Xuyên Thư: Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui Sướng
Chương 12
Trạch Lan
2024-09-05 11:45:18
Giang Ngư lại hỏi: “Vậy ta lấy trước mười miếng linh điền, nếu còn có thể, ta có thể lấy thêm được không?”
Từ Hoa: “…… Tất nhiên có thể.”
Giang Ngư vô cùng vui vẻ, nàng mau chóng chọn lấy một khu vực tốt.
Từ Hoa kinh ngạc nhìn nàng, sau khi xác định được vị trí mà nàng muốn, hắn ta tháo cái lục lạc đang theo bên hông ra, lắc lục lạc hai lần, tiếng lục lạc vang lên vô cùng vui tai.
Rất nhanh đã có một con đại ưng to lớn màu xám bay đến.
Hai cánh của con chim này dài hơn 10 mét, so với Kim Si điểu mà Giang Ngư đã nhìn thấy, tất nhiên nó chẳng là gì, nhưng trong mắt của Giang Ngư, con đại ưng này lại vô cùng uy phong.
Từ Hoa lấy một gốc cây linh thảo có quả cam đưa cho nó, đại ưng rũ mắt nhìn, kêu một tiếng, rồi bỏ vào trong miệng.
Từ Hoa dẫn Giang Ngư đến trước mặt đại ưng, rồi giải thích: “Tật Phong chính là linh thú của Linh Thảo Viên chúng ta, bình thường nếu các đệ tử muốn đi ra ngoài, thì sẽ lắc cái lục lạc này, nó nghe thấy tiếng lục lạc, sẽ lập tức xuất hiện. Chỉ cần cho nó linh thảo làm phần thưởng là được, đây là món ăn yêu thích của nó.”
Hắn ta vừa nói, vừa đưa cho Giang Ngư hai viên ngọc giản màu trắng ngà.
Giang Ngư cầm lấy hai viên ngọc, ý thức của nàng lập tức tiến vào bên trong, không ngoài dự liệu, là một phần hướng dẫn cho đệ tử Linh Thảo Viên.
Các đệ tử ở Linh Thảo Viên chỉ cần làm một chuyện, đó chính là chăm sóc linh điền và gieo trồng một số linh thảo cấp thấp.
Đối với những đệ tự mới đến, tháng thứ nhất sẽ làm quen với công việc. Bắt đầu từ tháng thứ hai sẽ chính thức làm việc, vào cuối tháng thì quản sự sẽ đến lấy thành quả: một vạn cây linh thảo cấp 1, hai ngàn cây linh thảo cấp 2.
Nếu không đạt được yêu cầu, thì sẽ bị trừ vào phân lệ không nhiều của đệ tử Linh Thảo Viên.
Nghe mấy con số này thì lớn, tuy nhiên theo lời của Từ Hoa, nhiệm vụ này quả thật rất thoải mái.
Phần lớn các đệ tử sẽ không phải tự mình làm những công việc ở ngoài đồng ruộng, sẽ có những con rối thay bọn họ làm việc, chẳng hạn như khai hoang đồng ruộng, tưới nước, nhổ cỏ,... nhưng mỗi ngày các đệ tử đều phải dùng linh lực tưới một trận linh vũ, và chăm sóc kĩ linh thảo để chúng không bị bệnh, đây là việc con rối không thể làm được.
Nghe có vẻ rất nhẹ nhàng.
Tuy nhiên Giang Ngư biết, đa phần các đệ tử ở Linh Thảo Viên là đệ tử tạp dịch, phần lớn tu vi ở kỳ Luyện Khí. Tu vi ở kỳ Luyện Khí nhưng mỗi ngày đều phải tưới linh vũ cho mười miếng linh điền, mỗi ngày ngày hai lần, cũng không phải là chuyện đơn giản, tốn rất nhiều sức lực và thời gian.
Nơi này cũng không có trưởng lão hướng dẫn tu luyện, đối với những đệ tử muốn chuyên tâm tu luyện để trở nên mạnh hơn, quả thật rất gian nan.
Lại xem đãi ngộ: đệ tử của Linh Thảo Viên mỗi tháng được hai ngàn viên linh châu, một ngàn cây linh thảo nhất phẩm và năm viên Tích Cốc Đan.
Giang Ngư đã từng hưởng thụ tư cách của đệ tử nội môn: “……”
Từ Hoa: “…… Tất nhiên có thể.”
Giang Ngư vô cùng vui vẻ, nàng mau chóng chọn lấy một khu vực tốt.
Từ Hoa kinh ngạc nhìn nàng, sau khi xác định được vị trí mà nàng muốn, hắn ta tháo cái lục lạc đang theo bên hông ra, lắc lục lạc hai lần, tiếng lục lạc vang lên vô cùng vui tai.
Rất nhanh đã có một con đại ưng to lớn màu xám bay đến.
Hai cánh của con chim này dài hơn 10 mét, so với Kim Si điểu mà Giang Ngư đã nhìn thấy, tất nhiên nó chẳng là gì, nhưng trong mắt của Giang Ngư, con đại ưng này lại vô cùng uy phong.
Từ Hoa lấy một gốc cây linh thảo có quả cam đưa cho nó, đại ưng rũ mắt nhìn, kêu một tiếng, rồi bỏ vào trong miệng.
Từ Hoa dẫn Giang Ngư đến trước mặt đại ưng, rồi giải thích: “Tật Phong chính là linh thú của Linh Thảo Viên chúng ta, bình thường nếu các đệ tử muốn đi ra ngoài, thì sẽ lắc cái lục lạc này, nó nghe thấy tiếng lục lạc, sẽ lập tức xuất hiện. Chỉ cần cho nó linh thảo làm phần thưởng là được, đây là món ăn yêu thích của nó.”
Hắn ta vừa nói, vừa đưa cho Giang Ngư hai viên ngọc giản màu trắng ngà.
Giang Ngư cầm lấy hai viên ngọc, ý thức của nàng lập tức tiến vào bên trong, không ngoài dự liệu, là một phần hướng dẫn cho đệ tử Linh Thảo Viên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các đệ tử ở Linh Thảo Viên chỉ cần làm một chuyện, đó chính là chăm sóc linh điền và gieo trồng một số linh thảo cấp thấp.
Đối với những đệ tự mới đến, tháng thứ nhất sẽ làm quen với công việc. Bắt đầu từ tháng thứ hai sẽ chính thức làm việc, vào cuối tháng thì quản sự sẽ đến lấy thành quả: một vạn cây linh thảo cấp 1, hai ngàn cây linh thảo cấp 2.
Nếu không đạt được yêu cầu, thì sẽ bị trừ vào phân lệ không nhiều của đệ tử Linh Thảo Viên.
Nghe mấy con số này thì lớn, tuy nhiên theo lời của Từ Hoa, nhiệm vụ này quả thật rất thoải mái.
Phần lớn các đệ tử sẽ không phải tự mình làm những công việc ở ngoài đồng ruộng, sẽ có những con rối thay bọn họ làm việc, chẳng hạn như khai hoang đồng ruộng, tưới nước, nhổ cỏ,... nhưng mỗi ngày các đệ tử đều phải dùng linh lực tưới một trận linh vũ, và chăm sóc kĩ linh thảo để chúng không bị bệnh, đây là việc con rối không thể làm được.
Nghe có vẻ rất nhẹ nhàng.
Tuy nhiên Giang Ngư biết, đa phần các đệ tử ở Linh Thảo Viên là đệ tử tạp dịch, phần lớn tu vi ở kỳ Luyện Khí. Tu vi ở kỳ Luyện Khí nhưng mỗi ngày đều phải tưới linh vũ cho mười miếng linh điền, mỗi ngày ngày hai lần, cũng không phải là chuyện đơn giản, tốn rất nhiều sức lực và thời gian.
Nơi này cũng không có trưởng lão hướng dẫn tu luyện, đối với những đệ tử muốn chuyên tâm tu luyện để trở nên mạnh hơn, quả thật rất gian nan.
Lại xem đãi ngộ: đệ tử của Linh Thảo Viên mỗi tháng được hai ngàn viên linh châu, một ngàn cây linh thảo nhất phẩm và năm viên Tích Cốc Đan.
Giang Ngư đã từng hưởng thụ tư cách của đệ tử nội môn: “……”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro