[Xuyên Thư] Đại Sư Trồng Rau Toàn Năng Thời Mạt Thế
Chương 9
Thanh Tể
2024-08-17 19:20:15
Gửi thành công.
Thẩm Tinh Lê chìm vào suy nghĩ, hành động của cô không thể cho người khác biết à?
Thẩm Tinh Lê nóng lòng xác nhận nên gọi hệ thống ra: [Hệ thống, hệ thống, không thể cho người khác biết tôi đang trồng rau à?]
[Không thể, sẽ bị phát hiện.]
Hệ thống không nói sẽ bị ai phát hiện nhưng cô đã đoán ra là ý thức bên ngoài, nếu ý thức bên ngoài phát hiện ra cô biết những điều này, e rằng việc đầu tiên nó làm là giết chết cô.
Ban đầu, cô tưởng chỉ cần giấu được hai đứa con của số phận là nam nữ chính và đồng đội của bọn họ là sẽ có thể tránh được sự giám sát của ý thức bên ngoài, bây giờ cô mới phát hiện ra tình hình có thể càng nghiêm trọng hơn.
Thẩm Tinh Lê không tiếp tục làm việc vô ích nữa, cô lại đặt mua một lô khay ươm và chậu hoa, sau khi chuyển tiền xong, hẹn thời gian giao hang với bên kia, cô liền bắt đầu dọn dẹp phòng.
Đất dinh dưỡng và đá trân châu được dùng để trồng trọt lấy năng lượng, trước mặt chưa có được hiệu quả, lát nữa cô phải ra ngoài mua thêm chút lương thực và nhu yếu phẩm.
Diện tích sử dụng ở đây lớn hơn ở nhà rất nhiều, cũng không cần lo lắng về vấn đề chịu lực, chỉ là đồ mua về không thể để hết dưới đất, Thẩm Tinh Lê nhìn xung quanh, sau đó cô liền đặt tầm mắt vào giá hàng.
Phân loại để sắp xếp là một cách hay, nhưng mấy cái giá này rõ ràng là không đủ.
Nghĩ đến đây, Thẩm Tinh Lê lại mở điện thoại ra, nhắn tin cho cửa hàng nội thất quen thuộc, bảo bọn họ gửi mấy cái giá hàng đến, không yêu cầu kiểu dáng, chỉ cần hàng có sẵn là được, càng nhanh càng tốt.
Cửa hàng nội thất cách đây không xa, ông chủ ở ngay trong khu dân cư này, biết cô đang chuẩn bị sửa sang, ông chủ liền rất sảng khoái đồng ý.
Cô đóng tin nhắn trò chuyện lại, quan sát chậu cây cảnh trên đất, để cái cây này ở đây rất chiếm chỗ, nhưng bảo cô vứt đi thì cô thực sự không nỡ, sau khi suy nghĩ vài giây, cuối cùng cô vẫn quyết định giữ lại, dù sao đây cũng là lô hàng cô thích nhất, chuyển lên giá hàng cũng chỉ chiếm 2-3 tầng, còn có thể thanh lọc không khí.
Sau khi chuyển chậu cây cảnh lên giá hàng, Thẩm Tinh Lê dọn dẹp lại phòng, nếu đất dinh dưỡng được chuyển đến trước thì để ở căn phòng bên ngoài này.
Cô định dùng căn phòng bên trong để dự trữ lương thực và một số nhu yếu phẩm quan trọng, căn phòng bên ngoài này dùng để trồng trọt, như vậy sẽ không dễ bị người khác để ý.
Thẩm Tinh Lê chìm vào suy nghĩ, hành động của cô không thể cho người khác biết à?
Thẩm Tinh Lê nóng lòng xác nhận nên gọi hệ thống ra: [Hệ thống, hệ thống, không thể cho người khác biết tôi đang trồng rau à?]
[Không thể, sẽ bị phát hiện.]
Hệ thống không nói sẽ bị ai phát hiện nhưng cô đã đoán ra là ý thức bên ngoài, nếu ý thức bên ngoài phát hiện ra cô biết những điều này, e rằng việc đầu tiên nó làm là giết chết cô.
Ban đầu, cô tưởng chỉ cần giấu được hai đứa con của số phận là nam nữ chính và đồng đội của bọn họ là sẽ có thể tránh được sự giám sát của ý thức bên ngoài, bây giờ cô mới phát hiện ra tình hình có thể càng nghiêm trọng hơn.
Thẩm Tinh Lê không tiếp tục làm việc vô ích nữa, cô lại đặt mua một lô khay ươm và chậu hoa, sau khi chuyển tiền xong, hẹn thời gian giao hang với bên kia, cô liền bắt đầu dọn dẹp phòng.
Đất dinh dưỡng và đá trân châu được dùng để trồng trọt lấy năng lượng, trước mặt chưa có được hiệu quả, lát nữa cô phải ra ngoài mua thêm chút lương thực và nhu yếu phẩm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diện tích sử dụng ở đây lớn hơn ở nhà rất nhiều, cũng không cần lo lắng về vấn đề chịu lực, chỉ là đồ mua về không thể để hết dưới đất, Thẩm Tinh Lê nhìn xung quanh, sau đó cô liền đặt tầm mắt vào giá hàng.
Phân loại để sắp xếp là một cách hay, nhưng mấy cái giá này rõ ràng là không đủ.
Nghĩ đến đây, Thẩm Tinh Lê lại mở điện thoại ra, nhắn tin cho cửa hàng nội thất quen thuộc, bảo bọn họ gửi mấy cái giá hàng đến, không yêu cầu kiểu dáng, chỉ cần hàng có sẵn là được, càng nhanh càng tốt.
Cửa hàng nội thất cách đây không xa, ông chủ ở ngay trong khu dân cư này, biết cô đang chuẩn bị sửa sang, ông chủ liền rất sảng khoái đồng ý.
Cô đóng tin nhắn trò chuyện lại, quan sát chậu cây cảnh trên đất, để cái cây này ở đây rất chiếm chỗ, nhưng bảo cô vứt đi thì cô thực sự không nỡ, sau khi suy nghĩ vài giây, cuối cùng cô vẫn quyết định giữ lại, dù sao đây cũng là lô hàng cô thích nhất, chuyển lên giá hàng cũng chỉ chiếm 2-3 tầng, còn có thể thanh lọc không khí.
Sau khi chuyển chậu cây cảnh lên giá hàng, Thẩm Tinh Lê dọn dẹp lại phòng, nếu đất dinh dưỡng được chuyển đến trước thì để ở căn phòng bên ngoài này.
Cô định dùng căn phòng bên trong để dự trữ lương thực và một số nhu yếu phẩm quan trọng, căn phòng bên ngoài này dùng để trồng trọt, như vậy sẽ không dễ bị người khác để ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro