Xuyên Tới Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã
Chương 25
Xuân Phong Thập Cửu Lí
2024-10-01 12:39:36
Cho đến khi nhìn thấy nàng vẫn dừng lại ở mép rừng, mới nhẹ nhàng phát ra một tiếng gầm gừ từ cổ họng.
Tô Nhiễm dừng bước ở mép rừng.
Một là gỗ ở đây thực sự quá dễ kiếm, căn bản không cần đi sâu vào rừng, mặt khác nàng cũng không dám tùy tiện biến mất khỏi tầm mắt người sói, lỡ chẳng may khiến người sói hiểu lầm tức giận thì không tốt.
Hầu hết cây cối ở đây đều là những cây cổ thụ mà người thú dùng để xây tổ chim (Tô Nhiễm quyết định gọi thẳng là cây tổ chim).
Ngoài cây tổ chim ra, còn có một loại cây giống như cây liễu. Nhưng kỳ lạ là lá của loại cây này đều mọc thành từng cành nhỏ, hơi giống như cây liễu sau khi cắt hết lá , chỉ còn lại cành.
Tô Nhiễm đứng dưới một trong những cái cây, kiễng chân vươn tay nắm lấy một cành cây rủ xuống, muốn bẻ một cành mang về xem thử.
Kết quả là mất nửa ngày trời vật lộn, chỉ làm cho cành cây bị gãy.
Cành cây này rất dai.
Tô Nhiễm nhìn cành cây, hay đúng hơn là chiếc lá cây cuối cùng bị dao chiến thuật cắt đứt, cảm thấy chỉ nhìn qua thì thực sự rất giống cành liễu.
Chỉ là cành cây này không có lá, nhìn chung cũng nhẵn nhụi hơn. Rất thích hợp để dùng để đan đồ hoặc làm dây thừng.
Tô Nhiễm quyết định gọi loại cây này là cây liễu.
Nàng ném nửa cành cây trên tay đi, sau đó cúi xuống nhặt một số lá rụng và cành cây trên mặt đất.
Có lẽ là vì ở rìa rừng nên những chiếc lá rụng này có thể được ánh nắng mặt trời chiếu vào, những chiếc lá rụng ở đây khô hơn một chút so với trong rừng.
Nàng xếp chồng những cành cây thu thập được lại với nhau, đặt một nắm lá cây khô lên trên cùng để chuẩn bị nhóm lửa, sau đó dùng một bên cánh tay kẹp cả chồng cành cây nhấc lên.
Kết quả là vừa quay người đã thấy người sói đứng sau lưng nàng, đôi cánh màu xám đen dang ra một nửa, cái đuôi cụp xuống quét qua quét lại sau lưng một cách bồn chồn, toàn thân đều toát lên một vẻ: Ngươi đang làm gì vậy? Sao ngươi còn chưa quay về?
Thấy nàng quay người lại, đôi mắt người sói dường như sáng lên nhưng ngay sau đó, sự chú ý của hắn đã bị những cành cây nàng ôm trong tay thu hút.
Hắn kéo cánh tay Tô Nhiễm, giơ một ngón tay chỉ vào cành cây "Ư ử" không ngừng, dường như đang nói: "Ngươi nhặt thứ này làm gì? Không thể ăn được đâu!"
Tô Nhiễm không để ý đến hắn, nói cũng không thông, chi bằng để người sói trực tiếp nhìn thấy toàn bộ quá trình.
Vì vậy, trong suốt thời gian Tô Nhiễm bận rộn nhóm lửa, người sói vẫn luôn vây quanh nàng không ngừng kêu "Ư ử, ư ử", cho đến khi nghe thấy tiếng "Bốp." một tiếng, tiếng miếng chà và đá vụn cọ xát vang lên, một tia lửa bắn vào đám lá khô nhét dưới cành cây, một làn khói đen bốc lên vài giây sau, một ngọn lửa nhỏ nhanh chóng lan tỏa dưới cành cây.
Tô Nhiễm dừng bước ở mép rừng.
Một là gỗ ở đây thực sự quá dễ kiếm, căn bản không cần đi sâu vào rừng, mặt khác nàng cũng không dám tùy tiện biến mất khỏi tầm mắt người sói, lỡ chẳng may khiến người sói hiểu lầm tức giận thì không tốt.
Hầu hết cây cối ở đây đều là những cây cổ thụ mà người thú dùng để xây tổ chim (Tô Nhiễm quyết định gọi thẳng là cây tổ chim).
Ngoài cây tổ chim ra, còn có một loại cây giống như cây liễu. Nhưng kỳ lạ là lá của loại cây này đều mọc thành từng cành nhỏ, hơi giống như cây liễu sau khi cắt hết lá , chỉ còn lại cành.
Tô Nhiễm đứng dưới một trong những cái cây, kiễng chân vươn tay nắm lấy một cành cây rủ xuống, muốn bẻ một cành mang về xem thử.
Kết quả là mất nửa ngày trời vật lộn, chỉ làm cho cành cây bị gãy.
Cành cây này rất dai.
Tô Nhiễm nhìn cành cây, hay đúng hơn là chiếc lá cây cuối cùng bị dao chiến thuật cắt đứt, cảm thấy chỉ nhìn qua thì thực sự rất giống cành liễu.
Chỉ là cành cây này không có lá, nhìn chung cũng nhẵn nhụi hơn. Rất thích hợp để dùng để đan đồ hoặc làm dây thừng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Nhiễm quyết định gọi loại cây này là cây liễu.
Nàng ném nửa cành cây trên tay đi, sau đó cúi xuống nhặt một số lá rụng và cành cây trên mặt đất.
Có lẽ là vì ở rìa rừng nên những chiếc lá rụng này có thể được ánh nắng mặt trời chiếu vào, những chiếc lá rụng ở đây khô hơn một chút so với trong rừng.
Nàng xếp chồng những cành cây thu thập được lại với nhau, đặt một nắm lá cây khô lên trên cùng để chuẩn bị nhóm lửa, sau đó dùng một bên cánh tay kẹp cả chồng cành cây nhấc lên.
Kết quả là vừa quay người đã thấy người sói đứng sau lưng nàng, đôi cánh màu xám đen dang ra một nửa, cái đuôi cụp xuống quét qua quét lại sau lưng một cách bồn chồn, toàn thân đều toát lên một vẻ: Ngươi đang làm gì vậy? Sao ngươi còn chưa quay về?
Thấy nàng quay người lại, đôi mắt người sói dường như sáng lên nhưng ngay sau đó, sự chú ý của hắn đã bị những cành cây nàng ôm trong tay thu hút.
Hắn kéo cánh tay Tô Nhiễm, giơ một ngón tay chỉ vào cành cây "Ư ử" không ngừng, dường như đang nói: "Ngươi nhặt thứ này làm gì? Không thể ăn được đâu!"
Tô Nhiễm không để ý đến hắn, nói cũng không thông, chi bằng để người sói trực tiếp nhìn thấy toàn bộ quá trình.
Vì vậy, trong suốt thời gian Tô Nhiễm bận rộn nhóm lửa, người sói vẫn luôn vây quanh nàng không ngừng kêu "Ư ử, ư ử", cho đến khi nghe thấy tiếng "Bốp." một tiếng, tiếng miếng chà và đá vụn cọ xát vang lên, một tia lửa bắn vào đám lá khô nhét dưới cành cây, một làn khói đen bốc lên vài giây sau, một ngọn lửa nhỏ nhanh chóng lan tỏa dưới cành cây.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro