Lợi Hại
Không Trúc Sanh Sanh
2024-08-07 13:22:52
“Mười năm này đều đang đánh giặc khắp nơi, ai biết hắn giết bao nhiêu người mới sống sót, sợ là đã sớm vô nhân tính, về sau người trong nhà đều cách hắn xa một chút.”
Lý Vĩnh Lâm nói khiến người trong nhà đều có suy nghĩ, đại ca giết người, thật sự dám sao?
Không dám chắc chắn, nhưng cũng không ai dám phủ định.
Nghĩ đến sát khí quanh thân Lý Trường Huy làm người phát run kia, tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng rùng mình một cái.
Chỉ là ở trong lòng cảnh cáo chính mình, về sau thật sự không thể trêu chọc bọn họ, chẳng may?
Bên kia, Lý Trường Huy dẫn Lý Du Lý Hạo về nhà, trên đường cũng cẩn thận dò hỏi hai anh em kỹ càng tỉ mỉ những gì đã trải qua.
Thật ra hắn đi đến nhà đại bá trước, sau đó mới tìm hai nhi tử, cũng chỉ sớm hơn Lý Vĩnh Lâm một bước mà thôi, vừa vào trong đám người thì Lý Vĩnh Lâm đã đến.
Lý Du kích động nói những gì đã trải qua xong, sau đó chờ mong nhìn cha cậu.
Lý Trường Huy bình tĩnh gật đầu: “Làm không tồi, gặp phải người bắt nạt mình, thì phải học được cách phản kháng, nếu không người ta lại cho rằng con rất mềm yếu, thì sẽ chuyên chọn con để bắt nạt.”
Lý Du dùng sức gật đầu, vỗ ngực bảo đảm: “Vâng cha, con nhớ kỹ, có con ở đây, khẳng định sẽ không để cho người khác bắt nạt nhà chúng ta!”
Khi phụ tử ba người về nhà, Lâm Hòa vừa mới nấu cơm xong, Lý Du vui mừng chạy đến phòng bếp: “Nương, con đem tiền về rồi, còn nhiều hơn hai lượng bạc.”
Trên đường trở về, Lý Du đã xác nhận qua với cha cậu, chính là năm lượng, không hề ít đi một chút nào!
Lâm Hòa vừa mới múc con thỏ ra, đang chuẩn bị chiết dầu, vừa nghe lời này thì lập tức kinh ngạc: “Thật sự lấy về được?”
Nhà nàng vừa mất mười văn tiền, cuối cùng lại lấy về được năm lượng bạc, thật là quá lợi hại!
Lúc này Lý Trường Huy cũng đi tới cửa phòng bếp, đưa bạc vụn cho Lâm Hòa rồi nhìn thoáng qua: “Đúng vậy, Du Nhi rất lợi hại.”
Nói xong còn khẳng định gật đầu, Lý Du càng vui mừng.
Có thể là vừa rồi giọng nói của Lý Du quá lớn, đánh thức Lý An đang ngủ, lúc này đột nhiên oa oa kêu to ở phòng bên cạnh.
“Các con giúp đỡ nương, ta đi xem đệ đệ các con.”
Nói xong thì đưa mắt ra hiệu cho Lâm Hòa, Lâm Hòa vội nói: “Ta đang chuẩn bị chiết dầu, Du Nhi tới hỗ trợ nhóm lửa, Hạo Nhi xới cơm.”
Hai hài tử không nghi ngờ gì, vội vàng bắt đầu làm việc, Lý Trường Huy còn thừa dịp đi ôm Lý An mà thả năm lượng bạc vụn vào bình gốm trên xà nhà.
Hôm nay làm được một chuyện lớn, lại ăn thịt thỏ thơm ngào ngạt, tâm trạng của Lý Du và Lý Hạo rất tốt, ăn xong còn chăm chỉ rửa chén quét rác, mãi cho đến khi bị cha mẹ bảo về ngủ trưa.
Lý An ăn một chén canh trứng mềm mịn, lúc trước đã ngủ một giấc, lúc này cũng rất tỉnh táo, bị Lý Trường Huy ôm ngồi nhóm lửa.
Mỡ heo bị cắt thành khối rồi rửa rất sạch sẽ, Lâm Hòa dựa theo kinh nghiệm của mình, bỏ thêm nửa chén nước, đổ cùng mỡ heo vào trong nồi, lại đổ nửa lượng rượu trắng, sau đó cho lửa nhỏ đun từ từ.
Cho rượu trắng để làm loại bỏ mùi tanh của mỡ heo, mà bỏ thêm nửa chén nước mỡ heo, đun lửa nhỏ, mỡ heo tuyết trắng, chờ mỡ heo được ninh xong thì nước cũng bốc hơi hết.
Chiết dầu không thể không có người canh, Lâm Hòa đưa hai đứa nhỏ về phòng xong, sau đó vội vã trở lại.
“Huy ca, huynh không tính toán nói cho bọn họ biết chuyện tiền không bị trộm sao?”
Về chuyện Lý Du đòi được tiền như thế nào, thì khi ăn cơm vừa rồi, nàng đã nghe qua một lần.
Lý Vĩnh Lâm nói khiến người trong nhà đều có suy nghĩ, đại ca giết người, thật sự dám sao?
Không dám chắc chắn, nhưng cũng không ai dám phủ định.
Nghĩ đến sát khí quanh thân Lý Trường Huy làm người phát run kia, tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng rùng mình một cái.
Chỉ là ở trong lòng cảnh cáo chính mình, về sau thật sự không thể trêu chọc bọn họ, chẳng may?
Bên kia, Lý Trường Huy dẫn Lý Du Lý Hạo về nhà, trên đường cũng cẩn thận dò hỏi hai anh em kỹ càng tỉ mỉ những gì đã trải qua.
Thật ra hắn đi đến nhà đại bá trước, sau đó mới tìm hai nhi tử, cũng chỉ sớm hơn Lý Vĩnh Lâm một bước mà thôi, vừa vào trong đám người thì Lý Vĩnh Lâm đã đến.
Lý Du kích động nói những gì đã trải qua xong, sau đó chờ mong nhìn cha cậu.
Lý Trường Huy bình tĩnh gật đầu: “Làm không tồi, gặp phải người bắt nạt mình, thì phải học được cách phản kháng, nếu không người ta lại cho rằng con rất mềm yếu, thì sẽ chuyên chọn con để bắt nạt.”
Lý Du dùng sức gật đầu, vỗ ngực bảo đảm: “Vâng cha, con nhớ kỹ, có con ở đây, khẳng định sẽ không để cho người khác bắt nạt nhà chúng ta!”
Khi phụ tử ba người về nhà, Lâm Hòa vừa mới nấu cơm xong, Lý Du vui mừng chạy đến phòng bếp: “Nương, con đem tiền về rồi, còn nhiều hơn hai lượng bạc.”
Trên đường trở về, Lý Du đã xác nhận qua với cha cậu, chính là năm lượng, không hề ít đi một chút nào!
Lâm Hòa vừa mới múc con thỏ ra, đang chuẩn bị chiết dầu, vừa nghe lời này thì lập tức kinh ngạc: “Thật sự lấy về được?”
Nhà nàng vừa mất mười văn tiền, cuối cùng lại lấy về được năm lượng bạc, thật là quá lợi hại!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này Lý Trường Huy cũng đi tới cửa phòng bếp, đưa bạc vụn cho Lâm Hòa rồi nhìn thoáng qua: “Đúng vậy, Du Nhi rất lợi hại.”
Nói xong còn khẳng định gật đầu, Lý Du càng vui mừng.
Có thể là vừa rồi giọng nói của Lý Du quá lớn, đánh thức Lý An đang ngủ, lúc này đột nhiên oa oa kêu to ở phòng bên cạnh.
“Các con giúp đỡ nương, ta đi xem đệ đệ các con.”
Nói xong thì đưa mắt ra hiệu cho Lâm Hòa, Lâm Hòa vội nói: “Ta đang chuẩn bị chiết dầu, Du Nhi tới hỗ trợ nhóm lửa, Hạo Nhi xới cơm.”
Hai hài tử không nghi ngờ gì, vội vàng bắt đầu làm việc, Lý Trường Huy còn thừa dịp đi ôm Lý An mà thả năm lượng bạc vụn vào bình gốm trên xà nhà.
Hôm nay làm được một chuyện lớn, lại ăn thịt thỏ thơm ngào ngạt, tâm trạng của Lý Du và Lý Hạo rất tốt, ăn xong còn chăm chỉ rửa chén quét rác, mãi cho đến khi bị cha mẹ bảo về ngủ trưa.
Lý An ăn một chén canh trứng mềm mịn, lúc trước đã ngủ một giấc, lúc này cũng rất tỉnh táo, bị Lý Trường Huy ôm ngồi nhóm lửa.
Mỡ heo bị cắt thành khối rồi rửa rất sạch sẽ, Lâm Hòa dựa theo kinh nghiệm của mình, bỏ thêm nửa chén nước, đổ cùng mỡ heo vào trong nồi, lại đổ nửa lượng rượu trắng, sau đó cho lửa nhỏ đun từ từ.
Cho rượu trắng để làm loại bỏ mùi tanh của mỡ heo, mà bỏ thêm nửa chén nước mỡ heo, đun lửa nhỏ, mỡ heo tuyết trắng, chờ mỡ heo được ninh xong thì nước cũng bốc hơi hết.
Chiết dầu không thể không có người canh, Lâm Hòa đưa hai đứa nhỏ về phòng xong, sau đó vội vã trở lại.
“Huy ca, huynh không tính toán nói cho bọn họ biết chuyện tiền không bị trộm sao?”
Về chuyện Lý Du đòi được tiền như thế nào, thì khi ăn cơm vừa rồi, nàng đã nghe qua một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro