Xuyên Tới Thập Niên 80 Làm Cục Cưng May Mắn
Chương 37
Mộc Thất Oản/沐柒绾
2024-08-31 00:01:43
Thẩm Xảo Anh lời nói sắc bén, khiến Thẩm Xuân Minh á khẩu không trả lời được.
“Anh đều biết, chính là anh không có cách nào bước qua được đạo khảm này, anh không cần con, anh chỉ mong cô ấy sống thật tốt mà thôi.”
Thẩm Xuân Minh ngồi xổm xuống, ôm đầu thống khổ nói.
Nhiều năm như vậy, đối với anh mà nói, chính là tra tấn.
Tô Minh Thương thấy thế, vội vàng đưa mắt ra hiệu với Thẩm Xuân Sinh, Thẩm Xuân Sinh bước ra hoà giải: “Xuân Minh, không phải anh cả muốn nói gì em, Xảo Anh nói có đạo lý, ba năm nay, anh và chị dâu, ba mẹ, Xảo Anh đều khuyên nhủ em biết bao nhiêu lần?”
“Thậm chí đến ngay cả nhà mẹ đẻ của em dâu cũng đều tới khuyên em, chính là bản thân em sao vẫn như vậy......”
Thẩm Xuân Sinh không đành lòng nói tiếp, anh cùng Lâm Tiểu Quyên xem như tình đầu ý hợp, là sau khi kết hôn bồi dưỡng ra cảm tình, cũng không có cảm tình thâm hậu giống vợ chồng Thẩm Xuân Minh như vậy.
Đôi khi, Thẩm Xuân Sinh khó mà lý giải được ý nghĩ của Thẩm Xuân Minh.
Tô Minh Thương cũng tới khuyên nhủ: “Đúng vậy, Xuân Minh, anh nhìn xem anh như bây giờ, còn có khí phách hăng hái như trước kia hay sao? Nói vậy, nếu chị dâu ở trên trời có linh, cũng không mong muốn nhìn thấy anh vẫn luôn đám mình trong đau thương như này.”
Lúc trước Thẩm Xuân Minh bởi vì thông minh, nơi nơi đều có thể giao lưu giao thiệp, có thể nói là đi đến đâu đều có bạn ở đó, khí phách hăng hái, nhưng hiện tại lại trở nên vô cùng suy sút.
Thẩm Xuân Minh vẫn ngồi xổm, không nói chuyện, tựa hồ là muốn dùng trầm mặc để kháng nghị. Thẩm Xảo Anh thấy thế, vốn dĩ có chút mềm lòng, bỗng nhiên cứng rắn hạ quyết tâm.
“Anh hai, nếu anh đã không thích Hạo nhi như vậy, vậy em có một chủ ý, nếu không để anh cả nhận nuôi Hạo Nhi đi, về sau nếu anh đi bước nữa, thì Hạo Nhi cũng không cần gian nan quá mức.”
Thẩm Xảo Anh vốn là muốn để tự mình nhận nuôi Thẩm Hạo, nhưng Thẩm Hạo dù sao cũng là cháu nội nhà họ Thẩm, tuy rằng cô họ Thẩm, nhưng dù sao cũng là con gái, không tiện nhận nuôi con trai của anh ruột.
“Hoặc là đưa Hạo Nhi cho nhà mẹ đẻ chị dâu nuôi, điều kiện nhà mẹ của chị dâu cũng không tồi, tin tưởng sẽ không không quan tâm tới cốt nhục duy nhất của chị ấy! Nếu thật sự không được nữa, vậy để em thương lượng với cha mẹ chồng em một chút, để em nuôi!”
Thẩm Xuân Minh nghe Thẩm Xảo Anh nói xong, lập tức ngẩng đầu: “Không! Anh không cho phép!”
Thẩm Xảo Anh cười lạnh nói: “Anh không cho phép có ích lợi gì? Chuyện này em sẽ thương lượng với ba mẹ, em thấy anh cái
dạng này cũng không thích hợp để làm cha của Hạo Nhi, còn không bằng coi như chưa từng có con trai là Hạo Nhi này đi!”
“Vốn không phải anh cũng nghĩ như vậy sao? Anh hy vọng Hạo Nhi biến mất, giờ không phải như anh mong muốn rồi hay sao?”
Thẩm Xuân Sinh, Lâm Tiểu Quyên cùng Tô Minh Thương cũng chưa nghĩ tới Thẩm Xảo Anh sẽ nói ra những lời này, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ.
“Xảo Anh, chuyện này em đã thương lượng với Minh Thương ,với nhà họ Tô rồi sao? Đây không phải là chuyện nhỏ!” Thẩm Xuân Minh sắc mặt khó coi, cảm thấy em gái đang làm khó mình.
“Em đều nói, có vài cái lựa chọn, em tin tưởng anh cả chị dâu sẽ không để ý việc nhận nuôi Hạo nhi đâu, phải không?”
Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên bị Thẩm Xảo Anh điểm danh, bất đắc dĩ gật đầu: “Hai vợ chồng anh đều nhìn Hạo Nhi lớn lên, cũng chẳng khác con ruột là bao.”
Thẩm Xảo Anh buông tay, trên mặt thần sắc cực kỳ nghiêm túc: “Này không phải được rồi sao? Anh cả chị dâu đều không ngại, anh cũng không cần phải trốn tránh Hạo Nhi, không phải đẹp cả đôi đàng rồi sao?”
“......”
Thẩm Xuân Minh nắm chặt nắm tay, muốn rống to, nhưng miệng lại như bị lấp kín vậy, một câu cũng nói không nên lời.
“Anh hai, rốt cuộc anh cũng là cha ruột của Hạo nhi, em cho anh thời gian ba ngày để suy nghĩ, hy vọng anh có thể nghĩ thông suốt, nói cách khác em nhất định sẽ đi tìm ba mẹ thương lượng, phải biết rằng hiện giờ ba mẹ đều thất vọng về anh quá rồi.”
Nói xong câu đó, Thẩm Xảo Anh liếc nhìn Thẩm Xuân Minh một cái thật sâu.
“Anh đều biết, chính là anh không có cách nào bước qua được đạo khảm này, anh không cần con, anh chỉ mong cô ấy sống thật tốt mà thôi.”
Thẩm Xuân Minh ngồi xổm xuống, ôm đầu thống khổ nói.
Nhiều năm như vậy, đối với anh mà nói, chính là tra tấn.
Tô Minh Thương thấy thế, vội vàng đưa mắt ra hiệu với Thẩm Xuân Sinh, Thẩm Xuân Sinh bước ra hoà giải: “Xuân Minh, không phải anh cả muốn nói gì em, Xảo Anh nói có đạo lý, ba năm nay, anh và chị dâu, ba mẹ, Xảo Anh đều khuyên nhủ em biết bao nhiêu lần?”
“Thậm chí đến ngay cả nhà mẹ đẻ của em dâu cũng đều tới khuyên em, chính là bản thân em sao vẫn như vậy......”
Thẩm Xuân Sinh không đành lòng nói tiếp, anh cùng Lâm Tiểu Quyên xem như tình đầu ý hợp, là sau khi kết hôn bồi dưỡng ra cảm tình, cũng không có cảm tình thâm hậu giống vợ chồng Thẩm Xuân Minh như vậy.
Đôi khi, Thẩm Xuân Sinh khó mà lý giải được ý nghĩ của Thẩm Xuân Minh.
Tô Minh Thương cũng tới khuyên nhủ: “Đúng vậy, Xuân Minh, anh nhìn xem anh như bây giờ, còn có khí phách hăng hái như trước kia hay sao? Nói vậy, nếu chị dâu ở trên trời có linh, cũng không mong muốn nhìn thấy anh vẫn luôn đám mình trong đau thương như này.”
Lúc trước Thẩm Xuân Minh bởi vì thông minh, nơi nơi đều có thể giao lưu giao thiệp, có thể nói là đi đến đâu đều có bạn ở đó, khí phách hăng hái, nhưng hiện tại lại trở nên vô cùng suy sút.
Thẩm Xuân Minh vẫn ngồi xổm, không nói chuyện, tựa hồ là muốn dùng trầm mặc để kháng nghị. Thẩm Xảo Anh thấy thế, vốn dĩ có chút mềm lòng, bỗng nhiên cứng rắn hạ quyết tâm.
“Anh hai, nếu anh đã không thích Hạo nhi như vậy, vậy em có một chủ ý, nếu không để anh cả nhận nuôi Hạo Nhi đi, về sau nếu anh đi bước nữa, thì Hạo Nhi cũng không cần gian nan quá mức.”
Thẩm Xảo Anh vốn là muốn để tự mình nhận nuôi Thẩm Hạo, nhưng Thẩm Hạo dù sao cũng là cháu nội nhà họ Thẩm, tuy rằng cô họ Thẩm, nhưng dù sao cũng là con gái, không tiện nhận nuôi con trai của anh ruột.
“Hoặc là đưa Hạo Nhi cho nhà mẹ đẻ chị dâu nuôi, điều kiện nhà mẹ của chị dâu cũng không tồi, tin tưởng sẽ không không quan tâm tới cốt nhục duy nhất của chị ấy! Nếu thật sự không được nữa, vậy để em thương lượng với cha mẹ chồng em một chút, để em nuôi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Xuân Minh nghe Thẩm Xảo Anh nói xong, lập tức ngẩng đầu: “Không! Anh không cho phép!”
Thẩm Xảo Anh cười lạnh nói: “Anh không cho phép có ích lợi gì? Chuyện này em sẽ thương lượng với ba mẹ, em thấy anh cái
dạng này cũng không thích hợp để làm cha của Hạo Nhi, còn không bằng coi như chưa từng có con trai là Hạo Nhi này đi!”
“Vốn không phải anh cũng nghĩ như vậy sao? Anh hy vọng Hạo Nhi biến mất, giờ không phải như anh mong muốn rồi hay sao?”
Thẩm Xuân Sinh, Lâm Tiểu Quyên cùng Tô Minh Thương cũng chưa nghĩ tới Thẩm Xảo Anh sẽ nói ra những lời này, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ.
“Xảo Anh, chuyện này em đã thương lượng với Minh Thương ,với nhà họ Tô rồi sao? Đây không phải là chuyện nhỏ!” Thẩm Xuân Minh sắc mặt khó coi, cảm thấy em gái đang làm khó mình.
“Em đều nói, có vài cái lựa chọn, em tin tưởng anh cả chị dâu sẽ không để ý việc nhận nuôi Hạo nhi đâu, phải không?”
Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên bị Thẩm Xảo Anh điểm danh, bất đắc dĩ gật đầu: “Hai vợ chồng anh đều nhìn Hạo Nhi lớn lên, cũng chẳng khác con ruột là bao.”
Thẩm Xảo Anh buông tay, trên mặt thần sắc cực kỳ nghiêm túc: “Này không phải được rồi sao? Anh cả chị dâu đều không ngại, anh cũng không cần phải trốn tránh Hạo Nhi, không phải đẹp cả đôi đàng rồi sao?”
“......”
Thẩm Xuân Minh nắm chặt nắm tay, muốn rống to, nhưng miệng lại như bị lấp kín vậy, một câu cũng nói không nên lời.
“Anh hai, rốt cuộc anh cũng là cha ruột của Hạo nhi, em cho anh thời gian ba ngày để suy nghĩ, hy vọng anh có thể nghĩ thông suốt, nói cách khác em nhất định sẽ đi tìm ba mẹ thương lượng, phải biết rằng hiện giờ ba mẹ đều thất vọng về anh quá rồi.”
Nói xong câu đó, Thẩm Xảo Anh liếc nhìn Thẩm Xuân Minh một cái thật sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro