[Xuyên Thư] Đại Sư Trồng Rau Toàn Năng Thời Mạt Thế
Chương 27
Thanh Tể
2024-08-17 19:20:15
Nói xong, cô tát một cái vào tay hai người, tăng tốc rời đi, Vu Văn Tĩnh là nữ chính, chỉ số thông minh vẫn có, cô nói những lời đó chưa chắc đối phương đã tin, nhưng chỉ cần khiến hai người nghi ngờ lẫn nhau là được, có thời gian thì tự xé nhau đi, cô không có thời gian chơi trò giằng co với bọn họ.
Ở đây chỉ là ít người chứ không phải không có người, bên cạnh có một cô gái đeo tai nghe đang đi bộ với tốc độ bình thường, nghe thấy hai chữ cướp tiền, đối phương liền dừng bước, lấy điện thoại ra, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía này, nhìn dáng vẻ đó giống như chuẩn bị báo cảnh sát bất cứ lúc nào.
Hà Tiểu Viên đang chột dạ, Vu Văn Tĩnh thì suy nghĩ về những lời vừa rồi, thấy Thẩm Tinh Lê đạp xe rời đi cũng không ai ngăn cản nữa.
Lúc này cô gái đeo tai nghe mới bỏ điện thoại xuống, lặng lẽ tránh sang một bên rời đi.
Thẩm Tinh Lê chông biết chuyện xảy ra sau khi mình rời đi, cô trở về cửa hàng lấy thuốc ra, chia thành ba phần một lớn hai nhỏ, phần lớn để trong phòng trong, một phần nhỏ để dưới gầm giường trên lầu, một phần mang về nhà vào buổi tối.
Không thể để trứng vào cùng một giỏ, không ai biết sau này có ai đột nhập vào không, đến lúc đó chắc chắn bảo vệ mạng sống mới là điều quan trọng nhất, phần nhỏ giấu đi chính là con át chủ bài cuối cùng của cô.
Cho dù bản thân không dùng đến thì cô cũng có thể dùng chúng đổi lấy thức ăn, hệ thống có thể cung cấp không gian và nguồn nước nhưng giá quá cao, mọi việc đều phải chuẩn bị thủ công, biết đâu có thứ có thể cứu mạng được cô.
Sau khi cất thuốc và băng gạc xong, Thẩm Tinh Lê khóa cửa, lái xe đến cửa hàng điện thoại gần đó.
Sạc dự phòng năng lượng mặt trời có giá 400 đồng một chiếc, để phòng hờ, cô mua hai chiếc, lại mua thêm hai chiếc điện thoại phổ thông và một chiếc điện thoại thông minh, đến quầy giao dịch làm ba thẻ sim điện thoại.
Cộng với chiếc điện thoại ban đầu của mình, bây giờ cô đã có bốn chiếc điện thoại, lưu số điện thoại của nhau, đợi đến khi tháp tín hiệu được sửa chữa, có điện thoại sẽ tiện hơn.
Cô lại đến một cửa hàng bộ đàm không xa mua hai cặp bộ đàm để dự phòng.
Đặt một đống đồ điện tử lên xe, Thẩm Tinh Lê đến chợ lớn, hỏi về hệ thống phát điện quang điện năng lượng mặt trời.
Cô vẫn không dám tiêu tiền phung phí vì thứ này khá đắt, hai thiết bị phát điện 5000w là 25000 đồng, số tiền trong tay cô đã mất đi một nửa.
Ở đây chỉ là ít người chứ không phải không có người, bên cạnh có một cô gái đeo tai nghe đang đi bộ với tốc độ bình thường, nghe thấy hai chữ cướp tiền, đối phương liền dừng bước, lấy điện thoại ra, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía này, nhìn dáng vẻ đó giống như chuẩn bị báo cảnh sát bất cứ lúc nào.
Hà Tiểu Viên đang chột dạ, Vu Văn Tĩnh thì suy nghĩ về những lời vừa rồi, thấy Thẩm Tinh Lê đạp xe rời đi cũng không ai ngăn cản nữa.
Lúc này cô gái đeo tai nghe mới bỏ điện thoại xuống, lặng lẽ tránh sang một bên rời đi.
Thẩm Tinh Lê chông biết chuyện xảy ra sau khi mình rời đi, cô trở về cửa hàng lấy thuốc ra, chia thành ba phần một lớn hai nhỏ, phần lớn để trong phòng trong, một phần nhỏ để dưới gầm giường trên lầu, một phần mang về nhà vào buổi tối.
Không thể để trứng vào cùng một giỏ, không ai biết sau này có ai đột nhập vào không, đến lúc đó chắc chắn bảo vệ mạng sống mới là điều quan trọng nhất, phần nhỏ giấu đi chính là con át chủ bài cuối cùng của cô.
Cho dù bản thân không dùng đến thì cô cũng có thể dùng chúng đổi lấy thức ăn, hệ thống có thể cung cấp không gian và nguồn nước nhưng giá quá cao, mọi việc đều phải chuẩn bị thủ công, biết đâu có thứ có thể cứu mạng được cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi cất thuốc và băng gạc xong, Thẩm Tinh Lê khóa cửa, lái xe đến cửa hàng điện thoại gần đó.
Sạc dự phòng năng lượng mặt trời có giá 400 đồng một chiếc, để phòng hờ, cô mua hai chiếc, lại mua thêm hai chiếc điện thoại phổ thông và một chiếc điện thoại thông minh, đến quầy giao dịch làm ba thẻ sim điện thoại.
Cộng với chiếc điện thoại ban đầu của mình, bây giờ cô đã có bốn chiếc điện thoại, lưu số điện thoại của nhau, đợi đến khi tháp tín hiệu được sửa chữa, có điện thoại sẽ tiện hơn.
Cô lại đến một cửa hàng bộ đàm không xa mua hai cặp bộ đàm để dự phòng.
Đặt một đống đồ điện tử lên xe, Thẩm Tinh Lê đến chợ lớn, hỏi về hệ thống phát điện quang điện năng lượng mặt trời.
Cô vẫn không dám tiêu tiền phung phí vì thứ này khá đắt, hai thiết bị phát điện 5000w là 25000 đồng, số tiền trong tay cô đã mất đi một nửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro