Chương 30 - Giấu Tiền

Khẩu Vị Của Chủ...

Không Trúc Sanh Sanh

2024-08-07 13:22:52

Lâm Hòa do dự một chút, cuối cùng vẫn không làm ra vẻ: “Ừm, không phải nói trên núi có rất nhiều thứ tốt hay sao, hôm nay ta còn đào được nhiều măng như vậy, nếu như có thời gian, ta muốn lên núi nhiều một chút.”

Chuyện linh lực là bí mật của nàng, đời này nàng sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào, nàng không muốn bị người khác xem mình là yêu quái.

Huống chi quan hệ giữa nàng và Lý Trường Huy còn chưa tốt đến mức có thể chia sẻ bí mật.

Lý Trường Huy lại đồng ý rất dứt khoát: “Được, chờ mấy ngày nay bận xong, ta sẽ mang ngươi lên núi.”

“Ngày mai ta cũng đi theo huynh ra ruộng giúp đỡ đi.”

“Sức khỏe của ngươi…”

“Yên tâm đi, bản thân ta hiểu rõ, sẽ không mệt, sẽ nghỉ ngơi thật tốt.”

Huống chi trong người nàng có linh lực, sức khỏe sẽ nhanh chóng trở nên tốt hơn, hiện tại nàng không hề lo lắng một chút nào cả.

Lý Trường Huy thấy nàng kiên trì thì cũng gật đầu đồng ý rồi.

Thịt thỏ xào ớt cay phiên bản đơn giản nhanh chóng ra khỏi nồi, hai huynh Lý Du và Lý Hạo vây quanh cái bàn, nước miếng sắp chảy ra.

Lần đầu tiên, hai huynh đệ tích cực rửa tay, lúc Lâm Hòa bưng thức ăn lên, Lý Du cũng lập tức bưng cơm đặt lên bàn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng mà mặc dù hai huynh đệ rất thèm, bọn họ vẫn chờ cha và nương ngồi vào bàn mới bắt đầu ăn cơm.

“Thơm quá, hít, cay quá, ăn ngon quá!”

Lý Hạo vừa ăn vừa hít hà, cậu mới năm tuổi, quả nhiên sức chịu đựng với ớt cay rất thấp.

Lâm Hòa cũng nếm thử, hương vị không tệ lắm, không có mùi tanh, nhưng mà đối nàng mà nói, cái này chỉ có thể tính là hơi cay.

Nhưng mà lúc nàng nhìn thấy Lý Trường Huy ăn một miếng đầu tiên, ánh mắt sáng rực lên trong giây lát, theo sau là miếng thứ hai, trực tiếp gắp một miếng ớt khô lớn, kẹp với thịt thỏ cùng nhau ăn, cũng không nói ra một chữ cay nào.

Xem ra hắn cũng là một người thích ăn cay, Lâm Hòa rất vui mừng, chủ gia đình có khẩu vị rất giống nàng, đều thích ăn cay, điều này thật sự quá tốt, về sau nàng nấu cơm không cần phải rối rắm quá nhiều.

“Ngày mai chúng ta nhìn xem mua mấy con gà con về nuôi, tốt nhất là bắt hai con heo sữa trở về, sau nhà có chuồng heo và chuông gà lớn như vậy, để không cũng không tốt, huống chi ăn tết còn muốn giết heo ăn thịt nữa.”

Tự mình nuôi một con gà trống, nuôi lớn chừng hai cân, sau đó làm gà xào ớt mới là ngon nhất, món này còn ngon hơn thịt thỏ!

Sắc mặt Lý Trường Huy rất tự nhiên gật đầu nói: “Được.”

Có thịt thỏ xào ớt ăn với cơm, một nhà năm người đều ăn đến mức có chút no căng, ngay cả mâm ớt khô cũng bị Lý Trường Huy ăn kèm với cơm luôn, chỉ để lại một cái đĩa dính dầu, để một lúc sau, dầu ăn bắt đầu đọng lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thật sự không ít, Lâm Hòa nói thầm ở trong lòng, sau đó trực tiếp bỏ vào tủ chén, lại cầm một cái tô lớn úp ngược lên trên, để tránh cho bị sâu bọ bò lên.

“Huy ca, tủ chén của chúng ta có chút cũ, huynh xem chỗ này bị nứt to như vậy, hôm nào chúng ta lại làm một cái tủ khác đi, để đồ vật cũng sạch sẽ hơn một chút.”

Ít nhất là có thể tránh cho con nhện con gián linh tinh bò vào.

Nàng đang suy nghĩ như vậy, chợt nhìn thấy phía sau tủ chén lộ ra một con gián to chừng ngón tay út, nàng nhíu mày lại, theo bản năng dùng linh lực.

Trong nháy mắt, con gián kia giống như chết đột ngột vậy, trực tiếp cứng đờ rơi từ trên tường xuống.

Lâm Hòa sửng sốt, thế mà lại, thế mà lại thật sự làm được?

“Tiểu Hòa, Tiểu Hòa?” Tiếng nói của Lý Trường Huy làm Lâm Hòa bừng tỉnh.

“Làm sao vậy?”

Lý Trường Huy khẽ nhăn mày, thấy sắc mặt của Lâm Hòa không có gì khác thường, nên hắn cũng không nói thêm cái gì: “Ta nói ngày mai đi trấn trên tìm một thợ mộc làm gia cụ giúp chúng ta đóng một cái tủ chén.”

“Được, cái tủ chén này quá cũ nát, cho dù tỉ mỉ lau sạch cùng dùng không tốt.”

Lâm Hòa hoàn toàn thu hồi vẻ ngạc nhiên lúc vừa rồi, dùng một chút linh lực tuần tra khe hở vách tường một vòng, sau đó âm thầm quyết định, ngày mai chờ lúc Lý Trường Huy không có ở nhà, nàng sẽ kéo tủ chén ra quét tước sạch sẽ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giấu Tiền

Số ký tự: 0