Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Mong Mỗi Ngày Đ...
2024-09-29 15:05:35
Bác cả cũng nghĩ như thế, Trường Lâm lấy được cô vợ tốt, tuy không làm việc nhà nông, nhưng đối xử rất tốt với hai đứa bé Trường Sâm và Trường Nguyệt, thương yêu không khác gì em ruột của mình.
Em trai với em dâu của ông dưới suối vàng cũng có thể yên lòng.
Một nồi cháo gạo kê, sáu cái bánh bao, một đĩa cà chua dằm đường bị ba chị em ăn sạch sành sanh.
Chỉ có cà tím là còn thừa lại một chút.
Đương nhiên, đa phần đều vào bụng Cố Trường Sâm cả.
Cậu bé này ăn bốn cái bánh bao, ba chén cháo gạo kê và một ly sữa bột.
Quả nhiên đúng với câu thành ngữ kia, nhóc con choai choai ăn sập cả nhà.
Ăn khỏe thật đấy!
“Chị dâu, em ăn no căng luôn!”
Cố Trường Sâm xoa bụng.
Thật sự, ăn quá no.
Ăn no quá đi mất!
Cậu cảm giác như từ khi sinh ra tới bây giờ chưa từng được ăn no như thế bao giờ.
Đây là lần đầu tiên.
Được ăn hết bốn cái bánh bao xá xíu to tướng, cậu liếm liếm môi, bánh bao này ngon quá đi!
Mong là sau này mỗi ngày đều được ăn bánh bao như thế.
Từ Thanh Lê nói: “Ăn no quá thì em dắt em gái đi dạo trong sân tiêu thực đi, chị đi đun nước, lát nữa hai đứa tắm rửa xong rồi hãy đi ngủ.”
Không tắm rửa làm sao ngủ chăn mới được.
Hai đứa bé giúp đỡ thu dọn bát đũa xong thì đi ra ngoài sân đi lòng vòng tiêu thực.
Từ Thanh Lê thì rửa chén bát, sau đó bắt đầu đun nước.
Đun một nồi nước thật lớn.
Trước tiên là tắm rửa cho bé con Cố Trường Nguyệt, dùng xà phòng gội đầu để tắm gội thật sạch sẽ, sau đó thay quần áo sạch rồi nhét vào trong chăn.
“Trường Sâm, xà phòng đây, em tự tắm đi, nhớ kỳ cọ cho sạch nhé!”
Chị dâu như cô có thể tắm cho Cố Trường Nguyệt, nhưng cậu em chồng thì không được.
Đã 10 tuổi rồi, không còn là con nít nữa.
Bản thân Từ Thanh Lê cũng rửa mặt sạch sẽ.
Đợi Cố Trường Sâm tắm xong, Từ Thanh Lê cắt táo, chia quả táo làm ba phần.
Cô cũng ăn!
“Chị dâu ơi, là táo này!”
Bé con Cố Trường Nguyệt hoan hô.
Từ Thanh Lê gật đầu: “Ừ, em ăn đi, nhà chị gửi tới đấy.”
Đúng vậy, tất cả đều là nhà cô gửi cho.
Ba người ăn táo xong, Cố Trường Sâm phát hiện chăn đệm cũng đã thay, vội hỏi: “Chị dâu, chị đưa chăn mới cho bọn em đắp thì chị đắp cái gì?”
“Nhà chị có gửi chăn lớn cho chị rồi, loại chăn đôi hai người đắp ấy, dù anh trai em về cũng sẽ có chăn đắp thôi, em cứ yên tâm đi!”
“Chị thấy chăn của hai đứa vón cục rồi nên mới đổi.”
Anh cả phản diện quay về cũng không có chuyện đắp chung chăn với cô đâu.
Tới lúc đó cô sẽ ngủ với em gái chồng, để hai anh em Cố Trường Lâm và Cố Trường Sâm ngủ với nhau.
Cố Trường Sâm sờ chăn mới, mềm mại ấm áp.
Chiếc chăn lúc trước cậu và em gái đắp là chăn cũ do cha mẹ để lại, đã hơn 10 năm rồi.
“Được rồi, các em đi ngủ đi!”
Bây giờ đã 8 giờ tối, tới giờ đi ngủ rồi.
Từ Thanh Lê quay về phòng của mình, nhưng lăn tới lăn lui cũng không thể chợp mắt được.
Cô lại nghĩ xem ngày mai phải làm những gì, lại nghĩ mình lại xuyên không như thế, thậm chí còn xuyên vào trong sách và có cả hệ thống nữa.
Đúng là thần kỳ mà.
Em trai với em dâu của ông dưới suối vàng cũng có thể yên lòng.
Một nồi cháo gạo kê, sáu cái bánh bao, một đĩa cà chua dằm đường bị ba chị em ăn sạch sành sanh.
Chỉ có cà tím là còn thừa lại một chút.
Đương nhiên, đa phần đều vào bụng Cố Trường Sâm cả.
Cậu bé này ăn bốn cái bánh bao, ba chén cháo gạo kê và một ly sữa bột.
Quả nhiên đúng với câu thành ngữ kia, nhóc con choai choai ăn sập cả nhà.
Ăn khỏe thật đấy!
“Chị dâu, em ăn no căng luôn!”
Cố Trường Sâm xoa bụng.
Thật sự, ăn quá no.
Ăn no quá đi mất!
Cậu cảm giác như từ khi sinh ra tới bây giờ chưa từng được ăn no như thế bao giờ.
Đây là lần đầu tiên.
Được ăn hết bốn cái bánh bao xá xíu to tướng, cậu liếm liếm môi, bánh bao này ngon quá đi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mong là sau này mỗi ngày đều được ăn bánh bao như thế.
Từ Thanh Lê nói: “Ăn no quá thì em dắt em gái đi dạo trong sân tiêu thực đi, chị đi đun nước, lát nữa hai đứa tắm rửa xong rồi hãy đi ngủ.”
Không tắm rửa làm sao ngủ chăn mới được.
Hai đứa bé giúp đỡ thu dọn bát đũa xong thì đi ra ngoài sân đi lòng vòng tiêu thực.
Từ Thanh Lê thì rửa chén bát, sau đó bắt đầu đun nước.
Đun một nồi nước thật lớn.
Trước tiên là tắm rửa cho bé con Cố Trường Nguyệt, dùng xà phòng gội đầu để tắm gội thật sạch sẽ, sau đó thay quần áo sạch rồi nhét vào trong chăn.
“Trường Sâm, xà phòng đây, em tự tắm đi, nhớ kỳ cọ cho sạch nhé!”
Chị dâu như cô có thể tắm cho Cố Trường Nguyệt, nhưng cậu em chồng thì không được.
Đã 10 tuổi rồi, không còn là con nít nữa.
Bản thân Từ Thanh Lê cũng rửa mặt sạch sẽ.
Đợi Cố Trường Sâm tắm xong, Từ Thanh Lê cắt táo, chia quả táo làm ba phần.
Cô cũng ăn!
“Chị dâu ơi, là táo này!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bé con Cố Trường Nguyệt hoan hô.
Từ Thanh Lê gật đầu: “Ừ, em ăn đi, nhà chị gửi tới đấy.”
Đúng vậy, tất cả đều là nhà cô gửi cho.
Ba người ăn táo xong, Cố Trường Sâm phát hiện chăn đệm cũng đã thay, vội hỏi: “Chị dâu, chị đưa chăn mới cho bọn em đắp thì chị đắp cái gì?”
“Nhà chị có gửi chăn lớn cho chị rồi, loại chăn đôi hai người đắp ấy, dù anh trai em về cũng sẽ có chăn đắp thôi, em cứ yên tâm đi!”
“Chị thấy chăn của hai đứa vón cục rồi nên mới đổi.”
Anh cả phản diện quay về cũng không có chuyện đắp chung chăn với cô đâu.
Tới lúc đó cô sẽ ngủ với em gái chồng, để hai anh em Cố Trường Lâm và Cố Trường Sâm ngủ với nhau.
Cố Trường Sâm sờ chăn mới, mềm mại ấm áp.
Chiếc chăn lúc trước cậu và em gái đắp là chăn cũ do cha mẹ để lại, đã hơn 10 năm rồi.
“Được rồi, các em đi ngủ đi!”
Bây giờ đã 8 giờ tối, tới giờ đi ngủ rồi.
Từ Thanh Lê quay về phòng của mình, nhưng lăn tới lăn lui cũng không thể chợp mắt được.
Cô lại nghĩ xem ngày mai phải làm những gì, lại nghĩ mình lại xuyên không như thế, thậm chí còn xuyên vào trong sách và có cả hệ thống nữa.
Đúng là thần kỳ mà.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro