Xuyên Về Thập Niên 70, Quân Nhân Dũng Mãnh, Quân Tẩu Bất Lực
Báo Cáo Kết Hôn
2024-10-21 00:08:02
Có lẽ là di truyền từ mẹ, Bạch Nhuyễn Nhuyễn từ nhỏ đã có làn da trắng nõn, mùa hè cũng không bị rám nắng, ngũ quan tinh xảo, xinh đẹp, lúc không nói chuyện, trông rất ngoan ngoãn, đáng yêu, đi trên đường cũng khiến người khác phải ngoái nhìn.
Hai người hẹn nhau lúc mười một giờ, Chu Hồng Vũ mười giờ rưỡi đã ngồi trên ghế dài trước cửa hàng bách hóa.
Giữa trời hè oi bức, cạnh bàn có một chiếc ô lớn che nắng.
Lúc Bạch Nhuyễn Nhuyễn đến, vừa nhìn đã thấy Chu Hồng Vũ, anh cũng đứng dậy đi về phía cô.
“Em muốn uống gì?”
“Sữa bò, cho em ly sữa lạnh.”
“Được.”
Chu Hồng Vũ đi mua hai chai sữa bò lạnh, rồi quay lại chỗ ngồi.
Anh không nói gì, thỉnh thoảng lại nhìn Bạch Nhuyễn Nhuyễn, im lặng mở nắp chai cho cô, sau đó cắm ống hút vào.
Uống một ngụm sữa bò lạnh, Bạch Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Cô vui vẻ hỏi: “Sao anh lại hẹn em ra đây?”
“Hôm trước gặp mặt mẹ anh, em cũng thấy rồi đấy, mẹ giục anh kết hôn, hơn nữa cũng không phải lần đầu tiên, lần này anh xin nghỉ phép một thời gian cũng là vì chuyện xem mắt.”
Chu Hồng Vũ không giấu giếm, ôn tồn, gần gũi nói: “Anh cũng đại khái biết tình hình của em, em không muốn xuống nông thôn, nhưng bây giờ công việc khó tìm quá, hay là em thử với anh xem sao, như vậy, vấn đề của cả hai chúng ta đều được giải quyết.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn ngây người, có một thoáng cô còn nghi ngờ tai mình có vấn đề.
Chu Hồng Vũ vừa nói gì cơ? Anh nói muốn thử với cô sao?!
Trước đó, cô đã "cướp sắc" anh giữa đường, lại còn tận hai lần, hai lần đều bị bắt quả tang, sau đó vì không muốn bị đưa đến đồn công an, cô đã phải khóc lóc cầu xin.
Tuy ngoài cái tên ra, những lời khác đều là sự thật, nhưng Bạch Nhuyễn Nhuyễn vẫn cảm thấy ngượng ngùng.
Chu Hồng Vũ hẹn cô ra ngoài, không phải để hỏi tội, cũng không phải để giáo dục tư tưởng, mà là nói chuyện kết hôn?
Bạch Nhuyễn Nhuyễn muốn từ chối, nhưng lời từ chối đến bên miệng lại không thể thốt ra được.
Hiện tại, Chu Hồng Vũ vẫn là đối tượng xem mắt của cô. Nếu không tính đến hai lần gặp mặt không mấy vui vẻ trước đó, thì Chu Hồng Vũ thật sự là một người rất phù hợp.
Ngoại hình, gia cảnh, tính cách,…
Đây có lẽ là người phù hợp nhất, tốt nhất mà cô có thể lựa chọn rồi.
Dù sao ban đầu, Bạch Nhuyễn Nhuyễn rất ưng ý ngoại hình của anh , thậm chí còn định "cướp sắc", lôi anh về nhà làm chồng.
Chu Hồng Vũ không hề thúc giục, chậm rãi uống sữa, trông có vẻ rất thoải mái, nhưng chỉ có bản thân anh mới biết, bàn tay đặt trên đầu gối đã siết chặt thành nắm đấm từ lúc nào.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn suy nghĩ một hồi, sau đó ngồi thẳng người, nhìn anh hỏi: “Em còn một vấn đề muốn hỏi, đó là công việc của anh ở trong quân đội…”
Nắm tay dần dần thả lỏng, Chu Hồng Vũ xoa xoa cổ tay, đáp: “Anh là Đoàn trưởng, bình thường phải xử lý rất nhiều việc, phần lớn thời gian còn phải đi làm nhiệm vụ, mỗi lần đi ít thì ba, năm ngày, nhiều thì nửa tháng, không thể về nhà.”
“Đây là chuyện thường tình của nghề nghiệp chúng anh, nhiệm vụ phải được giữ bí mật, không thể nói cho người nhà biết, bất cứ lúc nào, chỉ cần nhận được nhiệm vụ, anh phải lên đường ngay lập tức.”
Nói xong, Chu Hồng Vũ bình tĩnh nhìn cô gái đối diện.
Anh cảm thấy, khả năng Bạch Nhuyễn Nhuyễn đồng ý là rất cao.
Hai người hẹn nhau lúc mười một giờ, Chu Hồng Vũ mười giờ rưỡi đã ngồi trên ghế dài trước cửa hàng bách hóa.
Giữa trời hè oi bức, cạnh bàn có một chiếc ô lớn che nắng.
Lúc Bạch Nhuyễn Nhuyễn đến, vừa nhìn đã thấy Chu Hồng Vũ, anh cũng đứng dậy đi về phía cô.
“Em muốn uống gì?”
“Sữa bò, cho em ly sữa lạnh.”
“Được.”
Chu Hồng Vũ đi mua hai chai sữa bò lạnh, rồi quay lại chỗ ngồi.
Anh không nói gì, thỉnh thoảng lại nhìn Bạch Nhuyễn Nhuyễn, im lặng mở nắp chai cho cô, sau đó cắm ống hút vào.
Uống một ngụm sữa bò lạnh, Bạch Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Cô vui vẻ hỏi: “Sao anh lại hẹn em ra đây?”
“Hôm trước gặp mặt mẹ anh, em cũng thấy rồi đấy, mẹ giục anh kết hôn, hơn nữa cũng không phải lần đầu tiên, lần này anh xin nghỉ phép một thời gian cũng là vì chuyện xem mắt.”
Chu Hồng Vũ không giấu giếm, ôn tồn, gần gũi nói: “Anh cũng đại khái biết tình hình của em, em không muốn xuống nông thôn, nhưng bây giờ công việc khó tìm quá, hay là em thử với anh xem sao, như vậy, vấn đề của cả hai chúng ta đều được giải quyết.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn ngây người, có một thoáng cô còn nghi ngờ tai mình có vấn đề.
Chu Hồng Vũ vừa nói gì cơ? Anh nói muốn thử với cô sao?!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trước đó, cô đã "cướp sắc" anh giữa đường, lại còn tận hai lần, hai lần đều bị bắt quả tang, sau đó vì không muốn bị đưa đến đồn công an, cô đã phải khóc lóc cầu xin.
Tuy ngoài cái tên ra, những lời khác đều là sự thật, nhưng Bạch Nhuyễn Nhuyễn vẫn cảm thấy ngượng ngùng.
Chu Hồng Vũ hẹn cô ra ngoài, không phải để hỏi tội, cũng không phải để giáo dục tư tưởng, mà là nói chuyện kết hôn?
Bạch Nhuyễn Nhuyễn muốn từ chối, nhưng lời từ chối đến bên miệng lại không thể thốt ra được.
Hiện tại, Chu Hồng Vũ vẫn là đối tượng xem mắt của cô. Nếu không tính đến hai lần gặp mặt không mấy vui vẻ trước đó, thì Chu Hồng Vũ thật sự là một người rất phù hợp.
Ngoại hình, gia cảnh, tính cách,…
Đây có lẽ là người phù hợp nhất, tốt nhất mà cô có thể lựa chọn rồi.
Dù sao ban đầu, Bạch Nhuyễn Nhuyễn rất ưng ý ngoại hình của anh , thậm chí còn định "cướp sắc", lôi anh về nhà làm chồng.
Chu Hồng Vũ không hề thúc giục, chậm rãi uống sữa, trông có vẻ rất thoải mái, nhưng chỉ có bản thân anh mới biết, bàn tay đặt trên đầu gối đã siết chặt thành nắm đấm từ lúc nào.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn suy nghĩ một hồi, sau đó ngồi thẳng người, nhìn anh hỏi: “Em còn một vấn đề muốn hỏi, đó là công việc của anh ở trong quân đội…”
Nắm tay dần dần thả lỏng, Chu Hồng Vũ xoa xoa cổ tay, đáp: “Anh là Đoàn trưởng, bình thường phải xử lý rất nhiều việc, phần lớn thời gian còn phải đi làm nhiệm vụ, mỗi lần đi ít thì ba, năm ngày, nhiều thì nửa tháng, không thể về nhà.”
“Đây là chuyện thường tình của nghề nghiệp chúng anh, nhiệm vụ phải được giữ bí mật, không thể nói cho người nhà biết, bất cứ lúc nào, chỉ cần nhận được nhiệm vụ, anh phải lên đường ngay lập tức.”
Nói xong, Chu Hồng Vũ bình tĩnh nhìn cô gái đối diện.
Anh cảm thấy, khả năng Bạch Nhuyễn Nhuyễn đồng ý là rất cao.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro