Xuyên Thư: Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui Sướng
Chương 31
Trạch Lan
2024-09-05 11:45:18
Đệ tử của Vạn Tượng Phong được xem như là nơi lẫn lộn nhất, Giang Ngư gọi là nghề nghiệp ít được chú ý nhất Tu Chân Giới.
Đệ tử của Vạn Tượng phong, bình thường có một ít là đệ tử Trận pháp sư, m tu, Thư họa nhập đạo. Ít hơn một chút nữa là lấy thất tình nhập đạo, lấy rượu nhập đạo, lấy phong thủy nhập đạo... Thậm chí còn có lấy đạo Tu quỷ.
Giang Ngư cảm thấy Phong chủ và các trưởng lão của Vạn Tượng Phong rất lợi hại, cái gì cũng có thể dạy được.
Nàng đang miên mang suy nghĩ, Nhan Xán đã dẫn nàng đi tới một nơi xó xỉnh.
Trong góc bày một sạp nhỏ rách rưới, phía sau sạp nhỏ, đặt một cái ghế nằm nhìn rất thoải mái, có người đang nằm ngủ ở đó.
Trên sạp nhỏ không có hàng hóa gì, chỉ có một tờ giấy, phía trên là hai chữ viết vô cùng cuồng dã: Nhận đơn.
Cụ thể là đơn hàng gì cũng không viết.
Giang Ngư: "..."
Làm ăn như vậy, có thể nhận được đơn hàng sao?
Chẳng qua nàng cũng biết, nơi này không phải là thế giới sinh hoạt lúc trước của mình, nói không chừng Tu chân giới, loại cao nhân thần bí này trái lại càng được hoan nghênh đi?
Nhan Xán đập bàn một cái, hô: "Chung Tử Hưng, nhanh dậy đi, ta kéo làm ăn cho ngươi này."
Người nằm ngủ trên ghế rung một cái, lộ ra khuôn mặt lim dim buồn ngủ, lại là một thiếu niên tinh xảo tú khí.
Trên mặt hắn ta còn vẻ buồn ngủ, chậm rãi ngồi dậy, uể oải chào hỏi: "Nhan sư tỷ, là ngươi nha."
Vừa nhìn thấy Giang Ngư, giọng điệu mang theo khen ngợi: "Thật là một sư muội đáng yêu, là đệ tử mới của Linh Thú Phong sao?"
"Đây là Giang sư muội ở Linh Thảo Viên, ta dẫn nàng ấy đến tìm ngươi luyện chế chút đồ.”
Nhan Xán lại giới thiệu cho Giang Ngư: "Tên này là Chung Tử Hưng, đệ tử của Vạn Tượng Phong, là một thiên tài luyện khí.”
Người tụ tập thành đoàn thể có tính cách giống mình, nghe được Giang Ngư là đệ tử của Linh Thảo Viên, Chung Tử Hưng cũng không lộ vẻ khinh thường, một lát sau mới mở miệng: "À, Giang sư muội muốn cái gì."
Giang Ngư cũng không nói nhảm, trực tiếp nói ra yêu cầu của mình: "Ta chuẩn bị xây một phòng bếp, cần toàn bộ dụng cụ làm bếp và chén đĩa."
Chung Tử Hưng nghiêng đầu nhìn Nhan Xán: "Ngươi chuẩn bị lừa gạt người ta đến Linh Thú Phong à?"
Giang Ngư tràn đầy mờ mịt.
Nhan Xán: "Đừng nói bậy. Giang sư muội là muốn nấu cho mình ăn."
Trong con mắt màu hổ phách của Chung Tử Hưng lộ ra chút mê mang: "A... Cho mình ăn."
Giang Ngư bình tĩnh nói: "Ừ, cho mình ăn, ta cảm thấy ăn đối với ta rất quan trọng."
Chung Tử Hưng công nhận cách nói này, bắt đầu hỏi nàng cần chất liệu và giá.
Giang Ngư vô cùng thản nhiên về sự nghèo khó của mình: "Rẻ, có thể sử dụng là được, ta không có bao nhiêu linh châu."
Chung Tử Hưng nghe nói như vậy, nhìn nàng một cái lại nhìn Nhan Xán một cái, nghi ngờ nói: "Không phải các ngươi nghèo nên mới quen biết nhau đấy chứ?"
Giang Ngư: "..."
Nhan Xán: "..."
Nhan Xán cười lạnh: "Lần sau lại muốn tài liệu luyện khí, đừng tìm ta."
Trong nháy mắt Chung Tử Hưng thay đổi sắc mặt: "Ta sai rồi, Nhan sư tỷ, tỷ chính là khách hàng hào phóng nhất cả ta!"
Nhan Xán a một tiếng: "Chậm rồi!”
Đệ tử của Vạn Tượng phong, bình thường có một ít là đệ tử Trận pháp sư, m tu, Thư họa nhập đạo. Ít hơn một chút nữa là lấy thất tình nhập đạo, lấy rượu nhập đạo, lấy phong thủy nhập đạo... Thậm chí còn có lấy đạo Tu quỷ.
Giang Ngư cảm thấy Phong chủ và các trưởng lão của Vạn Tượng Phong rất lợi hại, cái gì cũng có thể dạy được.
Nàng đang miên mang suy nghĩ, Nhan Xán đã dẫn nàng đi tới một nơi xó xỉnh.
Trong góc bày một sạp nhỏ rách rưới, phía sau sạp nhỏ, đặt một cái ghế nằm nhìn rất thoải mái, có người đang nằm ngủ ở đó.
Trên sạp nhỏ không có hàng hóa gì, chỉ có một tờ giấy, phía trên là hai chữ viết vô cùng cuồng dã: Nhận đơn.
Cụ thể là đơn hàng gì cũng không viết.
Giang Ngư: "..."
Làm ăn như vậy, có thể nhận được đơn hàng sao?
Chẳng qua nàng cũng biết, nơi này không phải là thế giới sinh hoạt lúc trước của mình, nói không chừng Tu chân giới, loại cao nhân thần bí này trái lại càng được hoan nghênh đi?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhan Xán đập bàn một cái, hô: "Chung Tử Hưng, nhanh dậy đi, ta kéo làm ăn cho ngươi này."
Người nằm ngủ trên ghế rung một cái, lộ ra khuôn mặt lim dim buồn ngủ, lại là một thiếu niên tinh xảo tú khí.
Trên mặt hắn ta còn vẻ buồn ngủ, chậm rãi ngồi dậy, uể oải chào hỏi: "Nhan sư tỷ, là ngươi nha."
Vừa nhìn thấy Giang Ngư, giọng điệu mang theo khen ngợi: "Thật là một sư muội đáng yêu, là đệ tử mới của Linh Thú Phong sao?"
"Đây là Giang sư muội ở Linh Thảo Viên, ta dẫn nàng ấy đến tìm ngươi luyện chế chút đồ.”
Nhan Xán lại giới thiệu cho Giang Ngư: "Tên này là Chung Tử Hưng, đệ tử của Vạn Tượng Phong, là một thiên tài luyện khí.”
Người tụ tập thành đoàn thể có tính cách giống mình, nghe được Giang Ngư là đệ tử của Linh Thảo Viên, Chung Tử Hưng cũng không lộ vẻ khinh thường, một lát sau mới mở miệng: "À, Giang sư muội muốn cái gì."
Giang Ngư cũng không nói nhảm, trực tiếp nói ra yêu cầu của mình: "Ta chuẩn bị xây một phòng bếp, cần toàn bộ dụng cụ làm bếp và chén đĩa."
Chung Tử Hưng nghiêng đầu nhìn Nhan Xán: "Ngươi chuẩn bị lừa gạt người ta đến Linh Thú Phong à?"
Giang Ngư tràn đầy mờ mịt.
Nhan Xán: "Đừng nói bậy. Giang sư muội là muốn nấu cho mình ăn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong con mắt màu hổ phách của Chung Tử Hưng lộ ra chút mê mang: "A... Cho mình ăn."
Giang Ngư bình tĩnh nói: "Ừ, cho mình ăn, ta cảm thấy ăn đối với ta rất quan trọng."
Chung Tử Hưng công nhận cách nói này, bắt đầu hỏi nàng cần chất liệu và giá.
Giang Ngư vô cùng thản nhiên về sự nghèo khó của mình: "Rẻ, có thể sử dụng là được, ta không có bao nhiêu linh châu."
Chung Tử Hưng nghe nói như vậy, nhìn nàng một cái lại nhìn Nhan Xán một cái, nghi ngờ nói: "Không phải các ngươi nghèo nên mới quen biết nhau đấy chứ?"
Giang Ngư: "..."
Nhan Xán: "..."
Nhan Xán cười lạnh: "Lần sau lại muốn tài liệu luyện khí, đừng tìm ta."
Trong nháy mắt Chung Tử Hưng thay đổi sắc mặt: "Ta sai rồi, Nhan sư tỷ, tỷ chính là khách hàng hào phóng nhất cả ta!"
Nhan Xán a một tiếng: "Chậm rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro