Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Dựa Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Chương 38

2024-10-01 10:52:42

Cố Nhị Dũng vui vẻ nhận lời: "Sửa giường sưởi đơn giản, chỉ mấy ngày là xong."

Nhìn xem, muội muội nhà mình tỉnh táo lại rồi, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, dễ nghe biết bao!

Ban đầu Cố Tâm Nguyệt định sau khi chuyển đến, hai gian phòng vừa đủ mỗi người một phòng, mỗi người ngủ với một đứa trẻ, vừa đẹp.

Giờ thì giường sưởi này cũng phải sửa, 4 người đành phải tiếp tục chen chúc trên một chiếc giường.

Dù sao trước kia ở nhà cũ, bọn họ cũng chen chúc trên một chiếc giường.

Dù sao cũng chẳng khác gì, cố thêm mấy ngày nữa vậy.

"Được rồi, vậy ngay mai chúng ta chuyển đến nhé." Cố Tâm Nguyệt hỏi ý kiến Tống Dập.

Tống Dập không biết mình đã bị Cố Tâm Nguyệt chê bai một lượt, chỉ vô thức ừ một tiếng: "Được."

Lúc mấy người trở về nhà họ Cố, đại tẩu vừa nấu bữa trưa xong.

Mỗi người một chén cháo gạo lứt, nấu đặc sệt, một chén lớn thịt thỏ, một chén thịt ba chỉ, thêm rau luộc, mỗi người còn được chia một chiếc bánh ngô rau.

Nhìn vẻ mặt vui mừng của Cố Tiểu Võ, Cố Tâm Nguyệt biết đây cũng được coi là một bữa ăn thịnh soạn nhất ở nhà họ Cố.

Mặc dù không có nhiều gia vị nhưng có thể thấy tay nghề của đại tẩu thực sự không tệ, nhưng đối với Cố Tâm Nguyệt đã quen ăn đồ ngon thì thực sự không có sức hấp dẫn.

Cố Tâm Nguyệt chỉ gắp hai miếng thịt, ăn với rau luộc và một chén cháo là đã no.

Dù sao thì lát nữa, nàng cũng có thể lấy chút đồ ăn vặt trong không gian ra ăn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngược lại, Tiền Thị vẫn ngồi ở góc nhà không ngừng gắp thịt ba chỉ, khiến Hứa Thị không nhịn được buông đũa: "Tiền Thị, hôm nay con rể mang hài tử đến là khách, chú ý cách ăn của mình!"

"Mẫu thân, nhà mình đã bao lâu rồi không ăn thịt chứ, con không nhịn được mà." Nói rồi, Tiền Thị lại đưa đũa lên gắp thịt.

Hứa Thị không nhịn được trợn mắt, vội vàng gắp phần thịt còn lại vào chén của Cố Tâm Nguyệt và hai hài tử.

Tiền Thị hừ một tiếng, lại quay sang gắp thịt thỏ.

Tử Du và Hoài Cẩn ngồi trên bàn cũng nhìn đến ngây người.

"Ca ca, đây không phải là nhị thẩm giặt quần áo bên giếng sáng nay hay sao? Sáng nay nhị thẩm còn nói mẫu thân mang ít thịt quá, không đủ nhét kẽ răng."

"Tử Du, không được nói bậy, lời của nhị thẩm là không đủ cho mỗi người một miếng."

"Nhưng mà nhị thẩm đã ăn rất nhiều miếng rồi!"

Nghe hai đứa trẻ ngây thơ hát đối đáp, Hứa Thị cứng đũa, sau đó đập mạnh xuống bàn: "Cái gì? Tiền Thị, hôm nay ngươi ở bên ngoài nói xấu Tâm Nguyệt à?"

"Con… con không có." Tiền Thị vừa nghe thấy giọng giận dữ của Hứa Thị liền vô thức rụt đũa lại.

"Có hay không? Hai hài tử có thể oan cho ngươi à?" Cố Nhị Dũng cũng buông đũa, tức giận trừng mắt nhìn Tiền Thị.

"Được lắm, Tiền Thị, hôm qua Tâm Nguyệt mang về bánh bao thịt, ngươi đều cho vào bụng chó rồi à? Còn vải Tâm Nguyệt mua cho ngươi và cha ngươi, ngươi bị mù không nhìn thấy hay sao? Từ bao giờ ngươi lại hiếu thuận với ta và cha ngươi như vậy." Hứa Thị càng nói càng tức giận.

"Sau này để ta nghe thấy ngươi dám nói xấu Tâm Nguyệt một câu ở bên ngoài, ta sẽ đuổi nhị phòng ra ở riêng!"

"Mẫu thân, mẫu thân đừng tức giận, muội muội vừa mới khỏi bệnh, cuộc sống này sắp tốt đẹp rồi, sao có thể chia phòng được chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Dựa Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con

Số ký tự: 0