Xuyên Thành Tiểu Vương Gia Bị Ghét Bỏ
Suy Tính
2024-10-21 04:29:29
Cuộc trò chuyện kéo dài tối, lúc này Hoàng Thượng cũng bãi giá đến cung của Hoàng Hậu. Nhìn thấy Hoàng Hậu và Lão Hầu gia cùng với đại tướng quân, Hoàng Đế liền mỉm cười
“Tham kiến Hoàng Thượng”
Lão Hầu gia và Quân đại tướng quân hành lễ
“Ái khanh miễn lễ, không cần câu nệ như vậy, một người là quốc trượng, một người là quốc cửu của trẫm, không cần phải đa lễ như vậy, đều là người cùng một nhà”
Hoàng Đế mỉm cười, nhìn thấy Tiêu Thu Nhiên đang được Lão hầu gia bế liền đưa tay gọi y đến
“Nhiên nhi, đến đây với phụ hoàng”
Tiêu Thu Nhiên liền bước đến, quả thật y có chút buồn ngủ a, cho dù trí não của người lớn nhưng cơ thể vẫn là của một đứa trẻ, y không thể nào chịu được việc thời gian mà không nghỉ ngơi
“Phụ hoàng”
Hoàng Thượng bế lấy Tiêu Thu Nhiên sau đó liền ngồi xuống ghế ở chính điện, Hoàng Hậu ngồi bên cạnh, không khí hiện tại xem như hoà hoãn
“Lần này Quân hầu gia trở về nên thường xuyên vào cung gặp Hoàng Hậu, nàng và ái khanh đã nhiều năm không gặp hơn nữa nếu có ái khanh chỉ dạy cho Nhiên nhi cưỡi ngựa bắn cung về sau, trẫm cũng an tâm”
“Thần không dám làm phiền nương nương cùng Hoàng Thượng nhưng thần nhất định sẽ không phụ lòng Hoàng Thượng, chỉ dạy tốt cho ngũ hoàng tử”
Không khí trò chuyện ngày hôm đó không biết là qua bao lâu nhưng Tiêu Thu Nhiên đã không còn gượng nỗi mà ngủ thiếp đi
Tiểu hoàng tử im lặng mà ngủ đến khi Hoàng Đế nhận ra đứa trẻ trên tay sao lại im lặng như vậy thì liền nhìn xuống, phát hiện Tiêu Thu Nhiên đã ngủ từ lúc nào liền đưa cho mama bế đi ngủ. Cũng sai người tiễn Quân Hầu gia và Quân tướng quân rời cung
Sau khi người đã đi hết, Hoàng Thượng cũng cùng Hoàng Hậu dùng bữa sau đó liền quay về cung của người nghỉ ngơi. Vì Hoàng Hậu đang mang long thai, không thể thị tẩm, cho nên Hoàng Thượng đa phần đều đến dùng bữa cùng Hoàng Hậu sau đó liền trở về tẩm điện mà nghỉ ngơi
Lại qua thêm năm tháng, lần này biên cương an ổn vì vậy mà lão hầu gia cùng với Quân tướng quân ở lại kinh thành lâu hơn. Lão hầu gia thường xuyên vào cung cùng ngũ hoàng tử chơi đùa. Hoàng hậu đã mang long thai được tám tháng, thời gian này đều vô cùng cẩn thận. Tiêu Thu Nhiên đi theo ngoại gia gia của mình được bế đến trường ngựa ở trong cung
Y hôm nay cực kỳ háo hức, lúc trước ở hiện đại có một lần đã được thử chụp hình một bộ ảnh có chú ngựa nhưng khi đó y không biết cưỡi ngựa, cũng sợ ngã sẽ xảy ra chuyện cho nên y chỉ có thể đứng chụp cùng mà thôi. Còn hiện tại, y nghe ngoại gia gia nói đợi khi y lớn một chút có thể dạy y cưỡi ngựa, y liền mong chờ
Hôm nay ngoại gia gia dẫn y đi nhìn xem mấy chú ngựa, thuận tiện tìm một con ngựa tốt để dưỡng, vài năm nữa tập cưỡi ngựa. Thời gian trước, các nước vừa mang đến không ít cống phẩm trong đó có một số giống ngựa tốt được mang đến
Trường ngựa trong hoàng cung không quá lớn cũng không quá nhỏ những ngựa tốt nhất ngoài trừ ở Quân gia ra thì chính là ở trong cung. Tiêu Thu Nhiên được ngoại gia gia dẫn đến trường ngựa chọn ngựa, y được bế trên tay. Ngoài sân là một hàng ngựa con vừa được tiến cống, ngoại gia gia dẫn y đến đó nhìn xem
Tiêu Thu Nhiên nhìn một hàng ngựa con liền chú ý đến một con ngựa có màu lông đen tuyền
“Ngoại gia gia, Nhiên nhi muốn con ngựa đó”
Tiêu Thu Nhiên liền chỉ thẳng về phía chú ngựa con màu đen, Quân lão hầu cũng nhìn về hướng tay Tiêu Thu Nhiên chỉ. Sau đó liền cười lớn
“Hahaa. Nhiên nhi thật biết chọn, để gia gia ẩm con đến đó có chịu không”
Tiêu Thu Nhiên gật đầu
Nhìn thấy chú ngựa con màu đen trước mặt. Tiêu Thu Nhiên liền nhớ đến dáng vẻ của chú ngựa đen mà năm đó y chụp ảnh lúc chưa xuyên đến đây, quả thật có nét giống
“Nhiên nhi thật biết chọn, đây là một trong những con ngựa được tiến cống, nhưng đặc biệt ở chỗ com ngựa này là ngựa của Hạ quốc đặc biệt tặng cho Thu quốc chúng ta, thể hiện ban giao của hai nước”
Quân lão hầu giải thích, Tiêu Thu Nhiên nghe chỗ hiểu chỗ không nhưng y chú ý một điểm, đó là Hạ quốc. Đột nhiên tò mò, trong truyện vị thái tử Hạ quốc thích ngũ hoàng tử, cũng chính là y, vậy bọn họ gặp nhau khi nào nhỉ, thật có chút tò mò mà
“Thích, thích”
Quản sự ở trường ngựa thấy ngũ hoàng tử cùng Quân lão hầu chọn con ngựa này cũng có chút bất ngờ nhưng sao đó liền vui vẻ giới thiệu
“Ngũ hoàng tử thật có mắt nhìn, đây là ngựa tốt a, mặc dù chỉ là ngựa con nhưng qua vài năm nữa sẽ trở thành ngựa trưởng thành, đến lúc đó phong thái sẽ càng nhiều hơn”
“Được, nếu như ngũ hoàng tử đã chọn con ngựa này, thì ngươi sai người chăm sóc con ngựa này thật tốt có biết không”
Quân lão hầu dặn dò
“Nô tài tuân mệnh, sẽ không dám thất trách, xin ngũ hoàng tử và Quân lão hầu yên tâm”
Trong lúc cả hai ông cháu đang ở trường ngựa thì cung nữ của cung Hoàng Hậu hớt hãi chạy đến
“Hầu gia, ngũ hoàng tử, Hoàng hậu nương nương sắp….sắp sinh rồi”
Quân lão hầu nghe vậy liền thay đổi sắc mặt, lập tức ôm lấy Tiêu Thu Nhiên mà nhanh chân chạy về cung của Hoàng Hậu. Quân lão hầu dù đã có tuổi nhưng nhiều năm chinh chiến xa trường, võ công cũng xem như hơn người vì vậy mà chỉ tronh chốc lát hai người đã đến cung Hoàng hậu
Vừa vào bên trong, Quân lão hầu đã giao Tiêu Thu Nhiên lại cho ma ma, trong khi ông sốt sắng đi lại trước của phòng sinh, nữ nhi sinh cháu cho ông, lần trước ông không có ở đây, không biết nữ nhi đã vất vả như thế nào, lần này nghe âm thanh bên trong thôi ông cũng sốt ruột
“Đã bẩm báo cho Hoàng thượng chưa”
“Bẩm, nô tỳ đã cho người báo cho Hoàng thượng biết, Hoàng thượng e rằng đang đến, Hầu gia đừng quá lo lắng”
“Sao Hoàng hậu lại sinh sớm như vậy, không phải mới hơn tám tháng sau, các ngươi hầu hạ Hoàng hậu thế nào vậy”
Đám cung nữ liền sợ hãi quỳ xuống, công công bên cạnh cũng quỳ xuống
“Xin Hầu gia bớt giận, thật sự chuyện này, chúng nô tài cũng không rõ, sáng nay vẫn bình thường, đột nhiên lúc nãy nương nương bảo là đau bụng sau đó liền mời thái y đến mới biết nương nương sắp sinh. Thái y nói mặc dù là sinh non nhưng có lẽ cũng không quá nguy hiểm”
Quân lão hầu gia nghe vậy liền tức giận, ông làm sao biết không nguy hiểm, làm sao chắc chắn, năm đó phu nhân của ông cũng vì sinh hạ tam tiểu tử mà qua đời, nhiều năm rồi ông vẫn không quên được chuyện này, vì vậy đối với chuyện nữ nhi có thể gặp nguy hiểm, ông đương nhiên lo lắng vạn phần
“Tham kiến Hoàng Thượng”
Lão Hầu gia và Quân đại tướng quân hành lễ
“Ái khanh miễn lễ, không cần câu nệ như vậy, một người là quốc trượng, một người là quốc cửu của trẫm, không cần phải đa lễ như vậy, đều là người cùng một nhà”
Hoàng Đế mỉm cười, nhìn thấy Tiêu Thu Nhiên đang được Lão hầu gia bế liền đưa tay gọi y đến
“Nhiên nhi, đến đây với phụ hoàng”
Tiêu Thu Nhiên liền bước đến, quả thật y có chút buồn ngủ a, cho dù trí não của người lớn nhưng cơ thể vẫn là của một đứa trẻ, y không thể nào chịu được việc thời gian mà không nghỉ ngơi
“Phụ hoàng”
Hoàng Thượng bế lấy Tiêu Thu Nhiên sau đó liền ngồi xuống ghế ở chính điện, Hoàng Hậu ngồi bên cạnh, không khí hiện tại xem như hoà hoãn
“Lần này Quân hầu gia trở về nên thường xuyên vào cung gặp Hoàng Hậu, nàng và ái khanh đã nhiều năm không gặp hơn nữa nếu có ái khanh chỉ dạy cho Nhiên nhi cưỡi ngựa bắn cung về sau, trẫm cũng an tâm”
“Thần không dám làm phiền nương nương cùng Hoàng Thượng nhưng thần nhất định sẽ không phụ lòng Hoàng Thượng, chỉ dạy tốt cho ngũ hoàng tử”
Không khí trò chuyện ngày hôm đó không biết là qua bao lâu nhưng Tiêu Thu Nhiên đã không còn gượng nỗi mà ngủ thiếp đi
Tiểu hoàng tử im lặng mà ngủ đến khi Hoàng Đế nhận ra đứa trẻ trên tay sao lại im lặng như vậy thì liền nhìn xuống, phát hiện Tiêu Thu Nhiên đã ngủ từ lúc nào liền đưa cho mama bế đi ngủ. Cũng sai người tiễn Quân Hầu gia và Quân tướng quân rời cung
Sau khi người đã đi hết, Hoàng Thượng cũng cùng Hoàng Hậu dùng bữa sau đó liền quay về cung của người nghỉ ngơi. Vì Hoàng Hậu đang mang long thai, không thể thị tẩm, cho nên Hoàng Thượng đa phần đều đến dùng bữa cùng Hoàng Hậu sau đó liền trở về tẩm điện mà nghỉ ngơi
Lại qua thêm năm tháng, lần này biên cương an ổn vì vậy mà lão hầu gia cùng với Quân tướng quân ở lại kinh thành lâu hơn. Lão hầu gia thường xuyên vào cung cùng ngũ hoàng tử chơi đùa. Hoàng hậu đã mang long thai được tám tháng, thời gian này đều vô cùng cẩn thận. Tiêu Thu Nhiên đi theo ngoại gia gia của mình được bế đến trường ngựa ở trong cung
Y hôm nay cực kỳ háo hức, lúc trước ở hiện đại có một lần đã được thử chụp hình một bộ ảnh có chú ngựa nhưng khi đó y không biết cưỡi ngựa, cũng sợ ngã sẽ xảy ra chuyện cho nên y chỉ có thể đứng chụp cùng mà thôi. Còn hiện tại, y nghe ngoại gia gia nói đợi khi y lớn một chút có thể dạy y cưỡi ngựa, y liền mong chờ
Hôm nay ngoại gia gia dẫn y đi nhìn xem mấy chú ngựa, thuận tiện tìm một con ngựa tốt để dưỡng, vài năm nữa tập cưỡi ngựa. Thời gian trước, các nước vừa mang đến không ít cống phẩm trong đó có một số giống ngựa tốt được mang đến
Trường ngựa trong hoàng cung không quá lớn cũng không quá nhỏ những ngựa tốt nhất ngoài trừ ở Quân gia ra thì chính là ở trong cung. Tiêu Thu Nhiên được ngoại gia gia dẫn đến trường ngựa chọn ngựa, y được bế trên tay. Ngoài sân là một hàng ngựa con vừa được tiến cống, ngoại gia gia dẫn y đến đó nhìn xem
Tiêu Thu Nhiên nhìn một hàng ngựa con liền chú ý đến một con ngựa có màu lông đen tuyền
“Ngoại gia gia, Nhiên nhi muốn con ngựa đó”
Tiêu Thu Nhiên liền chỉ thẳng về phía chú ngựa con màu đen, Quân lão hầu cũng nhìn về hướng tay Tiêu Thu Nhiên chỉ. Sau đó liền cười lớn
“Hahaa. Nhiên nhi thật biết chọn, để gia gia ẩm con đến đó có chịu không”
Tiêu Thu Nhiên gật đầu
Nhìn thấy chú ngựa con màu đen trước mặt. Tiêu Thu Nhiên liền nhớ đến dáng vẻ của chú ngựa đen mà năm đó y chụp ảnh lúc chưa xuyên đến đây, quả thật có nét giống
“Nhiên nhi thật biết chọn, đây là một trong những con ngựa được tiến cống, nhưng đặc biệt ở chỗ com ngựa này là ngựa của Hạ quốc đặc biệt tặng cho Thu quốc chúng ta, thể hiện ban giao của hai nước”
Quân lão hầu giải thích, Tiêu Thu Nhiên nghe chỗ hiểu chỗ không nhưng y chú ý một điểm, đó là Hạ quốc. Đột nhiên tò mò, trong truyện vị thái tử Hạ quốc thích ngũ hoàng tử, cũng chính là y, vậy bọn họ gặp nhau khi nào nhỉ, thật có chút tò mò mà
“Thích, thích”
Quản sự ở trường ngựa thấy ngũ hoàng tử cùng Quân lão hầu chọn con ngựa này cũng có chút bất ngờ nhưng sao đó liền vui vẻ giới thiệu
“Ngũ hoàng tử thật có mắt nhìn, đây là ngựa tốt a, mặc dù chỉ là ngựa con nhưng qua vài năm nữa sẽ trở thành ngựa trưởng thành, đến lúc đó phong thái sẽ càng nhiều hơn”
“Được, nếu như ngũ hoàng tử đã chọn con ngựa này, thì ngươi sai người chăm sóc con ngựa này thật tốt có biết không”
Quân lão hầu dặn dò
“Nô tài tuân mệnh, sẽ không dám thất trách, xin ngũ hoàng tử và Quân lão hầu yên tâm”
Trong lúc cả hai ông cháu đang ở trường ngựa thì cung nữ của cung Hoàng Hậu hớt hãi chạy đến
“Hầu gia, ngũ hoàng tử, Hoàng hậu nương nương sắp….sắp sinh rồi”
Quân lão hầu nghe vậy liền thay đổi sắc mặt, lập tức ôm lấy Tiêu Thu Nhiên mà nhanh chân chạy về cung của Hoàng Hậu. Quân lão hầu dù đã có tuổi nhưng nhiều năm chinh chiến xa trường, võ công cũng xem như hơn người vì vậy mà chỉ tronh chốc lát hai người đã đến cung Hoàng hậu
Vừa vào bên trong, Quân lão hầu đã giao Tiêu Thu Nhiên lại cho ma ma, trong khi ông sốt sắng đi lại trước của phòng sinh, nữ nhi sinh cháu cho ông, lần trước ông không có ở đây, không biết nữ nhi đã vất vả như thế nào, lần này nghe âm thanh bên trong thôi ông cũng sốt ruột
“Đã bẩm báo cho Hoàng thượng chưa”
“Bẩm, nô tỳ đã cho người báo cho Hoàng thượng biết, Hoàng thượng e rằng đang đến, Hầu gia đừng quá lo lắng”
“Sao Hoàng hậu lại sinh sớm như vậy, không phải mới hơn tám tháng sau, các ngươi hầu hạ Hoàng hậu thế nào vậy”
Đám cung nữ liền sợ hãi quỳ xuống, công công bên cạnh cũng quỳ xuống
“Xin Hầu gia bớt giận, thật sự chuyện này, chúng nô tài cũng không rõ, sáng nay vẫn bình thường, đột nhiên lúc nãy nương nương bảo là đau bụng sau đó liền mời thái y đến mới biết nương nương sắp sinh. Thái y nói mặc dù là sinh non nhưng có lẽ cũng không quá nguy hiểm”
Quân lão hầu gia nghe vậy liền tức giận, ông làm sao biết không nguy hiểm, làm sao chắc chắn, năm đó phu nhân của ông cũng vì sinh hạ tam tiểu tử mà qua đời, nhiều năm rồi ông vẫn không quên được chuyện này, vì vậy đối với chuyện nữ nhi có thể gặp nguy hiểm, ông đương nhiên lo lắng vạn phần
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro