Chương 30 - Tình Nghĩa Vợ Chồng Ư?
Tráo Đổi Đứa Bé
Tuyết Gia
2024-08-08 11:15:43
Nhìn Trương Lỗi bị cảnh sát mang đi, Tô Mạn đỡ Tô Kiến Minh ngồi trở lại ghế sa lon, hai cha con đều không nói gì, trợ lý Tôn thấy vậy, nhỏ giọng nói một tiếng, nhẹ giọng rời đi, để lại không gian cho hai cha con vừa bị lừa gạt.
Hồi lâu, Tô Kiến Minh thở dài một tiếng, “Sau này con định làm gì?”
“Sau này?” Tô Mạn phục hồi tinh thần, cười khẽ, “Đương nhiên là đòi lại những thứ vốn nên thuộc về Tô gia chúng ta, ví dụ như tiền mà mẹ Trương Lỗi mượn từ chỗ con, còn có phòng ở.”
Làm như vậy quả thật khoái ý ân cừu, nhưng Tô Kiến Minh không thể không lo lắng đến hai đứa nhỏ, rốt cuộc dù sao cũng là người nhà.
Tô Mạn vừa nhìn liền biết ông ấy đang suy nghĩ cái gì, do dự có nên nói chuyện hai đứa nhỏ bị hoán đổi thân phận cho ba Tô hay không.
“Ba... Thật ra... Con vẫn còn chuyện chưa nói với ba.”Tô Mạn vẫn luôn chú ý đến thần sắc Tô Kiến Minh, căn bản nhìn không ra cái gì, cũng đúng, lão hồ ly tung hoành trên thương trường, nếu có thể dễ dàng bị cô nhìn ra hỉ nộ, thì mấy năm nay con như làm ăn vô ích rồi.
Tô Kiến Minh liếc cô một cái, thản nhiên nói: “Nói đi.”
“Ba có mang theo thuốc trợ tim hiệu quả nhanh không?” Tô Mạn thật sợ dọa ba Tô trở về bệnh viện.
Ánh mắt Tô Kiến Minh nhìn cô, ý bảo Tô Mạn nhanh chóng nói.
“Tú Tú... thật ra không phải con gái ruột của con.”Tô Mạn chần chờ hồi lâu, cuối cùng cũng nói chuyện Tô Cảnh Tú không phải huyết mạch Tô gia cho Tô Kiến Minh.
Tô Kiến Minh hai tay khẽ run rẩy, nhưng vẫn có thể ổn định, nhắm mắt lại, “Con chắc chắn chứ? Một số việc không thể đem ra làm trò đùa.”
Tô Mạn mím môi, “Trong lúc ba nằm viện, con đã lấy tóc của Tú Tú làm xét nghiệm, không có quan hệ huyết thống.”
“Vậy đứa bé con sinh ra thì sao?” Năm đó Sau khi Tô Mạn mang thai liền nghỉ học ở nhà dưỡng thai, ông ấy nhìn bụng cô chậm rãi lớn lên, mỗi lần khám thai cũng đi theo, xác thực mang thai, đứa bé cũng là ông ấy đón đầu, như thế nào lại không phải là huyết mạch Tô gia?
“Là Từ Thiến Thiến, cô ta hận con cướp Trương Lỗi, cố ý sinh đứa nhỏ cùng lúc với con, nhân cơ hội đổi đứa nhỏ.” Tô Mạn nói xong những lời này, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Hoang đường, đứa nhỏ còn có thể chọn giờ sinh sao? Huống hồ con ở phòng đơn, sao có thể nhân cơ hội đổi đứa nhỏ?” ông ấy cũng không phải chưa từng thấy qua, loại chuyện này không thể nào xảy ra được.
Hoặc là nói là tiểu thuyết cẩu huyết, không có điều kiện cũng phải tạo điều kiện.
“Từ Thiến Thiến biết con sắp sinh, cố ý một đường chạy đến bệnh viện, sau đó nước ối liền vỡ.” Lúc ấy đọc đến đoạn này, Tô Mạn cười không được, ai có thể nghĩ tới cô sẽ xuyên vào quyển sách này cơ chứ, “Khoa sản có một y tá là đồng hương, Từ Thiến Thiến hình như đã cứu cô ấy, là cô ấy giúp Từ Thiến Thiến hoán đổi thân phận của hai đứa bé cho nhau, Hiểu Kỳ mới là con gái con.”
Hồi lâu, Tô Kiến Minh thở dài một tiếng, “Sau này con định làm gì?”
“Sau này?” Tô Mạn phục hồi tinh thần, cười khẽ, “Đương nhiên là đòi lại những thứ vốn nên thuộc về Tô gia chúng ta, ví dụ như tiền mà mẹ Trương Lỗi mượn từ chỗ con, còn có phòng ở.”
Làm như vậy quả thật khoái ý ân cừu, nhưng Tô Kiến Minh không thể không lo lắng đến hai đứa nhỏ, rốt cuộc dù sao cũng là người nhà.
Tô Mạn vừa nhìn liền biết ông ấy đang suy nghĩ cái gì, do dự có nên nói chuyện hai đứa nhỏ bị hoán đổi thân phận cho ba Tô hay không.
“Ba... Thật ra... Con vẫn còn chuyện chưa nói với ba.”Tô Mạn vẫn luôn chú ý đến thần sắc Tô Kiến Minh, căn bản nhìn không ra cái gì, cũng đúng, lão hồ ly tung hoành trên thương trường, nếu có thể dễ dàng bị cô nhìn ra hỉ nộ, thì mấy năm nay con như làm ăn vô ích rồi.
Tô Kiến Minh liếc cô một cái, thản nhiên nói: “Nói đi.”
“Ba có mang theo thuốc trợ tim hiệu quả nhanh không?” Tô Mạn thật sợ dọa ba Tô trở về bệnh viện.
Ánh mắt Tô Kiến Minh nhìn cô, ý bảo Tô Mạn nhanh chóng nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tú Tú... thật ra không phải con gái ruột của con.”Tô Mạn chần chờ hồi lâu, cuối cùng cũng nói chuyện Tô Cảnh Tú không phải huyết mạch Tô gia cho Tô Kiến Minh.
Tô Kiến Minh hai tay khẽ run rẩy, nhưng vẫn có thể ổn định, nhắm mắt lại, “Con chắc chắn chứ? Một số việc không thể đem ra làm trò đùa.”
Tô Mạn mím môi, “Trong lúc ba nằm viện, con đã lấy tóc của Tú Tú làm xét nghiệm, không có quan hệ huyết thống.”
“Vậy đứa bé con sinh ra thì sao?” Năm đó Sau khi Tô Mạn mang thai liền nghỉ học ở nhà dưỡng thai, ông ấy nhìn bụng cô chậm rãi lớn lên, mỗi lần khám thai cũng đi theo, xác thực mang thai, đứa bé cũng là ông ấy đón đầu, như thế nào lại không phải là huyết mạch Tô gia?
“Là Từ Thiến Thiến, cô ta hận con cướp Trương Lỗi, cố ý sinh đứa nhỏ cùng lúc với con, nhân cơ hội đổi đứa nhỏ.” Tô Mạn nói xong những lời này, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Hoang đường, đứa nhỏ còn có thể chọn giờ sinh sao? Huống hồ con ở phòng đơn, sao có thể nhân cơ hội đổi đứa nhỏ?” ông ấy cũng không phải chưa từng thấy qua, loại chuyện này không thể nào xảy ra được.
Hoặc là nói là tiểu thuyết cẩu huyết, không có điều kiện cũng phải tạo điều kiện.
“Từ Thiến Thiến biết con sắp sinh, cố ý một đường chạy đến bệnh viện, sau đó nước ối liền vỡ.” Lúc ấy đọc đến đoạn này, Tô Mạn cười không được, ai có thể nghĩ tới cô sẽ xuyên vào quyển sách này cơ chứ, “Khoa sản có một y tá là đồng hương, Từ Thiến Thiến hình như đã cứu cô ấy, là cô ấy giúp Từ Thiến Thiến hoán đổi thân phận của hai đứa bé cho nhau, Hiểu Kỳ mới là con gái con.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro