Xuyên Về 60, Ta Chỉ Muốn Bình Phàm Sinh Hoạt
Cuộc Sống Đi Và...
Kim Hoàng Ngọc Mễ Lạp
2024-08-17 09:48:48
Cho nên mấy năm nay tằn tiện dành dụm cũng cho Diệp Thư học hết cấp ba, năm ngoái khi Diệp Thư tốt nghiệp cấp ba không phải không có người khuyên bà nội, đừng cho Diệp Thư học tiếp nữa.
Nói Diệp Thư là con gái chỉ cần học hết cấp hai là được, trong thôn con trai học hết cấp hai cũng ít, càng đừng nói đến con gái.
Diệp Thư cũng nghĩ như vậy, không học nữa. Xem có thể làm gia sư ở trường huyện không, nếu không thì theo mọi người đi làm, cũng giảm bớt gánh nặng cho bà nội.
Nhưng bà nội nhất quyết không đồng ý, cắn răng cho Diệp Thư vào học cấp ba. Diệp Thư cũng rất cố gắng, lên cấp ba cũng học hành chăm chỉ, kỳ thi cuối kỳ thi được hạng ba toàn khối, trường còn thưởng cho một quyển vở, hai cây bút chì.
Diệp Thư gãi đầu nằm vật ra giường, học thì học, bây giờ cấp ba là hai năm, còn một năm rưỡi nữa mới thi đại học, học phí, tiền sinh hoạt đều là vấn đề.
Không học thì với thân hình nhỏ bé này của cô, mặc dù kiếp trước cô cũng không ít làm việc đồng áng nhưng thế kỷ 21 cái gì cũng cơ giới hóa rồi, từ trồng đến thu hoạch đều dùng máy móc, cần làm cũng chỉ là những góc máy móc không vào được. Bây giờ cái gì cũng dùng sức người, cô chưa chắc đã làm được.
Diệp Thư nằm trên giường nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên nhớ ra bà nội của nguyên thân đã nói với cô ấy tiền trong nhà giấu ở đâu, phòng khi có chuyện gì không tìm thấy.
Mặc dù nguyên thân chưa từng nhìn thấy nhưng cô ấy biết tiền giấu trong khe hở xà nhà.
Nghĩ đến đây, Diệp Thư vội vàng bò dậy, bê một cái ghế để lên giường. Diệp Thư cởi giày lên giường, lại cẩn thận đứng lên ghế, ngửa đầu đưa tay mò mẫm trên xà nhà.
Một lát sau đã mò thấy một cái túi vải, cầm túi vải từ trên ghế xuống. Cũng không lấy ghế xuống, lát nữa xem xong còn phải để lên.
Mở túi vải ra xem bên trong là một xấp tiền dày cộp, cầm túi vải sờ độ dày Diệp Thư biết tiền hẳn không ít nhưng không ngờ toàn là tiền đoàn kết, nhìn sơ qua cũng phải hơn mười tờ.
Diệp Thư lấy ra đếm, tổng cộng 12 tờ tiền đoàn kết, 120 đồng, còn có bốn tờ 5 đồng, tổng cộng 140 đồng, ở nông thôn bây giờ là một khoản tiền lớn.
Diệp Thư đếm xong lại dùng vải bọc lại, để lại chỗ cũ trên xà nhà, đặt ghế xuống đất, lại theo trí nhớ của nguyên thân tìm thấy dưới chiếu giường mấy tờ một đồng, một hào, hai hào, còn có một xu, hai xu, tổng cộng 3 đồng 4 hào 8 xu.
Nói Diệp Thư là con gái chỉ cần học hết cấp hai là được, trong thôn con trai học hết cấp hai cũng ít, càng đừng nói đến con gái.
Diệp Thư cũng nghĩ như vậy, không học nữa. Xem có thể làm gia sư ở trường huyện không, nếu không thì theo mọi người đi làm, cũng giảm bớt gánh nặng cho bà nội.
Nhưng bà nội nhất quyết không đồng ý, cắn răng cho Diệp Thư vào học cấp ba. Diệp Thư cũng rất cố gắng, lên cấp ba cũng học hành chăm chỉ, kỳ thi cuối kỳ thi được hạng ba toàn khối, trường còn thưởng cho một quyển vở, hai cây bút chì.
Diệp Thư gãi đầu nằm vật ra giường, học thì học, bây giờ cấp ba là hai năm, còn một năm rưỡi nữa mới thi đại học, học phí, tiền sinh hoạt đều là vấn đề.
Không học thì với thân hình nhỏ bé này của cô, mặc dù kiếp trước cô cũng không ít làm việc đồng áng nhưng thế kỷ 21 cái gì cũng cơ giới hóa rồi, từ trồng đến thu hoạch đều dùng máy móc, cần làm cũng chỉ là những góc máy móc không vào được. Bây giờ cái gì cũng dùng sức người, cô chưa chắc đã làm được.
Diệp Thư nằm trên giường nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên nhớ ra bà nội của nguyên thân đã nói với cô ấy tiền trong nhà giấu ở đâu, phòng khi có chuyện gì không tìm thấy.
Mặc dù nguyên thân chưa từng nhìn thấy nhưng cô ấy biết tiền giấu trong khe hở xà nhà.
Nghĩ đến đây, Diệp Thư vội vàng bò dậy, bê một cái ghế để lên giường. Diệp Thư cởi giày lên giường, lại cẩn thận đứng lên ghế, ngửa đầu đưa tay mò mẫm trên xà nhà.
Một lát sau đã mò thấy một cái túi vải, cầm túi vải từ trên ghế xuống. Cũng không lấy ghế xuống, lát nữa xem xong còn phải để lên.
Mở túi vải ra xem bên trong là một xấp tiền dày cộp, cầm túi vải sờ độ dày Diệp Thư biết tiền hẳn không ít nhưng không ngờ toàn là tiền đoàn kết, nhìn sơ qua cũng phải hơn mười tờ.
Diệp Thư lấy ra đếm, tổng cộng 12 tờ tiền đoàn kết, 120 đồng, còn có bốn tờ 5 đồng, tổng cộng 140 đồng, ở nông thôn bây giờ là một khoản tiền lớn.
Diệp Thư đếm xong lại dùng vải bọc lại, để lại chỗ cũ trên xà nhà, đặt ghế xuống đất, lại theo trí nhớ của nguyên thân tìm thấy dưới chiếu giường mấy tờ một đồng, một hào, hai hào, còn có một xu, hai xu, tổng cộng 3 đồng 4 hào 8 xu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro