Xuyên Tới Tinh Tế Trồng Rau Kiếm Tiền
Chương 33
Mâm Xôi
2024-08-31 00:16:08
" Vậy con sẽ liên hệ lại bên phía Hiên Viên gia để thông báo, chúng ta chuyển lại hết rau vào chậu trước, khi nào xong thì sẽ chuyển vào ở được không ạ" Tô Lạc nói
" Được nghe theo ý của con" Ba Tô vui vẻ nói, chỉ cần không ảnh hưởng tới rau xanh ông thế nào cũng được bây giờ hai vợ chồng chăm rau còn hơn cả chăm cơn cái.
" Hiện tại còn chưa biết công dụng của rau xanh, một khi hợp tác với Hiên Viên gia, chuyện này sẽ không giữ được, nhiều người sẽ đi điều tra, không cần thời gian nhiều sẽ biết tới chúng ta thôi, nếu vào Tam Võng sớm có thể am toàn hơn"
Ba ngày sau cả nhà chuyển tất cả các chậu rau vào trong Tam Võng, đây là khu biệt viện riêng, mỗi căn sẽ rộng khoảng 500 m2, bao gồm nhà ở, sân chơi, vườn được vây kín bằng tường rào, phân cách riêng biệt.
" Oa rộng quá" Tô Lạc cảm thán, nhìn mảnh đất rộng bao la này nếu được phủ một màu xanh của cây cỏ thì sẽ càng đẹp hơn
"Chỗ này chủ yếu được thiết kế để vui chơi nghỉ dưỡng, nên rất là riêng tư, nhưng cũng có bảo vệ tuần tra nghiêm ngặt" Tề Ngọc Mẫn nói
" Vâng ạ" Tô Lạc cũng cảm thấy rất thích chỗ này
" Chị Tô, nhà em là căn bên cạnh khi nào rảnh rồi em có thể qua nhà chị chơi hay không" Tề Ngọc Mẫn đúng là giao tiếp tốt chả mấy chốc đã cùng mẹ Tô chị em rồi, mẹ Tô cũng đăc biệt thích Tề Ngọc Mẫn
" Được chứ, được chứ, lúc nào cũng hoan nghênh em" Mẹ Tô và Tề Ngọc Mẫn đều là người hào phóng thân thiện nên dễ ở chung với nhau
" Thật không ngờ rau xanh lại được trồng lên như thế này, kì diệu quá" Tề Ngọc Mẫn cảm thán không thôi
HIên Viên Lâm cũng với Tô Mạnh Hạo, ba Tô, mấy người nhà Hiên Viên cùng nhau dời hết các chậu rau xuống dưới, vì không muốn để cho người khác phát hiện ra nên tất cả đều phải tự tay làm hết, nhưng mà họ cũng rất hào hứng, lần đầu tiếp xúc với rau xanh như thế này, đều rất mới mẻ.
Rau xanh còn tươi mát dễ chịu, họ cảm thấy khi ở gần thì rất thư thoái, không khí cũng dễ chịu hơn nhiều so với những chỗ khác
Sau khi xếp hết tất cả các chậu cây vào trong sân trước nhà, mọi người nhìn một màu xanh mát trước mặt thì cảm khái, thật đẹp. Nếu có thể ngày nào họ cũng muốn ở đây chăm sóc cây, nghĩ thế nhìn tới ba mẹ Tô đều hâm mộ không thôi.
" Sau này nếu rảnh mọi người có thể qua đây cùng chăm sóc rau được mà" Mẹ Tô thấy biểu tình hâm mộ của cả nhà Hiên Viên thì nói, rau xanh thật sự có mị lực rất lớn
" Được được, anh chị Tô nói đúng, chúng ta là hàng xóm mà" Tề Ngọc Mần cười ha ha nói
" Hôm nay trước khi chuyển đi , nhà cháu cũng đã hái chút rau củ quả, chi bằng bây giờ chúng ta nấu một bữa tối để chúc mừng được không ạ" Tô Lạc nói
" Vậy vậy có được không" Tề Ngọc Mẫn nói
" có gì không được chứ ạ"
" Thế cảm ơn cả nhà, có việc gì cháu cứ nói để mọi người cùng làm"
" Đúng vậy hôm nay mời mọi người một bữa cơm" Mẹ Tô nói
" Được được, chị Tô chúng ta mau vào bếp đi" Tề Ngọc mẫn kéo mẹ Tô đi
" Mẹ chúng ta có khoai tây, cà tím, ớt ngọt, cà chua, rau cải chắc chỗ này cũng đủ ăn rồi" Tô Lạc nói
" Được rồi, vậy khoai tây để hầm xương đi, cà tím sẽ nướng mỡ hành, ớt ngọt nhồi thịt, cà chua thì là canh trứng đi, rau cải sẽ luộc được không ạ" Tô Lạc nghĩ nghĩ mấy món đơn giản nhất nói
" Được nghe theo ý của con" Ba Tô vui vẻ nói, chỉ cần không ảnh hưởng tới rau xanh ông thế nào cũng được bây giờ hai vợ chồng chăm rau còn hơn cả chăm cơn cái.
" Hiện tại còn chưa biết công dụng của rau xanh, một khi hợp tác với Hiên Viên gia, chuyện này sẽ không giữ được, nhiều người sẽ đi điều tra, không cần thời gian nhiều sẽ biết tới chúng ta thôi, nếu vào Tam Võng sớm có thể am toàn hơn"
Ba ngày sau cả nhà chuyển tất cả các chậu rau vào trong Tam Võng, đây là khu biệt viện riêng, mỗi căn sẽ rộng khoảng 500 m2, bao gồm nhà ở, sân chơi, vườn được vây kín bằng tường rào, phân cách riêng biệt.
" Oa rộng quá" Tô Lạc cảm thán, nhìn mảnh đất rộng bao la này nếu được phủ một màu xanh của cây cỏ thì sẽ càng đẹp hơn
"Chỗ này chủ yếu được thiết kế để vui chơi nghỉ dưỡng, nên rất là riêng tư, nhưng cũng có bảo vệ tuần tra nghiêm ngặt" Tề Ngọc Mẫn nói
" Vâng ạ" Tô Lạc cũng cảm thấy rất thích chỗ này
" Chị Tô, nhà em là căn bên cạnh khi nào rảnh rồi em có thể qua nhà chị chơi hay không" Tề Ngọc Mẫn đúng là giao tiếp tốt chả mấy chốc đã cùng mẹ Tô chị em rồi, mẹ Tô cũng đăc biệt thích Tề Ngọc Mẫn
" Được chứ, được chứ, lúc nào cũng hoan nghênh em" Mẹ Tô và Tề Ngọc Mẫn đều là người hào phóng thân thiện nên dễ ở chung với nhau
" Thật không ngờ rau xanh lại được trồng lên như thế này, kì diệu quá" Tề Ngọc Mẫn cảm thán không thôi
HIên Viên Lâm cũng với Tô Mạnh Hạo, ba Tô, mấy người nhà Hiên Viên cùng nhau dời hết các chậu rau xuống dưới, vì không muốn để cho người khác phát hiện ra nên tất cả đều phải tự tay làm hết, nhưng mà họ cũng rất hào hứng, lần đầu tiếp xúc với rau xanh như thế này, đều rất mới mẻ.
Rau xanh còn tươi mát dễ chịu, họ cảm thấy khi ở gần thì rất thư thoái, không khí cũng dễ chịu hơn nhiều so với những chỗ khác
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi xếp hết tất cả các chậu cây vào trong sân trước nhà, mọi người nhìn một màu xanh mát trước mặt thì cảm khái, thật đẹp. Nếu có thể ngày nào họ cũng muốn ở đây chăm sóc cây, nghĩ thế nhìn tới ba mẹ Tô đều hâm mộ không thôi.
" Sau này nếu rảnh mọi người có thể qua đây cùng chăm sóc rau được mà" Mẹ Tô thấy biểu tình hâm mộ của cả nhà Hiên Viên thì nói, rau xanh thật sự có mị lực rất lớn
" Được được, anh chị Tô nói đúng, chúng ta là hàng xóm mà" Tề Ngọc Mần cười ha ha nói
" Hôm nay trước khi chuyển đi , nhà cháu cũng đã hái chút rau củ quả, chi bằng bây giờ chúng ta nấu một bữa tối để chúc mừng được không ạ" Tô Lạc nói
" Vậy vậy có được không" Tề Ngọc Mẫn nói
" có gì không được chứ ạ"
" Thế cảm ơn cả nhà, có việc gì cháu cứ nói để mọi người cùng làm"
" Đúng vậy hôm nay mời mọi người một bữa cơm" Mẹ Tô nói
" Được được, chị Tô chúng ta mau vào bếp đi" Tề Ngọc mẫn kéo mẹ Tô đi
" Mẹ chúng ta có khoai tây, cà tím, ớt ngọt, cà chua, rau cải chắc chỗ này cũng đủ ăn rồi" Tô Lạc nói
" Được rồi, vậy khoai tây để hầm xương đi, cà tím sẽ nướng mỡ hành, ớt ngọt nhồi thịt, cà chua thì là canh trứng đi, rau cải sẽ luộc được không ạ" Tô Lạc nghĩ nghĩ mấy món đơn giản nhất nói
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro