Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ
Chương 34
2024-09-06 01:49:42
Cô trợn mắt hét lên, kêu loạn xạ, cũng không biết mình đang nói cái gì.
Khang Chí Tân siết chặt hai núm vú lại với nhau, một ngụm ngậm lấy hai cái núm vú hồng hào vào trong miệng, liếm láp, dùng răng cắn, chơi đùa làm cho Nguyễn Tinh Hà sướng trợn tròn mắt.
Núm vú rất nhanh sưng đỏ, mang theo nước bọt của Khang Chí Viễn, lộ ra màu đỏ đậm.
Cả bộ ngực bị che kín bởi những vết tay xanh tím, là tác phẩm Khang Chí Viễn nhào nặn lên.
“Anh trai, âm hộ của em ngứa quá, mau thao em đi, thao nát tiểu bức của em đi!”
Nguyễn Tinh Hà sống hai kiếp nhưng là lần đầu tiên nói những lời dâm đãng như thế, vừa nói xong, bên dưới nhịn không được liền phụ ra một dòng nước ấm, bắt hết lên bụng Khang Chí Viễn.
Khang Chí Viễn tò mò tách rộng hai chân Nguyễn Tinh Hà ra, cẩn thận quan sát.
Nguyễn tinh Hà vô tình chạm vào hạt đậu nhỏ phía trên âm hộ, lại phun nước thêm một lần nữa.
“Hửm, chỗ này thật giống với công tắc, chạm vào liền chảy nước ra.”
Khang Chí Viễn xấu xa nhào nặn hạt đậu nhỏ, kích thích nguyễn Tinh Hà toàn thân run rẩy, hét thất thanh.
“Aaaa, chết mất, không cần sờ… ngứa quá, ư… cầu xin anh!”
Khang Chí Viễn không vội thao cô, anh duỗi ngón tay cắm vào trong âm hộ, lại sờ sờ cái mông nhỏ.
“Sao chỗ này lại có một cái lỗ?”
“A! Đừng mà, chỗ đó là hậu môn, đừng chạm vào mà, trướng quá!”
Khang Chí viễn cười, dùng ngón tay cắm vào, cảm nhận được lớp thịt bên trong đang hút lấy ngón tay, tầng tầng lớp lớp căng trướng.
Một lúc lâu sau, Khang Chí Viễn vẫn không thao cô, chỉ đem âm hộ cùng hậu môn chơi đùa đến muốn hỏng.
Mặc cho Nguyễn Tinh Hà cầu xin, anh vẫn không chịu lấy dương vật lớn cắm vào.
Khang Chí Viên cười nói: “Không phải đã bảo em đừng cho trêu chọc anh rồi hay sao.”
____________
Lúc Khang Chí Tân trở về, trông thấy một bàn đầy ắp đồ ăn, mày nhíu lại, giống hệt như một ông cụ nhỏ phê bình Nguyễn Tinh Hà.
“Chỉ có hai người chúng ta ăn cơm thôi, chị nấu nhiều như vậy bỏ thừa rất lãng phí, anh trai em kiếm tiền không dễ dàng, chúng ta phải sống tiết kiệm chút. Nếu cứ phung phí như vậy, sau này nhà chúng ta sạt nghiệp mất.”
Khang Chí Tân siết chặt hai núm vú lại với nhau, một ngụm ngậm lấy hai cái núm vú hồng hào vào trong miệng, liếm láp, dùng răng cắn, chơi đùa làm cho Nguyễn Tinh Hà sướng trợn tròn mắt.
Núm vú rất nhanh sưng đỏ, mang theo nước bọt của Khang Chí Viễn, lộ ra màu đỏ đậm.
Cả bộ ngực bị che kín bởi những vết tay xanh tím, là tác phẩm Khang Chí Viễn nhào nặn lên.
“Anh trai, âm hộ của em ngứa quá, mau thao em đi, thao nát tiểu bức của em đi!”
Nguyễn Tinh Hà sống hai kiếp nhưng là lần đầu tiên nói những lời dâm đãng như thế, vừa nói xong, bên dưới nhịn không được liền phụ ra một dòng nước ấm, bắt hết lên bụng Khang Chí Viễn.
Khang Chí Viễn tò mò tách rộng hai chân Nguyễn Tinh Hà ra, cẩn thận quan sát.
Nguyễn tinh Hà vô tình chạm vào hạt đậu nhỏ phía trên âm hộ, lại phun nước thêm một lần nữa.
“Hửm, chỗ này thật giống với công tắc, chạm vào liền chảy nước ra.”
Khang Chí Viễn xấu xa nhào nặn hạt đậu nhỏ, kích thích nguyễn Tinh Hà toàn thân run rẩy, hét thất thanh.
“Aaaa, chết mất, không cần sờ… ngứa quá, ư… cầu xin anh!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khang Chí Viễn không vội thao cô, anh duỗi ngón tay cắm vào trong âm hộ, lại sờ sờ cái mông nhỏ.
“Sao chỗ này lại có một cái lỗ?”
“A! Đừng mà, chỗ đó là hậu môn, đừng chạm vào mà, trướng quá!”
Khang Chí viễn cười, dùng ngón tay cắm vào, cảm nhận được lớp thịt bên trong đang hút lấy ngón tay, tầng tầng lớp lớp căng trướng.
Một lúc lâu sau, Khang Chí Viễn vẫn không thao cô, chỉ đem âm hộ cùng hậu môn chơi đùa đến muốn hỏng.
Mặc cho Nguyễn Tinh Hà cầu xin, anh vẫn không chịu lấy dương vật lớn cắm vào.
Khang Chí Viên cười nói: “Không phải đã bảo em đừng cho trêu chọc anh rồi hay sao.”
____________
Lúc Khang Chí Tân trở về, trông thấy một bàn đầy ắp đồ ăn, mày nhíu lại, giống hệt như một ông cụ nhỏ phê bình Nguyễn Tinh Hà.
“Chỉ có hai người chúng ta ăn cơm thôi, chị nấu nhiều như vậy bỏ thừa rất lãng phí, anh trai em kiếm tiền không dễ dàng, chúng ta phải sống tiết kiệm chút. Nếu cứ phung phí như vậy, sau này nhà chúng ta sạt nghiệp mất.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro