Xuyên Tới Tinh Tế Trồng Rau Kiếm Tiền
Chương 43
Mâm Xôi
2024-08-31 00:16:08
" Cậu ăn gì thế" Lưu Kỳ Kỳ nhìn đồ ăn của Tô Lạc cảm thấy vừa đẹp mắt lại còn thơm nữa thì tò mò hỏi
" Tớ có thịt băm và canh trứng" Tô Lạc nói, cô vì để không lộ rau củ mà nấu nhuyễn hết ra, sẽ không phát hiện được điều bất thường
" cậu có ăn dịch dinh dưỡng không" Lưu Kỳ Kỳ nói
" Tớ ăn thế này đủ rồi" cô ăn cũng không nhiều lắm, dịch dinh dưỡng cô không thích lắm
" Tiểu Lạc, đồ ăn của cậu có vẻ thơm quá, màu sắc cũng đẹp mắt nữa, đây là cậu tự nấu sao" Lưu Kỳ Kỳ tò mò hỏi, vì hương thơm mê người quá, cô hơi ngại nhưng mà thật sự thơm lắm
" Đúng vậy" Tô Lạc buồn cười nhìn Lưu Kỳ Kỳ đang dán mắt vào đồ ăn nói
Lưu Kỳ Kỳ bắt đầu cầm thịt nướng ăn ngấu nghiến:" Ngon quá, không được như thịt xiên sau trường, nhưng mà cũng ngon không kém"
" Đồ ăn của cậu sao thơm quá vậy" Sau đó thấy Tô Lạc ăn cơm thì ngửi thơm lại bốc lên
" Cậu có muốn thử chút không" Không trêu cô ấy nữa, Tô Lạc nói
" Thôi cậu ăn đi, có chút đồ ăn thế này cậu đưa tớ một ít thì cậu ăn sao đủ" Lưu Kỳ Kỳ cũng muốn ăn nhưng nhìn phân lượng không nhiều, nên cô cũng ngại không muốn ăn của Tô Lạc
" Không sao" Sau đó múc một muỗng canh và một muỗng thịt băm và bát của Lưu Kỳ kỳ
Lưu Kỳ Kỳ mặc dù không muốn ăn của bạn mình nhưng bạn đã nói thế cô cũng không ngại nữa, đây cũng đều là thịt mà, đã là thịt cô đều thích ăn, sau đó bê canh trứng uống một ngụm, canh trứng vừa tới miệng, Lưu Kỳ Kỳ đã ngây người, sao sao, ngon vậy, hương vị này cô chưa ăn bao giờ, lại nhanh chóng uống hết chén canh cô trợn tròn mắt nhìn Tô Lạc
" Tiểu Lạc, sao sao cái này lại ngon vậy, tớ chưa từng ăn loại canh nào ngon thế này" Lưu Kỳ Kỳ lắp bắp nói
" Cậu nấu bằng cách nào"
" Tớ cũng chỉ nấu bình thường thôi, có thể tay nghê nấu ăn của tớ tốt hơn người khác" Tô Lạc cũng không nói đến việc rau xanh, đây là bí mật, nếu công bố thì phải chờ bên Hiên Viên gia mới được.
" Thật sao, bảo sao cậu lại học ngành dinh dưỡng thì ra tay nghề nấu nướng của cậu lại tốt như vậy, không phải là cực kỳ tốt, không không dùng từ nào tả được"
" Cậu mau ăn thịt băm thử đi, ăn chung với dịch dinh dưỡng chắc là ngon đó"
" Được được, tớ thử xem" Sau đó nhanh chóng mở bịch dịch dinh dưỡng ra để thịt băm vào chung, nhanh chóng đưa lên miệng
Lập tức bị hương vị ngon mê người này hấp dẫn:" Tiểu Lạc, hu hum ngon quá phải làm sao đây, sau này tớ làm sao có thể ăn những món khác nữa"
Tô Lạc, thấy Lưu Kỳ kỳ bỗng dưng khóc thảm thiết thì ngây người, sao tự nhiên lại khóc vậy trời:" Thôi được rồi, sau này đồ ăn buổi trưa có thể chia cho cậu một ít"
" Thật sao, Tiểu Lạc, cậu chính là bạn tốt nhất của tớ" Lưu Kỳ Kỳ nghe thế thì cảm động càng khóc lớn hơn
" Thôi cậu mau ăn đi không nguội, còn thịt nướng kìa" Tô Lạc nhắc nhở nói
" Hu, cậu nghĩ rằng sau khi ăn đồ cậu nấu thì tớ còn có thể coi trọng thịt nướng sao"
" Cậu đừng khoa trương thế chứ, mau ăn đi"
Náo loạn một lúc mấy bàn sinh viên bên cạnh đều quay qua nhìn hai người như sinh vật lạ, làm cô không dám nói thêm gì, chỉ vùi đầu vào ăn cơm.
Thật ra lúc Tô Lạc mở hộp đồ ăn ra thì xung quanh cũng bị mùi thơm hấp dẫn đến chảy cả nước miếng rồi, nhưng mà ngại không dám lên tiếng, đồ ăn của người ta sao có thể mặt dày mà xin được, vậy nên chỉ vừa ngửi mùi thơm vừa ăn đồ của mình mà.
" Tớ có thịt băm và canh trứng" Tô Lạc nói, cô vì để không lộ rau củ mà nấu nhuyễn hết ra, sẽ không phát hiện được điều bất thường
" cậu có ăn dịch dinh dưỡng không" Lưu Kỳ Kỳ nói
" Tớ ăn thế này đủ rồi" cô ăn cũng không nhiều lắm, dịch dinh dưỡng cô không thích lắm
" Tiểu Lạc, đồ ăn của cậu có vẻ thơm quá, màu sắc cũng đẹp mắt nữa, đây là cậu tự nấu sao" Lưu Kỳ Kỳ tò mò hỏi, vì hương thơm mê người quá, cô hơi ngại nhưng mà thật sự thơm lắm
" Đúng vậy" Tô Lạc buồn cười nhìn Lưu Kỳ Kỳ đang dán mắt vào đồ ăn nói
Lưu Kỳ Kỳ bắt đầu cầm thịt nướng ăn ngấu nghiến:" Ngon quá, không được như thịt xiên sau trường, nhưng mà cũng ngon không kém"
" Đồ ăn của cậu sao thơm quá vậy" Sau đó thấy Tô Lạc ăn cơm thì ngửi thơm lại bốc lên
" Cậu có muốn thử chút không" Không trêu cô ấy nữa, Tô Lạc nói
" Thôi cậu ăn đi, có chút đồ ăn thế này cậu đưa tớ một ít thì cậu ăn sao đủ" Lưu Kỳ Kỳ cũng muốn ăn nhưng nhìn phân lượng không nhiều, nên cô cũng ngại không muốn ăn của Tô Lạc
" Không sao" Sau đó múc một muỗng canh và một muỗng thịt băm và bát của Lưu Kỳ kỳ
Lưu Kỳ Kỳ mặc dù không muốn ăn của bạn mình nhưng bạn đã nói thế cô cũng không ngại nữa, đây cũng đều là thịt mà, đã là thịt cô đều thích ăn, sau đó bê canh trứng uống một ngụm, canh trứng vừa tới miệng, Lưu Kỳ Kỳ đã ngây người, sao sao, ngon vậy, hương vị này cô chưa ăn bao giờ, lại nhanh chóng uống hết chén canh cô trợn tròn mắt nhìn Tô Lạc
" Tiểu Lạc, sao sao cái này lại ngon vậy, tớ chưa từng ăn loại canh nào ngon thế này" Lưu Kỳ Kỳ lắp bắp nói
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Cậu nấu bằng cách nào"
" Tớ cũng chỉ nấu bình thường thôi, có thể tay nghê nấu ăn của tớ tốt hơn người khác" Tô Lạc cũng không nói đến việc rau xanh, đây là bí mật, nếu công bố thì phải chờ bên Hiên Viên gia mới được.
" Thật sao, bảo sao cậu lại học ngành dinh dưỡng thì ra tay nghề nấu nướng của cậu lại tốt như vậy, không phải là cực kỳ tốt, không không dùng từ nào tả được"
" Cậu mau ăn thịt băm thử đi, ăn chung với dịch dinh dưỡng chắc là ngon đó"
" Được được, tớ thử xem" Sau đó nhanh chóng mở bịch dịch dinh dưỡng ra để thịt băm vào chung, nhanh chóng đưa lên miệng
Lập tức bị hương vị ngon mê người này hấp dẫn:" Tiểu Lạc, hu hum ngon quá phải làm sao đây, sau này tớ làm sao có thể ăn những món khác nữa"
Tô Lạc, thấy Lưu Kỳ kỳ bỗng dưng khóc thảm thiết thì ngây người, sao tự nhiên lại khóc vậy trời:" Thôi được rồi, sau này đồ ăn buổi trưa có thể chia cho cậu một ít"
" Thật sao, Tiểu Lạc, cậu chính là bạn tốt nhất của tớ" Lưu Kỳ Kỳ nghe thế thì cảm động càng khóc lớn hơn
" Thôi cậu mau ăn đi không nguội, còn thịt nướng kìa" Tô Lạc nhắc nhở nói
" Hu, cậu nghĩ rằng sau khi ăn đồ cậu nấu thì tớ còn có thể coi trọng thịt nướng sao"
" Cậu đừng khoa trương thế chứ, mau ăn đi"
Náo loạn một lúc mấy bàn sinh viên bên cạnh đều quay qua nhìn hai người như sinh vật lạ, làm cô không dám nói thêm gì, chỉ vùi đầu vào ăn cơm.
Thật ra lúc Tô Lạc mở hộp đồ ăn ra thì xung quanh cũng bị mùi thơm hấp dẫn đến chảy cả nước miếng rồi, nhưng mà ngại không dám lên tiếng, đồ ăn của người ta sao có thể mặt dày mà xin được, vậy nên chỉ vừa ngửi mùi thơm vừa ăn đồ của mình mà.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro