Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác
Chương 20
2024-12-03 00:12:46
Nhũ mẫu vội vàng cầm khăn tới, rửa mặt lau tay cho Hành ca nhi.
Con người là sinh vật ăn no liền buồn ngủ.
Nhưng Hứa Thanh Nghi nhìn thấy, thằng nhãi con này rõ ràng buồn ngủ không mở mí mắt nổi nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế cố lấy lại tinh thần.
Hứa Thanh Nghi cũng ăn xong, lười biếng xoa xoa tay: "Buồn ngủ thì đi ngủ."
Hành ca nhi lập tức giật mình mở to mắt, lắc đầu: "Sắp đến giờ ngọ, phải dùng cơm trưa mới có thể ngủ."
Đây là quy củ, cả nhà cùng ăn bữa trưa, trừ khi có lý do chính đáng mới có thể vắng mặt.
Suy nghĩ kỹ một chút, Hầu phủ thật giống như có quy củ như vậy, là Hầu phu nhân Tần thị chế định.
Tần thị kế thất sinh ra, mình lại làm kế thất, kiêng kị nhất là người khác nói bà ta không phóng khoáng.
Cho nên tác phong làm việc đều dựa vào Tiên Thái phu nhân xuất thân thế gia đại tộc.
Nhưng mà bà ta chỉ học được công phu mặt ngoài, căn bản không học được tinh túy, nếu không cũng sẽ không có tiêu chuẩn kép.
Nhẫn tâm yêu cầu người khác, lại không nỡ yêu cầu Tạ Hoài An.
"Bây giờ con có thể ngủ rồi." Đích mẫu Hứa Thanh Nghi làm chủ: "Nhũ mẫu, phòng bên Hành ca nhi hẳn là còn chưa thu dọn xong, ngươi ôm Hành ca lên giường của ta trước."
"Vâng." Nãi ma ma gật đầu.
Hành ca nhi muốn nói lại thôi, vừa sợ bị tổ mẫu Tần thị phạt, lại không muốn ngỗ nghịch mẫu thân.
Cuối cùng ngoan ngoãn đi theo nhũ mẫu đi ngủ.
Bên ngoài, các nha hoàn bà tử bận rộn đi ra, rốt cục cũng thu dọn xong chỗ ở của các ca nhi.
Sau đó nha hoàn ma ma của ba vị ca nhi, tất cả đều tới dập đầu hành lễ với Hứa Thanh Nghi, giới thiệu thân phận của mình.
Hứa Thanh Nghi rốt cuộc là con dâu mới vào cửa, sau khi lần lượt gặp bọn họ, cho một ít tiền thưởng.
"Tới Đạm Hoài Viện thì phải tuân thủ quy củ nơi này, sau này phải làm cho tốt."
"Vâng, đa tạ thiếu phu nhân."
Lúc ăn trưa, Thái ma ma phụ trách hầu hạ Hành ca nhi nói: "Thiếu phu nhân, đến bữa trưa, nô tỳ ôm Hành ca nhi đi dùng bữa trưa."
Hứa Thanh Nghi nhấp một ngụm trà: "Hành ca nhi đã ăn xong bữa phụ rồi đi ngủ, đừng quấy rầy hắn."
Thái ma ma ngạc nhiên: "Nhưng mà thiếu phu nhân, cái này không hợp quy củ, phu nhân nói..."
"Hành ca nhi chỉ là một đứa trẻ, ăn ít ăn nhiều ngủ nhiều là thiên tính của đứa nhỏ, tình huống không cho phép thì không cần tuân thủ quy củ."
Hứa Thanh Nghi trợn mắt, không biết thân thể trẻ con phát triển, đại não phát triển đều liên quan đến giấc ngủ sao?
Khó trách nuôi ba năm vẫn là đen đen gầy gầy như vậy.
Lại dựa theo phương hướng của Tần thị mà nuôi, ba đứa nhỏ đều sẽ nuôi không tốt.
Lâm ca nhi ngày sau thông minh có tiền đồ, nhưng chuyện này không liên quan tới Hầu phu nhân, chỉ là vì Lâm ca nhi trời sinh thông minh mà thôi.
Còn nữa, nhìn bề ngoài là hòa ái dịu dàng, ai biết sâu trong nội tâm là vui hay khổ?
Thái ma ma đã quen nghe theo mệnh lệnh của Hầu phu nhân làm việc, vẻ mặt khó xử: "Thiếu phu nhân, ngài cũng đừng làm khó nô tỳ, nô tỳ chỉ nghe lệnh làm việc, nếu phu nhân trách tội xuống... Không dễ giải thích."
Hứa Thanh Nghi nhíu mày, khuôn mặt dịu dàng của nàng, cũng nhiều thêm vài phần uy nghiêm: "Thái ma ma, hiện tại người đã là người trong viện của ta, nên nghe mệnh lệnh của ta, nếu như trong lòng ngươi chỉ có phu nhân, vậy ngươi từ chỗ nào tới chỗ đó đi, Hành ca nhi không cần ngươi hầu hạ."
"Thiếu phu nhân, cái này..." Thái ma ma luống cuống: "Nô tỳ không phải ý kia."
Thiếu phu nhân nhìn dịu dàng hiền hòa, không nghĩ tới tính tình lại cứng rắn như vậy.
Cũng đúng, nếu không cũng sẽ không gả cho thế tử hôn mê bất tỉnh, vì thế tử xung hỉ.
Hứa Thanh Nghi: "Vậy thì làm theo lời ta nói."
"Vâng." Thái ma ma vội vàng thức thời lui ra.
Con người là sinh vật ăn no liền buồn ngủ.
Nhưng Hứa Thanh Nghi nhìn thấy, thằng nhãi con này rõ ràng buồn ngủ không mở mí mắt nổi nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế cố lấy lại tinh thần.
Hứa Thanh Nghi cũng ăn xong, lười biếng xoa xoa tay: "Buồn ngủ thì đi ngủ."
Hành ca nhi lập tức giật mình mở to mắt, lắc đầu: "Sắp đến giờ ngọ, phải dùng cơm trưa mới có thể ngủ."
Đây là quy củ, cả nhà cùng ăn bữa trưa, trừ khi có lý do chính đáng mới có thể vắng mặt.
Suy nghĩ kỹ một chút, Hầu phủ thật giống như có quy củ như vậy, là Hầu phu nhân Tần thị chế định.
Tần thị kế thất sinh ra, mình lại làm kế thất, kiêng kị nhất là người khác nói bà ta không phóng khoáng.
Cho nên tác phong làm việc đều dựa vào Tiên Thái phu nhân xuất thân thế gia đại tộc.
Nhưng mà bà ta chỉ học được công phu mặt ngoài, căn bản không học được tinh túy, nếu không cũng sẽ không có tiêu chuẩn kép.
Nhẫn tâm yêu cầu người khác, lại không nỡ yêu cầu Tạ Hoài An.
"Bây giờ con có thể ngủ rồi." Đích mẫu Hứa Thanh Nghi làm chủ: "Nhũ mẫu, phòng bên Hành ca nhi hẳn là còn chưa thu dọn xong, ngươi ôm Hành ca lên giường của ta trước."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vâng." Nãi ma ma gật đầu.
Hành ca nhi muốn nói lại thôi, vừa sợ bị tổ mẫu Tần thị phạt, lại không muốn ngỗ nghịch mẫu thân.
Cuối cùng ngoan ngoãn đi theo nhũ mẫu đi ngủ.
Bên ngoài, các nha hoàn bà tử bận rộn đi ra, rốt cục cũng thu dọn xong chỗ ở của các ca nhi.
Sau đó nha hoàn ma ma của ba vị ca nhi, tất cả đều tới dập đầu hành lễ với Hứa Thanh Nghi, giới thiệu thân phận của mình.
Hứa Thanh Nghi rốt cuộc là con dâu mới vào cửa, sau khi lần lượt gặp bọn họ, cho một ít tiền thưởng.
"Tới Đạm Hoài Viện thì phải tuân thủ quy củ nơi này, sau này phải làm cho tốt."
"Vâng, đa tạ thiếu phu nhân."
Lúc ăn trưa, Thái ma ma phụ trách hầu hạ Hành ca nhi nói: "Thiếu phu nhân, đến bữa trưa, nô tỳ ôm Hành ca nhi đi dùng bữa trưa."
Hứa Thanh Nghi nhấp một ngụm trà: "Hành ca nhi đã ăn xong bữa phụ rồi đi ngủ, đừng quấy rầy hắn."
Thái ma ma ngạc nhiên: "Nhưng mà thiếu phu nhân, cái này không hợp quy củ, phu nhân nói..."
"Hành ca nhi chỉ là một đứa trẻ, ăn ít ăn nhiều ngủ nhiều là thiên tính của đứa nhỏ, tình huống không cho phép thì không cần tuân thủ quy củ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Thanh Nghi trợn mắt, không biết thân thể trẻ con phát triển, đại não phát triển đều liên quan đến giấc ngủ sao?
Khó trách nuôi ba năm vẫn là đen đen gầy gầy như vậy.
Lại dựa theo phương hướng của Tần thị mà nuôi, ba đứa nhỏ đều sẽ nuôi không tốt.
Lâm ca nhi ngày sau thông minh có tiền đồ, nhưng chuyện này không liên quan tới Hầu phu nhân, chỉ là vì Lâm ca nhi trời sinh thông minh mà thôi.
Còn nữa, nhìn bề ngoài là hòa ái dịu dàng, ai biết sâu trong nội tâm là vui hay khổ?
Thái ma ma đã quen nghe theo mệnh lệnh của Hầu phu nhân làm việc, vẻ mặt khó xử: "Thiếu phu nhân, ngài cũng đừng làm khó nô tỳ, nô tỳ chỉ nghe lệnh làm việc, nếu phu nhân trách tội xuống... Không dễ giải thích."
Hứa Thanh Nghi nhíu mày, khuôn mặt dịu dàng của nàng, cũng nhiều thêm vài phần uy nghiêm: "Thái ma ma, hiện tại người đã là người trong viện của ta, nên nghe mệnh lệnh của ta, nếu như trong lòng ngươi chỉ có phu nhân, vậy ngươi từ chỗ nào tới chỗ đó đi, Hành ca nhi không cần ngươi hầu hạ."
"Thiếu phu nhân, cái này..." Thái ma ma luống cuống: "Nô tỳ không phải ý kia."
Thiếu phu nhân nhìn dịu dàng hiền hòa, không nghĩ tới tính tình lại cứng rắn như vậy.
Cũng đúng, nếu không cũng sẽ không gả cho thế tử hôn mê bất tỉnh, vì thế tử xung hỉ.
Hứa Thanh Nghi: "Vậy thì làm theo lời ta nói."
"Vâng." Thái ma ma vội vàng thức thời lui ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro