Xuyên Tới 70 Đêm Động Phòng: Tháo Hán Hung Lệ Nghiện Rồi

Chó Mới Thấy Ph...

Trà Trà Nịnh Mông

2024-09-01 11:00:12

Cùng lúc đó, Khương Nghênh Xuân đang ở cách đó không xa nhìn thấy Khương Vãn Đồng, sống lưng lập tức cứng đờ, sau đó người nhũn ra hệt như bị rút mất cột sống vậy, đáy mắt cũng lóe lên vẻ kinh hoảng ngạc nhiên.

Dựa theo tình tiết trong truyện, không phải cô ta… không phải cô ta đã trở nên ngu dại rồi ư? Sao còn tỉnh táo quá vậy?

Khương Nghênh Xuân không nén nổi hoảng hốt, hô hấp dồn dập, tự an ủi bản thân:

“Không ngốc thì đã sao? Rất có thể là do mình tới khiến trong truyện xuất hiện biến có nho nhỏ.”

“Nhưng cũng chẳng thay đổi được gì, kết cục cuối cùng hẳn vẫn sẽ là Hoắc Chiến Thần chán ghét cô ta, không muốn chạm vào cô ta, đời này cô ta không con không cái, nghèo rớt mùng tơi.”

Nghĩ thế, Khương Nghênh Xuân thu liễm vẻ kinh hoảng trên mặt, bước lên trước hỏi:

“Đồng Đồng, em không biết anh Thanh Thư đã đính hôn với chị rồi sao?”

Nghe thấy tiếng, Khương Vãn Đồng liếc mắt nhìn tới. Chỉ thấy Khương Nghênh Xuân trang điểm thật đậm, tóc chải hai bím quai chèo, trên người mặc bộ váy hoa vụn màu xanh nhạt, trong tay cầm giỏ trúc nhỏ…

Gương mặt giống hệt với gương mặt trong trí nhớ của cô, khiến cô nhìn mà thù hận trào dâng trong ngực.

Mặc dù Khương Vãn Đồng đã nhiều lần tự nhủ với mình, tuy đây chỉ là trong tiểu thuyết nhưng giết người vẫn phạm pháp.

Huống chi cô ta chẳng qua chỉ là một Khương Nghênh Xuân khác do chính bản thân Khương Nghênh Xuân tự chế tạo ra, không thể coi là chính chủ, lúc này cô mới áp được xúc động trong lòng.

“Biết, cho nên phiền cô dẫn theo vị hôn phu của cô cách xa tôi ra một chút, đừng sáp sáp tới trước mặt tôi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khương Nghênh Xuân vốn định duy trì tình cảm chị em họ tốt đẹp trước mặt Liễu Thanh Thư, nhưng nghe thấy Khương Vãn Đồng nói vậy, cô ta không phục đáp lại:

“Mày giả vờ giả vịt cái gì? Chuyện mày bỏ thuốc anh Thanh Thư, muốn cưỡng ép anh ấy, cả thôn đều biết, còn thích sáp sáp tới gần anh Thanh Thư, mày còn biết liêm sỉ là gì không?”

“Đừng tưởng mày là em họ của tao thì tao sẽ nể tình thân mà mặc cho mày làm bậy.”

Mặt Khương Vãn Đồng đỏ bừng lên: “…”

Trời đánh! Là ai viết ra tình tiết não tàn như vậy? Khó trách chỉ có thể đăng trên trang web nhỏ, còn chẳng có mấy người đọc, rõ ràng đây là nội dung đần độn ngu ngốc mà.

Liễu Thanh Thư nhìn nhìn Khương Nghênh Xuân rồi lại nhìn nhìn Khương Vãn Đồng. So sánh một hồi hắn ra mới phát hiện, Khương Vãn Đồng đẹp tới mức nào.

Một người có trang điểm cũng chỉ thành dong chi tục phấn, một người không thi phấn son vẫn xinh đẹp vô cùng.

Đáy lòng hắn ta trở nên ngứa ngáy, vội hắng giọng một cái:

“Nghênh Xuân, em đừng hiểu lầm, anh chỉ muốn nói với Vãn Đồng vài câu thôi, tránh cho Vãn Đồng luẩn quẩn trong lòng lại đi tự sát.”

Nghe vậy, gương mặt đang căng cứng của Khương Nghênh Xuân hòa hoãn hơn một chút. Cô ta đi tới bên cạnh Liễu Thanh Thư, xấu hổ lại rụt rè nói:

“Anh Thanh Thư, sau này anh thấy cô ta thì tránh xa một chút đi, tránh cho cô ta lại quấn lấy anh.”

Đôi mắt Liễu Thanh Thư xẹt qua gương mặt Khương Vãn Đồng, càng nhìn trong lòng càng ngứa ngáy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Tới 70 Đêm Động Phòng: Tháo Hán Hung Lệ Nghiện Rồi

Số ký tự: 0