Xuyên Tới Tinh Tế Trồng Rau Kiếm Tiền
Chương 15
Mâm Xôi
2024-08-31 00:16:08
Nói xong, Tô Mạnh Hạo ôm đầu, ngay sau đó, lại nhảy dựng lên nhìn cô vui vẻ nói:" Tiểu Lạc Lạc, anh có mua quà cho em này, mấy thứ này anh đi tới mấy nơi thấy đẹp nên mua về cho em đó, mau tới đây xem"
Ngay sau đó, chạy vút một cái mấy giây sau lại vứt một cái ôm cái túi to đùng đưa cô:" Đây quà của em đó, anh để hết trong này, em nhớ xem nhé"
Cô chưa kịp nói gì, làm cũng chưa kip làm gì, nãy giờ ba mẹ và cô chưa xen miệng vào được một câu nào cả, tự dựng lại có một túi quà to vượt cả mặt, người anh họ này đúng là tốt với cô thật lòng, cơ mà nói là Tô đẹp trai thì không đúng, chắc phải gọi là Tô nói nhiều, Tô tăng động thì đúng hơn, nhưng sợ nói ra anh ấy lại nhảy dựng lên thuyết trình về sự đẹp trai của mình thì mệt lắm.
"Mạnh Hạo vậy ba mẹ cháu đâu" Lúc này mẹ Tô mới chờ được đến lúc Tô Mạnh Hạo dừng lại thì lên tiếng hỏi
" À cháu cũng không biết nữa, hôm trước cháu gọi thì họ nói đang ở thị trấn số 2 phía nam Hắc Tinh, nghe nói ở đấy mới có khu du lịch rất đẹp, nên họ tới đấy rồi, dì cũng biết ba mẹ cháu đấy, chỗ nào có cảnh đẹp mà không có mặt chứ, từ đầu năm rồi cháu còn chưa thấy mặt hai người mà" Tô Mạnh Hạo chả quan tâm nói, cậu ta đã quen với việc này rồi, từ nhỏ hai ngày này đã vứt cậu ở nhà một mình để đi du lịch rồi
Này là điển hình của việc thả rông con này, uhm mà sao cô lại có họ hàng giàu có thế nhỉ, mà sao ba mẹ cô lại phải làm ở mỏ quặng vất vả nhỉ. Nếu như nhìn tình cảm của mọi người thì có thể thấy họ rất thân thiết.
"Mẹ vậy là chúng ta còn có người họ hàng như vậy sao?" Cô nghi ngờ hỏi
"Uhm đúng vậy, hai người đều là dị năng giả, hai vợ chồng cũng muốn giúp đỡ nhà mình, nhưng mà ba mẹ không đồng ý, nếu lúc nào cũng nhận giúp đỡ, thì sẽ bị phụ thuộc, ba me có thể làm việc được, thì sẽ không nhận sự giúp đỡ từ người khác kể cả anh chị em mình" Mẹ Tô nói
Thì ra là thế, ba mẹ cô đúng là người thành thật mà, cô ôm túi quà to mang tới nhà để, sau đó đi ra ngoài thấy Tô Mạnh Hạo vẫn đang thao thao bất tuyệt nói chuyện với hai ba mẹ cô.
"Lần này cháu đi tới phía Bắc coi như đi không công một chuyến rồi, ôi ngày mai làm sao trôi qua đây" Đang nói chuyện cậu ta mới chợt quay đầu tời vườn rau xanh nhát của cô nghi ngờ hỏi
"Hả, mà mọi người đang làm gì vậy, mấy cái này là gì, cháu chưa thấy bao giờ" Trời từ nãy tới giờ mới chú ý tới cái vườn rau này, thật sự là không còn gì để nói
" Đây là rau xanh, cả nhà em đang trồng được hơn một tháng rồi" Cô nói
"Rau xanh, rau xanh là cái gì, cái này để làm gì, sao lại có màu xanh nhỉ, cái này màu vàng, cái thì màu đỏ mà vẫn gọi là rau xanh sao, nhìn lạ quá, mà để làm gì" Cậu ta xoay cổ như đứa bé mới học nhìn thế giới tò mò hỏi
Ngay sau đó, chạy vút một cái mấy giây sau lại vứt một cái ôm cái túi to đùng đưa cô:" Đây quà của em đó, anh để hết trong này, em nhớ xem nhé"
Cô chưa kịp nói gì, làm cũng chưa kip làm gì, nãy giờ ba mẹ và cô chưa xen miệng vào được một câu nào cả, tự dựng lại có một túi quà to vượt cả mặt, người anh họ này đúng là tốt với cô thật lòng, cơ mà nói là Tô đẹp trai thì không đúng, chắc phải gọi là Tô nói nhiều, Tô tăng động thì đúng hơn, nhưng sợ nói ra anh ấy lại nhảy dựng lên thuyết trình về sự đẹp trai của mình thì mệt lắm.
"Mạnh Hạo vậy ba mẹ cháu đâu" Lúc này mẹ Tô mới chờ được đến lúc Tô Mạnh Hạo dừng lại thì lên tiếng hỏi
" À cháu cũng không biết nữa, hôm trước cháu gọi thì họ nói đang ở thị trấn số 2 phía nam Hắc Tinh, nghe nói ở đấy mới có khu du lịch rất đẹp, nên họ tới đấy rồi, dì cũng biết ba mẹ cháu đấy, chỗ nào có cảnh đẹp mà không có mặt chứ, từ đầu năm rồi cháu còn chưa thấy mặt hai người mà" Tô Mạnh Hạo chả quan tâm nói, cậu ta đã quen với việc này rồi, từ nhỏ hai ngày này đã vứt cậu ở nhà một mình để đi du lịch rồi
Này là điển hình của việc thả rông con này, uhm mà sao cô lại có họ hàng giàu có thế nhỉ, mà sao ba mẹ cô lại phải làm ở mỏ quặng vất vả nhỉ. Nếu như nhìn tình cảm của mọi người thì có thể thấy họ rất thân thiết.
"Mẹ vậy là chúng ta còn có người họ hàng như vậy sao?" Cô nghi ngờ hỏi
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Uhm đúng vậy, hai người đều là dị năng giả, hai vợ chồng cũng muốn giúp đỡ nhà mình, nhưng mà ba mẹ không đồng ý, nếu lúc nào cũng nhận giúp đỡ, thì sẽ bị phụ thuộc, ba me có thể làm việc được, thì sẽ không nhận sự giúp đỡ từ người khác kể cả anh chị em mình" Mẹ Tô nói
Thì ra là thế, ba mẹ cô đúng là người thành thật mà, cô ôm túi quà to mang tới nhà để, sau đó đi ra ngoài thấy Tô Mạnh Hạo vẫn đang thao thao bất tuyệt nói chuyện với hai ba mẹ cô.
"Lần này cháu đi tới phía Bắc coi như đi không công một chuyến rồi, ôi ngày mai làm sao trôi qua đây" Đang nói chuyện cậu ta mới chợt quay đầu tời vườn rau xanh nhát của cô nghi ngờ hỏi
"Hả, mà mọi người đang làm gì vậy, mấy cái này là gì, cháu chưa thấy bao giờ" Trời từ nãy tới giờ mới chú ý tới cái vườn rau này, thật sự là không còn gì để nói
" Đây là rau xanh, cả nhà em đang trồng được hơn một tháng rồi" Cô nói
"Rau xanh, rau xanh là cái gì, cái này để làm gì, sao lại có màu xanh nhỉ, cái này màu vàng, cái thì màu đỏ mà vẫn gọi là rau xanh sao, nhìn lạ quá, mà để làm gì" Cậu ta xoay cổ như đứa bé mới học nhìn thế giới tò mò hỏi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro