Xuyên Vào Thế Giới Quỷ Dị Xây Dựng Địa Phủ
Chương 16
Điều Văn Hoa Bình
2024-08-26 21:01:54
Thời gian trở lại ba mươi phút trước, Phương Viện nhìn thân ảnh Bạch Thanh biến mất, lực chú ý trở lại chiến trường của mình một lần nữa. Quỷ bài của bà tên là "Quỷ Ảnh", thiên về loại khống chế, nhược điểm vô cùng rõ ràng. Nếu như bà đang chiến đấu với một con người, kẻ có thể làm cho ánh sáng biến mất và bóng tối không thể xuất hiện, bà sẽ thua.
May mắn, quỷ yêu chỉ nghe theo bản năng tấn công, gần như là không tồn tại chỉ số thông minh.
Sau một hồi giằng co, quỷ yêu động đậy.
Phương Viện biết, giới hạn khống chế Quỷ Ảnh sắp tới.
Bà là một Trấn Quỷ Giả cấp D, chỉ có một lá quỷ bài.
Nhiều năm qua, vì nhiều lý do, bà không thử chế tạo tấm thứ hai.
Cho nên Quỷ Ảnh đã đạt tới cực hạn sử dụng.
Hiện tại Quỷ Ảnh quả thật không thích hợp để chiến đấu, nhưng những chuyện ngoài ý muốn luôn không cho người ta cơ hội chuẩn bị.
Phương Viện đành phải hạ lệnh: "Công kích!”
Hai tay Quỷ Ảnh vặn vẹo.
Nhìn như bánh quai chèo.
Hai tay của con quỷ một mắt cũng vặn vẹo từng chút một, từ da phát ra một mùi mục nát thối rữa đến cực hạn, nhưng xương cốt lại vẫn không hoàn toàn gãy lìa, giống như nước đường hòa tan, có tính dẻo dai lạ thường.
Mắt thấy một kế không thành, Phương Viện lập tức đưa ra mệnh lệnh mới.
Hai tay Quỷ Ảnh bắt lấy đầu của mình, giống như xé toạc một tờ giấy, xé thân thể của mình thành hai nửa. Con quỷ bị nó khống chế, hai tay bắt lấy thân thể nhẵn nhụi, đầu ngón tay suýt nữa không nắm được hộp sọ trơn nhẵn, nhưng sau khi cố gắng vài lần vẫn thành công.
Móng tay của nó rất cứng, dễ dàng xé quỷ yêu thành hai nửa.
Chất lỏng đen đỏ nửa rắn nửa lỏng chảy xuôi ra, toả ra một mùi đặc thù của rãnh nước thối. Đối với nhân loại mà nói là quá mức kích thích, đối với quỷ yêu mà nói cũng như thế.
Con mắt đỏ ngầu của Quỷ Ảnh càng đỏ hơn.
Nó thèm ăn.
Phương Viện thầm nghĩ một tiếng, hỏng bét. Bà cật lực khống chế Quỷ Ảnh, thậm chí trực tiếp mở miệng triệu hoán: "Trở về!”
Quỷ ảnh "Đứng" lên, chậm rãi đi về phía chủ nhân, thân hình mỏng như một tờ giấy đen kịt, không ngừng kéo thành đủ các loại hình dạng. Đây là biểu hiện đấu tranh giữa sự thèm ăn và mệnh lệnh của chủ nhân, cuối cùng, nó vẫn trốn vào trong cái bóng của Phương Viện.
Phương Viện mới vừa thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy con quỷ bị xé rách thành hai nửa bỗng run rẩy, chất lỏng đen kịt tản ra mùi hôi thối chảy ra ngày càng xa. Cái bóng dưới chân bị kích thích, nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã chạy tới bên cạnh chất lỏng đen kịt, vui sướng hấp thụ chất lỏng vào trong cái bóng.
Khi Quỷ Ảnh ăn càng ngày càng nhiều, thân hình không ngừng bành trướng.
May mắn, quỷ yêu chỉ nghe theo bản năng tấn công, gần như là không tồn tại chỉ số thông minh.
Sau một hồi giằng co, quỷ yêu động đậy.
Phương Viện biết, giới hạn khống chế Quỷ Ảnh sắp tới.
Bà là một Trấn Quỷ Giả cấp D, chỉ có một lá quỷ bài.
Nhiều năm qua, vì nhiều lý do, bà không thử chế tạo tấm thứ hai.
Cho nên Quỷ Ảnh đã đạt tới cực hạn sử dụng.
Hiện tại Quỷ Ảnh quả thật không thích hợp để chiến đấu, nhưng những chuyện ngoài ý muốn luôn không cho người ta cơ hội chuẩn bị.
Phương Viện đành phải hạ lệnh: "Công kích!”
Hai tay Quỷ Ảnh vặn vẹo.
Nhìn như bánh quai chèo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai tay của con quỷ một mắt cũng vặn vẹo từng chút một, từ da phát ra một mùi mục nát thối rữa đến cực hạn, nhưng xương cốt lại vẫn không hoàn toàn gãy lìa, giống như nước đường hòa tan, có tính dẻo dai lạ thường.
Mắt thấy một kế không thành, Phương Viện lập tức đưa ra mệnh lệnh mới.
Hai tay Quỷ Ảnh bắt lấy đầu của mình, giống như xé toạc một tờ giấy, xé thân thể của mình thành hai nửa. Con quỷ bị nó khống chế, hai tay bắt lấy thân thể nhẵn nhụi, đầu ngón tay suýt nữa không nắm được hộp sọ trơn nhẵn, nhưng sau khi cố gắng vài lần vẫn thành công.
Móng tay của nó rất cứng, dễ dàng xé quỷ yêu thành hai nửa.
Chất lỏng đen đỏ nửa rắn nửa lỏng chảy xuôi ra, toả ra một mùi đặc thù của rãnh nước thối. Đối với nhân loại mà nói là quá mức kích thích, đối với quỷ yêu mà nói cũng như thế.
Con mắt đỏ ngầu của Quỷ Ảnh càng đỏ hơn.
Nó thèm ăn.
Phương Viện thầm nghĩ một tiếng, hỏng bét. Bà cật lực khống chế Quỷ Ảnh, thậm chí trực tiếp mở miệng triệu hoán: "Trở về!”
Quỷ ảnh "Đứng" lên, chậm rãi đi về phía chủ nhân, thân hình mỏng như một tờ giấy đen kịt, không ngừng kéo thành đủ các loại hình dạng. Đây là biểu hiện đấu tranh giữa sự thèm ăn và mệnh lệnh của chủ nhân, cuối cùng, nó vẫn trốn vào trong cái bóng của Phương Viện.
Phương Viện mới vừa thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy con quỷ bị xé rách thành hai nửa bỗng run rẩy, chất lỏng đen kịt tản ra mùi hôi thối chảy ra ngày càng xa. Cái bóng dưới chân bị kích thích, nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã chạy tới bên cạnh chất lỏng đen kịt, vui sướng hấp thụ chất lỏng vào trong cái bóng.
Khi Quỷ Ảnh ăn càng ngày càng nhiều, thân hình không ngừng bành trướng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro