Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân
Chương 261
2024-09-04 06:22:16
Chỉ hy vọng hắn ta sẽ không để tâm tới nàng đến vậy, tiết tấu sự việc cũng sẽ không đi quá nhanh.
Bởi vì trong lòng không yên, Yến Thu Xuân ăn cơm cũng không thấy vị gì, đỏ mắt mong chờ Tiêu phu nhân bên kia truyền tin, còn nghĩ nếu tối nay không có tin tức, sáng mai nàng sẽ tự mình ra ngoài tìm người phù hợp.
Chỉ có thể khẩn cầu ông trời, để nàng có thể gặp được nam nhân tốt một chút, biết nghe lời nàng nhiều chút.
Có điều trong lòng đang rất thấp thỏm, thời gian mới có một ngày, nàng lại thấy như dài đằng đẵng mấy thu, cảm giác đã được một lúc lâu, nàng lại ngó nhìn lên trời tính toán giờ giấc, mới qua có nửa ngày, nàng đã chạy đến chỗ bà ấy để hỏi tin tức, nhưng không ngờ là lại bị đuổi trở về, nàng càng thêm sốt ruột hơn nữa.
Ngày hôm qua lúc bà ấy trao đổi chuyện gì đó với Thủy Mai, nàng lại bị cho lui ra.
Nên nàng không biết hai người này đang nói chuyện gì, cả ngày hôm nay, nàng cứ đứng không yên mà ngồi cũng không yên, thấy vậy, Thủy Mai hỏi nàng: “Cô nương, hay là chúng ta đi dạo phố ẩm thực đi! Nghe nói bên kia mới cho ra nhiều món ngon lắm, ngày hôm qua chúng ta quay về nhanh quá, hôm nay đi dạo chút không phải là tốt rồi sao.”
Yến Thu Xuân đáp: “Có món mới sao?”
Thủy Mai trực tiếp lôi kéo nàng: “Cô nương đi rồi sẽ biết ngay thôi ạ. Nô tỳ và người đều ở trong phủ không đi ra ngoài, đi rồi không phải sẽ biết rõ sao.”
Nàng ấy kéo tay Yến Thu Xuân, khiến nàng đứng lên đi dễ như trở bàn tay.
Nàng than thở, cứ ở nhà nôn nóng chờ đợi cũng không phải cách, chi bằng cứ tìm việc gì đó giế.t thời gian, vì thế nên nàng cũng không kháng cự, đứng dậy đi theo Thủy Mai ra ngoài.
Xe ngựa vẫn luôn được chuẩn bị sẵn, nếu chủ tử cần phải dùng, thì xa phu sẽ lập tức tới ngay.
Nàng ngồi trên xe, xe ngựa chạy cứ lảo đảo, ánh mắt nàng trở nên ngây ngốc, động tĩnh ngoài kia ngày một lớn, lúc này nàng mới hoàn hồn, xe vừa vặn dừng lại. Nàng nhảy xuống xe, nhìn thấy phố ẩm thực kẻ đến người đi.
Lúc này cũng gần đến giờ ăn trưa, thời điểm đang rất đông khách.
Nàng cứ đi được một bước thì lại ngửi được mùi của mấy loại thức ăn ngon, không ngừng có người cầm đồ ăn đi qua, vừa đi vừa ăn đã sớm thành một hình ảnh quen thuộc ở khu phố ẩm thực này.
Cho dù là nhà có tiền thì cũng dễ dàng hòa nhập vào trong dòng người khi chạy tới nơi đây.
Cũng bởi vì nơi này có rất nhiều thức ăn ngon nên làm cho người ta không khống chế được cái miệng!
Yến Thu Xuân hơi lấy lại tinh thần, một đường đi tới, không biết ăn cái gì, bỗng nhiên một tiểu cô nương đi ngang qua nàng, trên tay còn cầm thứ gì đó rồi l.i.ế.m liên tục. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng đó, cả người không nhúc nhích, kinh ngạc mà nhìn chằm chằm: “Kem ly đây sao???”
Cô nương kia dường như nghe thấy lời này của nàng, mắt nhìn xuống ly kem trong tay, cười nói: “Đúng vậy, là kem ly, cửa hàng phía trước có bán, hiện tại có vị dâu tây, vị vải, ăn rất ngon! Ta thích nhất vị dâu tây.”
Nàng vội vàng: “Đa tạ cô nương đã cho ta biết.”
“Đừng khách sáo.” Cô gái xua tay, nhìn người xa lạ trước mặt, nàng nở một nụ cười tươi, sau đó lại cắn một miếng kem, hẳn là quá lạnh nên hơi run, chậm rãi một lúc sau mới nhấm nháp kem trong miệng, cái này quả thực là thơm mùi sữa.
Trừ lạnh ra thì còn có vị ngọt, cùng với một ít mùi sữa thoang thoảng, còn có dâu tây chua chua ngọt ngọt hòa quyện vào nhau.
Kem ly này đúng là ăn ngon thật!
Nàng đứng yên ở đó, miệng cười không ngớt, liên tục cảm thán tại sao nơi này lại có nhiều người tài giỏi xuất hiện đến thế, có điều, nàng chỉ cần đi vài đường nét bút là đã có thể ghi ra công thức làm kem rồi.
Nàng bước nhanh đến cửa hàng theo chỉ dẫn của cô nương kia, thấy cửa hàng mới này nhìn bắt mắt hơn những cửa hàng khác nhiều, trên có đó viết dòng chữ - Tiệm kem ly.
Đã có một hàng dài đứng đợi ở cửa, nhân viên bên cạnh cửa hàng đó đang quảng cáo đồ ăn vặt của tiệm.
Kinh doanh kiểu này thật sự rất tốt!
Người đến đông thế này cơ mà!
Yến Thu Xuân nhìn thôi đã thấy sợ, tùy ý đếm thử một chút, đám đông đang xếp hàng này ít nhất cũng phải hơn hai mươi người!
Có điều, hiện tại đang là tháng 5, sắp đến thời điểm nóng bức nhất trong năm, kem ly sẽ là lựa chọn hàng đầu của rất nhiều người, quan trọng là ăn ngon nữa.
Nàng mới ngẩn người một chút, hàng người đang xếp đã tăng thêm mấy người.
Mọi người đều bàn luận: “Kem này được làm như thế nào nhỉ? Ngon thật đấy!”
“Đúng đó, phía dưới còn có một lớp bánh trứng cuộn, cái đó ăn cũng rất ngon, đừng nói là kem ly, mùa hè này được uống chút nước mát thì cũng coi như là thích lắm rồi! Giá này có hơi mắc một chút, nếu không phải là tụi nhỏ đòi, thì ta thật sự không nỡ mua.”
“Đừng nói là trẻ nhỏ, người lớn như ta còn không chịu được, hôm qua vợ ta mua về cho khuê nữ, ta nếm thử một miếng, ôi cha, quá là ngon ấy chứ, không cẩn thận ăn thêm một miếng nữa, kết quả ta với khuê nữ ồn ào cả đêm, buổi tối nằm trong chăn còn khóc thút thít đòi mua kem ly.”
“Người làm ra kem ly đúng là quá lợi hại mà!”
Bởi vì trong lòng không yên, Yến Thu Xuân ăn cơm cũng không thấy vị gì, đỏ mắt mong chờ Tiêu phu nhân bên kia truyền tin, còn nghĩ nếu tối nay không có tin tức, sáng mai nàng sẽ tự mình ra ngoài tìm người phù hợp.
Chỉ có thể khẩn cầu ông trời, để nàng có thể gặp được nam nhân tốt một chút, biết nghe lời nàng nhiều chút.
Có điều trong lòng đang rất thấp thỏm, thời gian mới có một ngày, nàng lại thấy như dài đằng đẵng mấy thu, cảm giác đã được một lúc lâu, nàng lại ngó nhìn lên trời tính toán giờ giấc, mới qua có nửa ngày, nàng đã chạy đến chỗ bà ấy để hỏi tin tức, nhưng không ngờ là lại bị đuổi trở về, nàng càng thêm sốt ruột hơn nữa.
Ngày hôm qua lúc bà ấy trao đổi chuyện gì đó với Thủy Mai, nàng lại bị cho lui ra.
Nên nàng không biết hai người này đang nói chuyện gì, cả ngày hôm nay, nàng cứ đứng không yên mà ngồi cũng không yên, thấy vậy, Thủy Mai hỏi nàng: “Cô nương, hay là chúng ta đi dạo phố ẩm thực đi! Nghe nói bên kia mới cho ra nhiều món ngon lắm, ngày hôm qua chúng ta quay về nhanh quá, hôm nay đi dạo chút không phải là tốt rồi sao.”
Yến Thu Xuân đáp: “Có món mới sao?”
Thủy Mai trực tiếp lôi kéo nàng: “Cô nương đi rồi sẽ biết ngay thôi ạ. Nô tỳ và người đều ở trong phủ không đi ra ngoài, đi rồi không phải sẽ biết rõ sao.”
Nàng ấy kéo tay Yến Thu Xuân, khiến nàng đứng lên đi dễ như trở bàn tay.
Nàng than thở, cứ ở nhà nôn nóng chờ đợi cũng không phải cách, chi bằng cứ tìm việc gì đó giế.t thời gian, vì thế nên nàng cũng không kháng cự, đứng dậy đi theo Thủy Mai ra ngoài.
Xe ngựa vẫn luôn được chuẩn bị sẵn, nếu chủ tử cần phải dùng, thì xa phu sẽ lập tức tới ngay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng ngồi trên xe, xe ngựa chạy cứ lảo đảo, ánh mắt nàng trở nên ngây ngốc, động tĩnh ngoài kia ngày một lớn, lúc này nàng mới hoàn hồn, xe vừa vặn dừng lại. Nàng nhảy xuống xe, nhìn thấy phố ẩm thực kẻ đến người đi.
Lúc này cũng gần đến giờ ăn trưa, thời điểm đang rất đông khách.
Nàng cứ đi được một bước thì lại ngửi được mùi của mấy loại thức ăn ngon, không ngừng có người cầm đồ ăn đi qua, vừa đi vừa ăn đã sớm thành một hình ảnh quen thuộc ở khu phố ẩm thực này.
Cho dù là nhà có tiền thì cũng dễ dàng hòa nhập vào trong dòng người khi chạy tới nơi đây.
Cũng bởi vì nơi này có rất nhiều thức ăn ngon nên làm cho người ta không khống chế được cái miệng!
Yến Thu Xuân hơi lấy lại tinh thần, một đường đi tới, không biết ăn cái gì, bỗng nhiên một tiểu cô nương đi ngang qua nàng, trên tay còn cầm thứ gì đó rồi l.i.ế.m liên tục. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng đó, cả người không nhúc nhích, kinh ngạc mà nhìn chằm chằm: “Kem ly đây sao???”
Cô nương kia dường như nghe thấy lời này của nàng, mắt nhìn xuống ly kem trong tay, cười nói: “Đúng vậy, là kem ly, cửa hàng phía trước có bán, hiện tại có vị dâu tây, vị vải, ăn rất ngon! Ta thích nhất vị dâu tây.”
Nàng vội vàng: “Đa tạ cô nương đã cho ta biết.”
“Đừng khách sáo.” Cô gái xua tay, nhìn người xa lạ trước mặt, nàng nở một nụ cười tươi, sau đó lại cắn một miếng kem, hẳn là quá lạnh nên hơi run, chậm rãi một lúc sau mới nhấm nháp kem trong miệng, cái này quả thực là thơm mùi sữa.
Trừ lạnh ra thì còn có vị ngọt, cùng với một ít mùi sữa thoang thoảng, còn có dâu tây chua chua ngọt ngọt hòa quyện vào nhau.
Kem ly này đúng là ăn ngon thật!
Nàng đứng yên ở đó, miệng cười không ngớt, liên tục cảm thán tại sao nơi này lại có nhiều người tài giỏi xuất hiện đến thế, có điều, nàng chỉ cần đi vài đường nét bút là đã có thể ghi ra công thức làm kem rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng bước nhanh đến cửa hàng theo chỉ dẫn của cô nương kia, thấy cửa hàng mới này nhìn bắt mắt hơn những cửa hàng khác nhiều, trên có đó viết dòng chữ - Tiệm kem ly.
Đã có một hàng dài đứng đợi ở cửa, nhân viên bên cạnh cửa hàng đó đang quảng cáo đồ ăn vặt của tiệm.
Kinh doanh kiểu này thật sự rất tốt!
Người đến đông thế này cơ mà!
Yến Thu Xuân nhìn thôi đã thấy sợ, tùy ý đếm thử một chút, đám đông đang xếp hàng này ít nhất cũng phải hơn hai mươi người!
Có điều, hiện tại đang là tháng 5, sắp đến thời điểm nóng bức nhất trong năm, kem ly sẽ là lựa chọn hàng đầu của rất nhiều người, quan trọng là ăn ngon nữa.
Nàng mới ngẩn người một chút, hàng người đang xếp đã tăng thêm mấy người.
Mọi người đều bàn luận: “Kem này được làm như thế nào nhỉ? Ngon thật đấy!”
“Đúng đó, phía dưới còn có một lớp bánh trứng cuộn, cái đó ăn cũng rất ngon, đừng nói là kem ly, mùa hè này được uống chút nước mát thì cũng coi như là thích lắm rồi! Giá này có hơi mắc một chút, nếu không phải là tụi nhỏ đòi, thì ta thật sự không nỡ mua.”
“Đừng nói là trẻ nhỏ, người lớn như ta còn không chịu được, hôm qua vợ ta mua về cho khuê nữ, ta nếm thử một miếng, ôi cha, quá là ngon ấy chứ, không cẩn thận ăn thêm một miếng nữa, kết quả ta với khuê nữ ồn ào cả đêm, buổi tối nằm trong chăn còn khóc thút thít đòi mua kem ly.”
“Người làm ra kem ly đúng là quá lợi hại mà!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro