trường cho con nữa đó.”
Giang Li dời đi tầm mắt nhìn về phía Phong Vận, “Trước khi anh ta thay tôi xử lý thủ tục chuyển trường cũng chưa từng trưng cầu qua ý kiến của tôi.”
Phong Vận lập tức giải thích: “Trường lúc trước con học chỉ là trường cấp hai bình thường ở huyện nhỏ, trung học quốc tế Mân Giang mới là trường tư lập tốt nhất toàn thành phố ……”
Giang Li cắt ngang lời bà ta nói, “Vậy bà có nghĩ tới việc này không, tôi chỉ còn có hai tháng nữa sẽ phải thi lên cấp ba, đột nhiên đổi trường học sẽ không thích ứng được?”
Ở quyển sách gốc, thành tích thi cấp ba của nữ chính Giang Nhược vượt qua điểm trúng tuyển đến 90 điểm, được nhận vào lớp ưu tú của trường cấp ba số 1 Mân Giang, trở thành niềm kiêu ngạo của người Giang gia.
Nguyên chủ làm tổ đối chiếu của nữ chính, lại chưa cả đủ điểm chuẩn, căn bản không vào được cấp ba ở thành phố, chỉ có thể lựa chọn mấy trường ở ngoại thành.
Người Giang gia treo cờ hiệu vì muốn tốt cho cô ấy, đem học bạ của cô nhét vào một trường học ở ngoại thành, sau đó tìm quan hệ để cô trở thành học sinh dự thính của lớp chọn, hy vọng cô có thể cải thiện điểm số sớm sớm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng đến đó, nguyên chủ mới phát hiện chính mình căn bản không theo kịp tiết tấu của giáo viên, cô hoàn toàn trở thành người chuyên môn đội sổ.
Những người trong lớp biết cô là “con gái nuôi Giang gia”, liền nhịn không được ngầm nghị luận, nói cô rõ ràng kém Giang Nhược nhiều như vậy, người Giang gia cũng không biết nghĩ kiểu gì, thế mà lại nhận nuôi cô.
Dưới suy đoán ác ý của người nào đó, lời đồn cô là con gái riêng của Giang Hoài càng ngày càng ác liệt.
Bất tri bất giác, nguyên chủ hoàn toàn thu mình lại, không hề giao lưu với bất cứ ai cùng lớp.
Ba năm cấp ba, làm nguyên chủ bắt đầu từ hướng nội mẫn cảm chuyển thành tử khí trầm trầm, dẫn tới rất nhiều người đều không muốn tới gần cô ấy.
Nhưng Giang Li có ký ức của nguyên chủ, cô biết nguyên chủ tuy không phải người rất có thiên phú, nhưng cũng luôn chăm chỉ hiếu học, lúc trước học trung học ở huyện thành, mỗi kỳ thi đều có thể lấy được học bổng.
Lấy thực lực của cô ấy, nếu có thể phát huy bình thường, thi vào cấp ba tuyệt đối là dư dả.
Sau khi trở lại Giang gia, nhân sinh của cô ấy phát sinh biến hóa long trời lở đất, nhưng người Giang gia căn chưa từng nghĩ đến, chính là bởi vì bọn họ tự chủ trương, mới dẫn đến nguyên chủ phát huy thất thường.
Bọn họ còn cảm thấy trong nhà đã cung cấp cho nguyên chủ điều kiện tốt đến vậy, cô ấy lại chẳng thông minh cũng không biết tiến bộ, hoàn toàn không thể so được với Giang Nhược.
Lúc này, nghe được Giang Li chất vấn, Giang Châu cũng không cảm thấy cách làm của người Giang gia có gì sai, còn lộ ra ý vị thâm trường cười hỏi: “Cô còn chưa đến trường học cũng đã nghĩ xong đường lui rồi à, có phải chờ sau này thi rớt cấp ba sẽ đem trách nhiệm đẩy lên người tôi luôn đúng không?”
Giang Li vẻ mặt bình tĩnh, “Tôi chỉ đang phản bác lời vừa rồi của bà Phong thôi, bởi vì tôi cũng không cảm thấy anh thay tôi xử lý thủ tục chuyển trường là rất tốt với tôi gì cả.”
Nghe xong Giang Li nói, một phòng người trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến, Giang Li thế nhưng sẽ xưng hô với mẹ ruột của mình là “bà Phong”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro